Khi Duẫn Vị đến phòng của Trần Cẩn Ngôn thì đã hơn tám giờ tối, Mộ Hoa tới trễ, ông vừa bước vào đã vô cùng kính cẩn lên tiếng nhận lỗi với Duẫn Vị, "Tác giả Duẫn, thật xin lỗi, buổi tối studio có chuyện vui, vừa nãy mới kết thúc công việc, đã để cô chờ lâu."
"Đạo diễn Mộ vất vả rồi."
Trần Cẩn Ngôn ngồi một bên nghe điện thoại, ánh mắt không hề nhìn sang đây, vẻ mặt Duẫn Vị không ổn định rót trà cho Mộ Hoa, sau đó an vị ngồi một bên chờ ông ta mở miệng, Mộ Hoa uống một hớp trà xong cũng không vội vã thảo luận chuyện kịch bản, ngược lại bắt đầu quan sát đánh giá Duẫn Vị.
"Không ngờ tác giả Duẫn còn trẻ như vậy, không biết là người ở nơi nào?"
Đối với cái nhìn đánh giá của ông ta, Duẫn Vị cảm thấy vô cùng không thoải mái, nếu như có thể lựa chọn, cô tình nguyện cả đời không gặp mặt người này, cứ ai đi đường nấy như vậy là tốt rồi, dù sao chắc chắn sẽ có lúc ông trời mở mắt, làm chuyện thất đức gì ắt sẽ có người đàm tiếu.
Hình như Trần Cẩn Ngôn xảy ra tranh cãi với người trong điện thoại, mặc dù chị ấy đã nỗ lực thấp giọng xuống, nhưng Duẫn Vị vẫn nghe ra giọng rống giận đè nén của chị ấy, "Con mẹ nó tại sao cậu nghe không hiểu tiếng người như vậy, tôi đã nói đừng quản chuyện của tôi, không cần cậu quan tâm, tôi thích như vậy."
Duẫn Vị sẽ không ngu mà cho rằng đối phương là Quý Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tuong-ham-muon/2067970/chuong-25-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.