Khi nhận được tin nhắn từ Tô Mạt, Tần Sâm đang bị Hàn Kim Mai hỏi về ba đời tổ tiên.
Tần Sâm lấy điện thoại ra nhìn một cái, không trả lời, nghiêm túc trả lời câu hỏi của Hàn Kim Mai.
"Bố mẹ cháu qua đời trong một tai nạn xe hơi khi cháu mười sáu tuổi, nhà còn một em gái năm nay mười tám."
Hàn Kim Mai nghe vậy, mắt đầy thương cảm: "Đứa trẻ tội nghiệp."
Tần Sâm cười nhẹ, không giống sự cứng rắn khi đối diện với Tô Mạt, với tư thái của một hậu bối: "Cũng không sao."
Hàn Kim Mai hỏi: "Vậy những năm qua cháu sống thế nào?"
Tần Sâm thành thật nói: "Làm việc, học việc, từng chút từng chút một tích lũy đến bây giờ ạ."
Một đứa trẻ mới mười sáu tuổi, trong hoàn cảnh không cha không mẹ, còn phải chăm sóc em gái vừa tròn hai tuổi.
Tình cảnh này, không cần trải qua, chỉ cần nghĩ thôi cũng biết khó khăn thế nào.
Tuy nhiên, dù thương xót, Hàn Kim Mai vẫn phải hỏi những điều cần hỏi, ví dụ: "Tiểu Tần, cháu đã mua nhà chưa?"
Tần Sâm hiểu ý của Hàn Kim Mai, thành thật trả lời: "Đã mua rồi ạ, hai căn, bây giờ đang ở căn nhỏ hơn, căn lớn hơn mới mua đầu năm nay, chưa trang trí gì cả."
Nghe Tần Sâm nói có nhà, Hàn Kim Mai mới yên lòng.
Không phải bà trọng vật chất, nhưng khi bàn đến chuyện cưới hỏi mà không có nhà thì thật khó khăn.
Không có nhà, kết hôn xong ở đâu? Sinh con ở đâu? Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-trung-nhan/3596542/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.