“Quả nhiên là hoa Yếm Dương!”, Vân Mạc vui vẻ nói, trước lúc biết đây là địa bàn của mèo Linh Nhãn, hắn đã đoán nơi này có hoa Yếm Dương. Sau khi đi vào quả nhiên nhìn thấy dưới vách đá phía trước có ba bụi hoa Yếm Dương trắng như tuyết.
Hoa Yếm Dương là một loại linh dược có thể chữa bệnh mắt, tăng cường thị lực, giá trị không rẻ, mèo Linh Nhãn thích loại linh dược này nhất. Vân Mạc tháo tay nải sau lưng xuống, lấy một hộp gỗ ra hái ba gốc hoa Yếm Dương trong hang núi. Lúc này hắn cũng không nhịn được cảm thán, nếu có một cái túi càn khôn thì hắn cũng đâu cần phiền phức như thế.
Hắn thấy mình khá may mắn, hoa Yếm Dương là linh dược rất quý giá, giá trị hơn hẳn mấy linh dược Vân Mạc từng mua như sâm Xà Diên. Chỉ một gốc hoa cũng có giá trị tận mấy kim tệ. Có một khởi đầu tốt đẹp, tâm trạng Vân Mạc cũng rất vui vẻ.
Nhưng vào lúc Vân Mạc cất hoa Yếm Dương, một tiếng động chợt vang lên trong hang núi. Sắc mặt Vân Mạc hơi thay đổi, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là mèo Linh Nhãn đã về. Hắn cầm Hàn Dạ trong tay, cảnh giác nhìn ra ngoài hang.
“Grừ!”
Một tiếng gầm vang lên, mèo Linh Nhãn chạy vào hang, sau khi không thấy hoa Yếm Dương đâu, mèo Linh Nhãn nổi giận. Dù là mèo, nhưng vóc dáng mèo Linh Nhãn lại to hơn mèo nhà, ngay cả hổ dữ bình thường cũng không phải đối thủ của nó.
Kiếp này lần đầu tiên đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tien/3454499/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.