Đường Vũ Khê nói, chợt giễu cợt một câu:
- Nhưng người có linh hồn hèn hạ như cậu, không xứng thưởng thức bọn chúng.
Linh hồn hèn hạ?
Nữ nhân ghen ghét thật là đáng sợ.
Tùy Qua đồng học chẳng qua chỉ mua cho Thẩm Quân Lăng một bộ áo lót mà thôi, cũng không làm thêm chuyện gì, làm sao trong mắt Đường Vũ Khê hắn lại trở thành kẻ có linh hồn hèn hạ?
Tùy Qua đồng học biết rõ muốn làm sáng tỏ hiểu lầm này là rất khó khăn. Ngoài ra, hắn cũng biết, Thẩm Quân Lăng không thể nào giúp hắn làm sáng tỏ, với tính cách của nữ nhân đó, không bỏ đá xuống giếng đã là may mắn lắm rồi.
May là, lúc trước Tùy Qua chợt nghĩ ra một kế.
- Đường Vũ Khê đồng học, cô cũng quá ác độc, lại còn nói tôi là linh hồn hèn hạ.
Tùy Qua cố ý xưng Đường Vũ Khê là "Đồng học", sau đó chỉ vào mảnh cây tường vi sau lưng:
- Bây giờ tôi đứng dưới gốc cây tường vi này thề rằng: Tùy Qua tôi, cho tới bây giờ, bất luận là tinh thần, thân thể hay là linh hồn đều thuần khiết! Không hề giống như người khác nói, là linh hồn hèn hạ . Cây tường vi à cây tường vi, nếu như ngươi đồng ý với lời nói của ta..., bây giờ hãy nở hoa trước mặt "Đường nữ vương" đi.
Nhìn Tùy Qua thề thốt dưới hàng rào cây tường vi, Đường Vũ Khê cảm thấy có chút buồn cười, cũng có chút hoang đường. Nàng dĩ nhiên biết, những đóa hoa này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tien-thieu/3154299/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.