Tùy Qua biết không ổn, liền lấy một đạo chân khí tiến vào trong thân thể Đường Vũ Khê.
Chỉ chốc lát sau, Tùy Qua cảm giác như sét đánh ngang tai.
Thông qua đường chân khí du tẩu trong thân thể Đường Vũ Khê, Tùy Qua rõ ràng cảm giác được tâm mạch của Đường Vũ Khê bị hao tổn nghiêm trọng, sinh cơ của nàng đang suy thoái...
Thời gian của nàng không còn nhiều!
Sắc mặt Tùy Qua kinh biến, vội vàng buông lỏng cổ tay Đường Vũ Khê.
Sự đả kích này, đối với Tùy Qua mà nói, thật sự quá lớn!
- Cậu biết rồi?
Nụ cười trên mặt Đường Vũ Khê đột nhiên thu lại:
- Vốn định trước khi rời đi, lưu lại cho cậu một ấn tượng tốt . Không ngờ, y thuật của cậu lại tốt như vậy, lại biết được tôi mắc bệnh hiểm nghèo.
- Rút cuộc là bệnh gì? Tại sao bỗng nhiên phát tác?
Tùy Qua hỏi Đường Vũ Khê.
Mặc dù vừa rồi đã dùng chân khí điều tra qua, nhưng đối với Đường Vũ Khê, Tùy Qua phải vạn phần cẩn thận.
- Bệnh tim bẩm sinh, mạch máu dị dạng.
Đường Vũ Khê thê lương nói:
- Đây là căn bệnh bẩm sinh di truyền của nhà tôi, chỉ truyền cho con gái, bình thường đến năm hai mươi, hai lăm tuổi sẽ phát tác. Cô tôi, khi qua đời mới hai mươi ba tuổi.
Sau đó, Đường Vũ Khê lại nói một câu:
- Trên căn bản, không có thuốc trị!
Tùy Qua có chút chán nản, còn có chút đau lòng.
Cô gái xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tien-thieu/3150384/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.