Cũng chính vì như thế, hôm nay Tùy Qua mới cho thấy bộ mặt tàn nhẫn của mình, dùng một cuốc giết chết Sử Vạn Hào.
Sau này, nếu có người còn muốn nhắm vào Tùy Qua, đầu tiên phải suy nghĩ phân lượng của mình.
Dĩ nhiên, với phân lượng của Diên Vân hòa thượng và Thiếu Lâm tự, đương nhiên là không cần suy nghĩ.
Tùy Qua hoàn toàn không nghi ngờ, cấp bậc Tiên Thiên ẩn phục trong Thiếu Lâm tự, chính là cao thủ, hơn nữa sợ rằng không chỉ có một người.
Nếu Thiếu Lâm tự thật sự muốn động thủ, chỉ sợ chuyện sẽ trở nên tương đối khó giải quyết.
Nhất là hiện tại.
- Quyết đấu?
Diên Vân bật cười lớn:
- Nếu quyết đấu với cậu..., tôi không nắm chắc sẽ giành phần thắng. Huống chi, Thiếu Lâm tự hiện tại, đã qua thời kỳ dựa vào chém giết để phát triển rồi. Cho dù thật sự có quyết đấu, đó cũng là quyết đấu trên thương trường, muốn thắng, tôi sẽ quang minh chánh đại chiến thắng, tôi không phải hạng tiểu nhân làm chuyện xấu sau lưng người khác!
- Ngài nói như vậy, tôi cũng yên tâm.
Tùy Qua hào khí mỉm cười:
- Nếu là cạnh tranh trên làm ăn, tôi sẽ đón nhận. Nếu quả thật thua, ta cũng không có một câu oán hận!
- Tiểu tăng hiểu.
Diên Vân cười nhạt, bảo tướng trang nghiêm.
Lúc sau đã xuống núi, Diên Vân và đám người Tùy Qua mỗi người đi một ngả.
Lên trên xe, Mắt Kiếng mới từ từ tỉnh lại, câu đầu tiên là:
- Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tien-thieu/3150268/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.