- Kể từ khi những xưởng này hoạt động, Lâm Phần coi như xong đời, rất nhiều người tựa hồ một ngày hai mươi bốn giờ cũng không dám mở cửa sổ. Nói thật, phát triển kinh tế gì đó, kết quả còn không phải làm giàu cho một nhóm ông chủ than đá, bọn họ ôm lấy tiền, mua nhà ở Đế Kinh ở nước ngoài, còn tai ương lại để dân chúng như chúng ta gánh chịu.
- Tôi hiểu.
Tùy Qua khẽ thở dài, trong lòng cũng bắt đầu hiểu được, vì sao hiện giờ linh khí trong thiên địa càng ngày càng ít. Đại khái, cũng có liên quan đến nhiễm môi trường.
- Nghe nói, không khí ô nhiễm của thành phố Lâm Phần chúng tôi, sợ rằng mấy trăm năm cũng không có cách nào khôi phục như cũ.
Tài xế xe taxi hoàn toàn mở máy hát:
- Cũng may, năm ngoái truyền thông nước ngoài vừa đưa tin, mặc dù quan viên địa phương liều mạng che dấu, nhưng giấy không gói được lửa, chuyện này khiến Lâm Phần hổ thẹn, cũng làm quốc gia hổ thẹn, cho nên cao tầng quốc gia sau khi biết chuyện, đã hạ lệnh chỉnh đốn và cải cách. Năm nay chất lượng không khí của Lâm Phần đã tốt hơn nhiều, nếu năm ngoái cậu tới....Ài, người bên ngoài đến sợ rằng sẽ trực tiếp ngất xỉu!
- Vậy còn tốt, thượng tầng quốc gia đúng là vẫn còn lãnh đạo tốt.
Tùy Qua nói.
- Đúng vậy, thượng tầng vẫn còn người tốt. Nhưng trời cao hoàng đế xa. Năm ngoái mặc dù đóng cửa rất nhiều nhà máy, nhưng những lò than, mỏ than vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tien-thieu/3150111/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.