Chương trước
Chương sau
- Giả?

Tùy Qua thật là dở khóc dở cười, ban đầu không chỉ có Mắt Kiếng, ngay cả Tùy Qua cũng cảm thấy nghiệp đoàn y dược Hoa Hạ này rất có thể là một tổ chức gạt người, nhưng sau đó lại từ miệng Thẩm Quân Lăng, Diên Vân, mới biết được tổ chức này có thực lực mạnh như thế nào. Ngay cả Sơn Hùng cũng bị người của tổ chức này chém rụng hai cánh tay, ngay cả một chút lực lượng phản kháng cũng không có. Nhưng, Tùy Qua dùng một câu đơn giản làm sáng tỏ..., lập tức khiến Đường Vũ Khê ý thức được sự cường đại của tổ chức này:

- Thiếu Lâm tự cũng nộp phí bảo hộ.

- Làm sao có thể!

Thân thể Đường Vũ Khê chấn động, khiến hồng trà trong chén hơi có chút bắn ra ngoài:

- Ngay cả Thiếu Lâm tự cũng phải tiến cống cho bọn họ, đám người này rút cuộc có lai lịch như thế nào? Người của Thiếu Lâm tự rất mạnh, quân đội có không ít huấn luyện viên, chiến sĩ đặc chủng cũng đến từ Thiếu Lâm tự, quan hệ giữa bọn họ và quốc gia luôn luôn không tệ, làm sao còn có thể sợ tổ chức này.

- Cho nên, tổ chức này mới đáng sợ như vậy.

Tùy Qua thở dài nói:

- Rất nhiều lúc chính là như vậy, thứ em chưa từng nghe nói, ngược lại mới đáng sợ nhất. Thật ra cũng không khó lý giải, quốc gia chúng ta mới phát triển mấy chục năm gần đây, đã có thực lực cường đại như thế, mà khắp vùng đất Hoa Hạ, có rất nhiều gia tộc bí ẩn, môn phái cổ xưa, bọn họ đã tồn tại hơn ngàn năm, thậm chí còn lâu hơn. Những gia tộc và môn phái này đã trải qua rất nhiều vương triều thành lập, tiêu diệt mà vẫn đứng vững không ngã, chẳng lẽ em cho rằng bọn họ không đáng sợ sao? Nghiệp đoàn y dược Hoa Hạ chiêu mộ được rất nhiều gia tộc như vậy, ngay cả Thiếu Lâm tự cũng là một thành viên trong đó, cho nên thực lực của bọn họ không cần nghĩ cũng biết.

- Đáng sợ như vậy, vậy anh định làm thế nào?

- Anh sẽ không bị bọn họ hù dọa!

Tùy Qua kiên định nói:

- Yên tâm đi, anh rất nhanh sẽ đông sơn tái khởi thôi.

- Nhưng đám người này, làm sao anh ứng phó?

Nói Vũ Khê lo lắng nói.

- Đợi công phu tu vi của anh tăng lên, có đầy đủ năng lực tự vệ rồi, anh cũng không cần sợ bọn họ.

Tùy Qua nói. Đây cũng là cách trong không có cách nào, nếu tu vi của Tùy Qua đột phá đến Tiên Thiên kỳ, dựa vào Thiên Biến Tróc Trùng Thủ, Cuốc chấn linh pháp thần diệu, cộng thêm Tiểu ngân côn trùng và Ảnh Phong, liền có thể phân cao thấp với cường giả Tiên Thiên kỳ của nghiệp đoàn y dược Hoa Hạ rồi.

Chẳng qua là, Tiên Thiên kỳ, không phải dễ dàng đạt được như vậy.

- Ài, xem ra quyết định này của em thật không phải lúc.

Đường Vũ Khê khẽ thở dài.

Khi nàng đang suy nghĩ muốn cùng Tùy Qua cùng thực hiện lý tưởng, lại bị Tùy Qua giội cho một chậu nước lạnh lên đầu.

Dĩ nhiên, chậu nước lạnh này không phải là Tùy Qua cố ý muốn giội, mà là sự thật chính là như thế.

Lý tưởng thường tốt đẹp, nhưng thực tế lại tàn khốc .

- Mặc dù thời gian không đúng, nhưng bản thân quyết định này cũng không có vấn đề, mà anh rất hiếu kỳ, tại sao em đột nhiên có ý nghĩ như vậy?

Tùy Qua nói, một tay nhẹ nhàng ôm lấy bờ eo mềm mại của Đường Vũ Khê.

- Bởi vì anh biết, đây là chuyện xuất phát từ nội tâm của mình.

Đường Vũ Khê nghiêm túc nói:

- Em cũng từng trải qua căn bệnh nan y, trải qua quá trình từ hi vọng đến thất vọng rồi tuyệt vọng, thể nghiệm qua thống khổ bên bờ sinh tử, lại không cam lòng chết trẻ như thế. Cho nên, sau khi anh chữa khỏi bệnh cho em, em mới càng thêm quý trọng cuộc sống hiện tại. Hơn nữa, em tận mắt thấy anh chữa khỏi bệnh cho mẫu thân Tiểu Vũ, cũng chữa khỏi bệnh cho phụ thân của Trác Hoa, đây không chỉ là chữa khỏi bệnh cho hai bệnh nhân, mà còn mang đến hi vọng cho hai gia đình. Những chuyện anh làm, có ý nghĩa như vậy, cho nên, em mới hạ quyết tâm muốn giúp anh một tay.

- Làm sao giúp?

Tùy Qua hiếu kỳ nói.

- Đơn giản thôi, anh đi kiếm tiền, em giúp anh xài.

Đường Vũ Khê cười nhạt:

- Muốn cho người trong thiên hạ đều được khám bệnh, được chữa bệnh, dĩ nhiên không thể nào dựa hết vào một mình anh đi chữa bệnh từ thiện. Thiên hạ này người nhiều như thế, cho dù anh có dùng hết thời gian cả đời, cũng không thể khám hết được. Cho nên, phương pháp duy nhất chính là "cướp của người giàu giúp người nghèo khó", anh dùng linh dược chữa bệnh cho đám người gian thương hoặc tham quan làm giàu bất nhân, có thể hung hăng nghiền ép bọn họ; lấy được tiền, em có thể xây một hội cứu trợ, đặc biệt chữa trị cho những người mắc bệnh nan y lại không tiền chữa bệnh. Nếu như phát triển tốt, còn có thể thành lập bệnh viện cứu trợ chuyên môn, bởi vì cũng không thể dựa hết vào một mình anh đi chữa bệnh cho mọi người?

- Ừ, nói đơn giản, chính là anh đi cướp giàu, em đi tế bần. Ý nghĩ của em, cũng trùng hợp với suy nghĩ của anh, thật không hổ là vợ hiền của anh!

Tùy Qua hơi có phần đắc ý nói.

- Ài, ý nghĩ mặc dù tốt, nhưng không biết lúc nào có thể thực hiện.

Trên mặt Đường Vũ Khê hiện lên vẻ sầu lo.

- Yên tâm đi, sẽ không để em chờ quá lâu đâu.

Tùy Qua nói:

- Trong lúc đó, em cũng sẽ không nhàn rỗi, em có thể lên kế hoạch trước, xem làm thế nào giúp đỡ anh xây dựng những thứ như hội cứu trợ.... Hắc, làm sao cảm giác em còn gấp gáp hơn anh? Có phải vì....

- Bởi vì sao?

Thấy Tùy Qua không nói, Đường Vũ Khê đành phải hỏi tới.

- Bởi vì anh từng nói, chờ anh thực hiện được lý tưởng khám bệnh cho người trong thiên hạ, em sẽ làm vợ anh. Cho nên, em lo lắng anh không thể mau sớm thực hiện nguyện vọng này, vì vậy mới tự mình khai đao, như vậy có thể lấy anh sớm hơn một chút.....

- Phi! Anh đừng nói nhảm!

Đường Vũ Khê cười mắng, đưa tay hung hăng nhéo lấy cánh tay Tùy Qua.

Tiếng cười của hai người huyên náo cả bầu trời đêm, xua tan vẻ sầu lo trước đó đi không ít.

- Tùy Qua, cậu làm tốt lắm. Đám súc sinh kia, đáng chết!

Sáng sớm, Tùy Qua mới vừa rời giường, đã nhận được tin nhắn của Lam Lan.

Rất hiển nhiên, Lam Lan đã biết chuyện của hai cha con Mai Kim Sơn, Mai Ngân Hà, hơn nữa suy đoán được có liên quan đến Tùy Qua.

Lam Lan tán thành, khiến trong lòng Tùy Qua cảm giác có chút ấm áp . Chuyện này, Tùy Qua thậm chí còn không nói cho Đường Vũ Khê, Lam Lan đại khái là người biết chuyện duy nhất. Dĩ nhiên không phải Tùy Qua không tin Đường Vũ Khê, mà là một khi để cho Đường Vũ Khê biết những chuyện giữa hắn và Lam Lan, nàng sẽ nghĩ như thế nào? Tùy Qua thật sự không nắm chắc, cho nên chỉ có thể tạm thời giấu diếm.

- Thế gian tự có công đạo, người tốt luôn có hồi báo tốt.

Tùy Qua gửi tin nhắn trả lời.

Sau khi gửi tin, Tùy Qua vốn tưởng rằng Lam Lan còn có thể gửi lại một hai tin nhắn cho hắn, nhưng lần này hắn đã đoán sai.

Lam Lan không trả lời.

Tùy Qua đầu tiên hơi sửng sốt, sau đó mới nghĩ đến, lúc này chính là lúc Lam Lan đang quay hình, làm sao có thời giờ cùng nhắn tin nói chuyện phiếm với hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.