Chương trước
Chương sau
- Đại tỷ, tổn hại người cũng chừa lại cho tôi chút mặt mũi chứ.

Tùy Qua buồn bực nói.

Nhưng cẩn thận suy nghĩ, những lời của Thẩm Quân Lăng thật sự nói đến điểm mấu chốt, nên ra tay thì ra tay, nên động thủ thì động thủ, đây mới là đạo lý thật sự.

- Rõ chưa?

Thẩm Quân Lăng lại nói:

- Cậu động não ngẫm lại xem, một nữ nhân đã nguyện ý làm bạn gái của cậu rồi, sau đó lại chịu cho cậu sờ soạng, chẳng lẽ trong lòng nàng còn có thể bài xích cậu hay sao? Cho nên, lúc này nên rèn sắt khi còn nóng, phát huy phong cách quấn chặt không tha, cho dù lần đầu tiên không thành công, thêm mấy lần sau, nhất định sẽ thành công . Có hiểu hay không? Tiểu sơ nam đáng thương?

- Tôi hiểu rồi.

Tùy Qua khẽ thở dài, nghe Thẩm Quân Lăng nói..., Tùy Qua mới ý thức được mình thật sự đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội.

- Cậu hiểu được là tốt.

Thẩm Quân Lăng rất có kinh nghiệm tiếp tục nói:

- Bám chặt không rời là điều kiện tiên quyết. Nhưng phải nhớ nếu muốn bách phát bách trúng, còn cần điều kiện khác phối hợp, tỷ như chế tạo chút không khí lãng mạn, nói những lời thề non hẹn biển, chuẩn bị chút âm nhạc, tiệc rượu ..., như vậy căn bản chỉ có lợi.

- Ài, đột nhiên tôi cảm giác được ông trời đối với tôi thật là tốt.

Tùy Qua đột nhiên cảm thán một câu.

- Tại sao?

- Tôi cảm thấy ông trời biến tỷ thành nữ nhân thật là quyết định sáng suốt nhất.

Tùy Qua thở dài nói:

- Nếu tỷ biến thành nam nhân..., còn không biết có bao nhiêu nữ nhân xinh đẹp đều rơi vào tay tỷ hết.

- Đó là dĩ nhiên, nếu tỷ tỷ ta là thân nam nhi..., đám tiểu hài tử xấu xa các cậu cứ đợi làm sơ nam cả đời đi.

Thẩm Quân Lăng hào phóng cười nói, cười đến mức Tùy Qua đồng học nhìn thấy lại ngứa ngáy trong lòng.

Chẳng qua, hiện tại ngay cả Đường Vũ Khê hắn còn làm không xong, làm thế nào là đối thủ của Thẩm Quân Lăng.

Trên phương diện tình cảm nam nữ, cũng phải chú ý công lực.

Tùy Qua hiện tại, hoàn toàn là một người mới, công lực chưa đầy, nào dám một mình đấu với nữ ma đầu Thẩm Quân Lăng.

- Thế nào, nghe tỷ tỷ ta đề điểm, có phải cảm giác hiểu ra hay không? Trong đầu rộng mở? Có phải không thể chờ đợi được hay không?

Thẩm Quân Lăng nói, chợt cố ý giả bộ rất khổ sở:

- Ài, thật không ngờ, Thẩm Quân Lăng ta lại có thể đưa một thân đồng tử đại bổ như vậy cho nữ nhân khác, Thôi Thôi, cậu nói tôi có phải nữ nhân ngu nhất thiên hạ hay không?

- Nếu tỷ là nữ nhân ngu nhất thiên hạ..., vậy nữ nhân thông minh sợ rằng cũng tuyệt tích rồi.

Tùy Qua thở dài nói.

Thẩm Quân Lăng hừ một tiếng, rốt cục thay đổi đề tài:

- Đến thành phố Minh Phủ, cậu tính toán làm sao đối phó với đám nhà giàu mới nổi kia?

Không có cách nào, Thẩm gia là thế gia có lịch sử mấy trăm năm, cho nên trong mắt nàng, Lâm gia nhiều lắm chỉ là hạng nhà giàu mới nổi.

Đừng thấy người của Lâm gia có tiền, nhưng Lâm gia có Tiên Thiên cao thủ trấn giữ không? Cho nên, nếu như người của Lâm gia thật sự chọc tới Thẩm gian bọn họ, kết quả chỉ có một chữ: diệt!

Tùy Qua nói:

- Đúng như tỷ nói, bọn họ chỉ là nhà giàu mới nổi mà thôi.

- Nhưng sát thủ do bọn nhà giàu mới nổi này thuê, hình như làm tỷ bị thương.

Thẩm Quân Lăng ngại ngùng cười nói.

- Hắc. . . Chẳng qua do tôi không cẩn thận mà thôi. Huống chi, tên sát thủ kia cũng bị tôi tiêu diệt.

- A. . . Lợi hại.

Thẩm Quân Lăng cười nói:

- Nếu chúng ta đã cùng tới đây, vậy dứt khoát lần này để tôi thay cậu ra tay đi.

- Tỷ xuất thủ?

Tùy Qua nói:

- Như vậy không được, làm sao tôi có thể để nữ nhân của mình gặp nguy hiểm.

Lời này vừa nói ra, Tùy Qua mới phát giác có gì đó không đúng, cái gọi là "Nữ nhân của tôi" có thể tùy tiện nói ra như vậy sao?

Huống chi, lời này còn tùy tiện nói ra trước mặt Thẩm Quân Lăng.

Quả nhiên, Thẩm Quân Lăng vừa nghe, lập tức cười nói:

- Nếu người của Lâm gia đã tìm người đối phó nam nhân "của tôi", dĩ nhiên tôi cũng phải cho bọn hắn một chút giáo huấn. Chẳng qua, từ lúc nào tôi trở thành nữ nhân của cậu vậy? Có cần tôi gọi điện thoại xác nhận với Đường tỷ tỷ của cậu không?

Tùy Qua lập tức tịt ngòi.

Cá và bàn chân gấu, Tùy Qua đích xác khó có thể lựa chọn, căn bản là không muốn lựa chọn.

Thẩm Quân Lăng vaf Đường Vũ Khê, mặc dù phong cách bất đồng, nhưng đều khiến trái tim Tùy Qua đập thình thịch.

Huống chi, tâm tư của Tùy Qua không chỉ có cá và bàn chân gấu, còn có tổ yến và vây cá.

Khó khăn!

Khó khăn không phải là làm thế nào sống chung với những nữ nhân này, khó khăn là làm thế nào để các nàng có thể sống hòa bình với nhau.

Xây một tòa hậu cung không khó, nhưng muốn phòng ngừa hậu cung vĩnh viễn không sóng gió là chuyện vô cùng khó khăn.

Đây cũng là chuyện khiến các đế vương cổ đại nhức đầu nhất.

- Nhìn bộ dạng của cậu có vẻ cũng bị hù dọa rồi.

Thẩm Quân Lăng đột nhiên cười nói:

- Yên tâm đi, tôi sẽ không đi báo cáo đâu. Huống chi, cậu thật sự cho rằng Thẩm Quân Lăng tôi dễ dàng để cậu chiếm tiện nghi như vậy sao? Hơn nữa cậu đã có "chánh thê", chẳng lẽ muốn cho tỷ tỷ này "làm thiếp" của cậu? Cho dù tôi chịu, chỉ sợ ba mẹ tôi cũng không chịu, cho dù bọn họ chịu, ông nội tôi chỉ sợ lại không chịu!

- Chúng ta không có chuyện gì, làm sao phải lôi cha mẹ, gia gia tỷ ra chứ.

Tùy Qua có chút buồn bực nói, nghĩ thầm may hắn không có "suy nghĩ xấu xa" với Thẩm Quân Lăng, quả nhiên giữa nữ nhân với nhau trời sinh đã có địch ý.

- Huống chi, xã hội hiện đại rồi, làm gì còn phân chia lớn nhỏ?

Tùy Qua lại nói một câu.

- Làm sao lại không thể?

Thẩm Quân Lăng nói:

- Tiểu Tam, Tiểu Tứ, đó chính là "tiểu"! Thẩm Quân Lăng này là nhân vật như thế nào, đường đường là hoa khôi của trường Đông Đại, thiên kim tiểu thư Thẩm gia, làm sao có thể sau để người ta chỉ tay vào mặt mắng Tiểu Tam chứ?

Nhìn Thẩm Quân Lăng đột nhiên trở nên "đứng đắn", trong lòng Tùy Qua nhất thời lo sợ bất an.

Nữ nhân này, lúc cười rất mê hoặc lẳng lơ, nhưng khi nghiêm túc lại mang theo một luồng khí phách cường đại, làm cho lòng người khiếp đảm.

- Ài. Quả nhiên cổ nhân nói không sai, La Mã không phải xây một ngày là xong; hậu cung, không phải cần một ngày là có thể dẹp loạn.

Tùy Qua thầm an ủi chính mình, cho dù hiện tại Thẩm Quân Lăng ý chí kiên quyết, nhưng cũng có lúc yếu kém, khi đó lại thừa cơ tiến vào.

Thẩm Quân Lăng thấy Tùy Qua mặc nhiên, lại nói:

- Thế nào, bây giờ không phải cảm thấy lý tưởng vĩ đại trái ôm phải ấp không phải dễ dàng thực hiện đúng không? Hừ, tên tiểu tử này cậu còn nhỏ tuổi nhưng trái tim thật sự rất lớn. Đường tỷ tỷ của cậu là một người tốt như vậy, cậu còn ôm tà tâm?

- Nhưng....

Nói tới đây, giọng nói của Thẩm Quân Lăng lại chuyển:

- Cậu dám có suy nghĩ ôm ấp nhiều mỹ nữ như vậy, chứng minh cậu là một tiểu tử có dã tâm, có hoài bão!

- Đừng gọi tôi là tiểu tử.

Tùy Qua nói, thầm nghĩ gia hỏa của ai đó cũng không nhỏ đâu, nhưng ngoài miệng lại nói:

- Nói như tỷ, nam nhân có ý nghĩ trái ôm phải ấp, ngược lại là chuyện tốt?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.