Chương trước
Chương sau
Tùy Qua hiện đang chuẩn bị từng bước mở rộng linh dược, nhà kính lúc trước đúng là không thể thỏa mãn yêu cầu. Ở những nơi khác, lại có vẻ không thuận tiện, hơn nữa chuyện trồng linh dược, người khác cũng không thể làm thay. Nghĩ tới nghĩ lui, sợ rằng trụ sở này vẫn là nơi thích hợp nhất, thứ nhất yên lặng, thứ hai rất thuận tiện.

Chẳng qua, nếu như dựa theo ý tứ của Tùy Qua cải biến, như vậy dĩ nhiên cũng "xâm chiếm" mấy nhà kính khác rồi. Bởi vậy, cũng cảm giác có chút bá đạo.

Nhưng Tùy Qua vừa nói như thế, Ninh Bội lại nói:

- Không cần cố kỵ, ngươi muốn dùng tất cả nhà kính đều được, dù sao tình huống của mấy nhà kính khác ta đã sớm biết, chính là vườn rau xanh tư nhân của mấy giáo sư. Nghiên cứu khoa học cái rắm gì!

Hiệu trưởng phu nhân nói như vậy, Tùy Qua đương nhiên cũng không khách khí.

Cho nên, Tùy Qua đáp ứng Ninh Bội, sẽ nhanh chóng giao phương án cải biến nhà kính cho nàng.

Ngày thứ hai, trụ sở đào tạo thực vật lại bắt đầu hừng hực khí thế, tiến hành cải biến.

Đồng thời, Tùy Qua cũng bắt đầu chế biến Tam Nguyên Kinh Dịch thảo thu hoạch lúc trước thành Bồi Nguyên cao và Cố Nguyên hoàn.

Tam Nguyên Kinh Dịch thảo, vốn có thể chế tạo thành Bồi Nguyên cao, Cố Nguyên hoàn và Tinh Nguyên đan, chẳng qua luyện chế Tinh Nguyên đan hơi có chút phức tạp, nếu muốn luyện thành Tinh Nguyên đan thượng đẳng, còn thiếu một vị phụ liệu trọng yếu: Đan thủy. Cho nên, Tinh Nguyên đan tạm thời không thể luyện chế .

Vốn Tùy Qua tính toán mua một căn nhà nhở gần đó, đặc biệt làm "Phòng làm việc" của hắn, nhưng Đường Vũ Khê lại kêu Tùy Qua tiến hành "công việc" trong nhà Hứa Hành Sơn. Đối với Đường Vũ Khê và Hứa Hành Sơn, Tùy Qua cũng tuyệt đối tín nhiệm, hơn nữa trong nhà Hứa Hành Sơn , đúng là cũng rất thuận tiện. Cho nên, sau khi trải qua thương nghị, căn phòng dưới đất của Hứa Hành Sơn trở thành phòng làm việc của Tùy Qua, chuyên môn dùng để chế biến, nghiên cứu các loại linh dược.

Phòng làm việc của Tùy Qua không cần trang bị quá đặc biệt, Đường Vũ Khê cùng hai người bọn họ chỉ thu dọn một lát, liền có thể trực tiếp sử dụng.

Đối với chế biến linh dược, Đường Vũ Khê tỏ vẻ rất hiếu kỳ, cho nên muốn nhìn tận mắt.

Nàng cũng muốn biết, linh dược và thuốc men bình thường, rút cuộc có cái gì bất đồng.

Lúc này, lớp gạch dưới chân Đường Vũ Khê đột nhiên động mấy cái, làm cho nàng sợ hãi, nhảy lên như con thỏ.

Lớp gạch đột nhiên bị nhẹ nhàng đẩy lên.

Sau đó, một điểm ngân mang từ phía dưới bắn nhanh ra, rơi xuống chiếc bàn gỗ trước mặt Tùy Qua.

- Không cần lo lắng, đây là Tiểu Ngân Trùng, ngươi từng gặp qua rồi.

Tùy Qua cười ha hả nói.

- Tiểu Ngân Trùng bái kiến chủ mẫu.

Tiểu Ngân Trùng cực kỳ lấy lòng khoe mã nói.

- Nó. . . có thể nói?

Đường Vũ Khê sợ hãi nói, sau đó lại nói:

- Chủ mẫu cái gì, nghe già lắm.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Lão Đại là chủ nhân của ta, ngươi dĩ nhiên chính là chủ mẫu, chẳng lẽ Tiểu Ngân còn có thể có chủ mẫu khác sao?

- Bớt lắm mồm đi.

Tùy Qua quát:

- Vậy thì gọi là đại tẩu.

- Đại tẩu, ngươi cho ta là giang hồ sao.

Đường Vũ Khê nói:

- Vậy thì gọi nữ chủ nhân đi, như vậy rất hay.

- Được, nữ chủ nhân.

Tiểu Ngân Trùng nói, xem ra tên này quyết định muốn lấy lòng Đường Vũ Khê rồi.

Tùy Qua nói với Tiểu Ngân Trùng:

- Không cần nói nhảm, phun linh thảo ra đi.

- Nữ chủ nhân, ta phải biến thân, ngươi cũng đừng sợ.

Tiểu Ngân Trùng cười nói, đột nhiên thân thể trở nên to lớn.

Tiểu Ngân Trùng biến hóa nhanh chóng, thật sự khiến Đường Vũ Khê sợ hết hồn, nhưng nàng đã chuẩn bị tâm lý, cộng thêm lá gan của Đường Vũ Khê cũng không nhỏ, cho nên cũng có thể thừa nhận. Cho dù như thế, một lát sau mới kinh hô:

- Nó thoáng cái đã trở nên lớn như vậy rồi?

- Nó là linh thú, thông linh, cho nên có thể nói chuyện, có thể biến hóa.

Tùy Qua nói, kêu Tiểu Ngân Trùng lấy Tam Nguyên Kinh Dịch thảo trong bụng ra ngoài, sau đó Tùy Qua bắt đầu dùng Cửu diệp huyền châm tùng bức ra dược chất của Tam Nguyên Kinh Dịch thảo, dùng để chế biến Bồi Nguyên cao, Cố Nguyên hoàn.

Tùy Qua hết sức chăm chú chế biến linh dược, còn Đường Vũ Khê cũng tò mò nhìn Tùy Qua làm việc.

Choang!

Tiếng tách vỡ vang lên phía trên.

Sau đó nghe thấy thanh âm có người ngã xuống đất.

Tùy Qua thầm kêu không ổn!

Người té xỉu là Hứa Hành Sơn, hắn vốn là tính toán đưa chút cà phê cho Tùy Qua và Đường Vũ Khê, ai ngờ nhìn thấy trong tầng hầm có một con "Đại mãng xà", nhất thời bị hù dọa ngất đi.

May có Tùy Qua ở đây, đưa vào một chút chân khí, Hứa Hành Sơn lập tức tỉnh táo lại.

- Phòng dưới đất làm sao có mãng xà?

Hứa Hành Sơn kinh hồn nói:

- Các ngươi không sao chứ?

- Không có.

Tùy Qua nói:

- Làm gì có mãng xà, ngài hoa mắt sao?

- Ừ, có lẽ là thế.

Hứa Hành Sơn nói:

- Đúng là không thể có mãng xà. Hiện tại là mùa đông, là thời kỳ ngủ đông của rắn. Thiệt là, người đã già, ánh mắt cũng không tốt, lá gan cũng nhỏ.

- Không có chuyện gì, gia gia nhất định làm việc lâu trong hoa viên nên mệt mỏi.

Đường Vũ Khê nói:

- Tùy Qua, ông ngoại ta không sao chứ?

- Có tiểu thần y ta ở đây, Hứa lão có thể có chuyện gì.

Tùy Qua nói, lấy ra một viên Cố Nguyên hoàn lớn bằng hạt đậu, đưa cho Hứa Hành Sơn:

- Thuốc này do ta mới nghiên cứu chế tạo, cố bản bồi nguyên, thuận khí bổ huyết, nếu ngài tin tưởng, có thể thử một chút.

- Thuốc của ngươi, sao ta có thể không yên lòng.

Hứa Hành Sơn nói, trực tiếp nuốt viên thuốc vào bụng.

Đường Vũ Khê đứng bên cạnh, biết viên thuốc này của Tùy Qua không tệ, lại oán giận nói:

- Ngươi cũng thiệt là, nếu là đồ tốt, làm sao cho ông ngoại dùng có một viên như vậy, ngươi cũng quá keo kiệt rồi.

Tùy Qua oan uổng, nói:

- Dược tính của loại thuốc này rất mãnh liệt, dùng một chút có thể làm cho tinh lực dồi dào, tinh thần chấn hưng, nhưng nếu dùng quá nhiều, chỉ sợ tác dụng hoàn toàn ngược lại.

- Thật sao?

- Ngươi tự đi hỏi Hứa lão đi.

Tùy Qua nói.

Chỉ chốc lát sau, Hứa Hành Sơn đột nhiên từ trên mặt đất đứng dậy, thần thái sáng láng nói:

- Ồ, dược hoàn của Tiểu Tùy quả nhiên rất tốt! Chưa bao giờ ta cảm thấy khỏe khoắn giống như hiện tại. Không tệ, y thuật, dược hoàn của Tiểu Tùy thật là lợi hại!

- Tiểu Tùy, ngươi đàng hoàng nói cho ta biết, đây không phải thuốc kích thích, ma túy....đấy chứ?

Sau đó, Hứa Hành Sơn lại lo lắng nói.

- Làm sao có thể?

Tùy Qua buồn bực nói:

- Cháu ngoại ngài tận mắt nhìn ta chế biến thuốc, dùng tài liệu gì nàng cũng rất rõ ràng. Ngài không tin ta, cũng nên tin tưởng cháu ngoại mình chứ?

- Chuyện này rất khó nói, nữ sinh hướng ngoại.

Hứa Hành Sơn cười nói.

- Ông ngoại yên tâm, nếu hắn thật sự dám chế thuốc độc, buôn lậu thuốc phiện, ta sẽ trực tiếp dùng súng bắn hắn!

Đường Vũ Khê nói.

Hứa Hành Sơn cũng tin tưởng Tùy Qua chắc không biết làm ra loại chuyện ác liệt này.

Đối với hiệu quả của Cố Nguyên Hoàn, Hứa Hành Sơn cũng khen không dứt miệng.

Sau khi chế biến toàn bộ Tam Nguyên Kinh Dịch thảo thành Bồi Nguyên cao, Cố Nguyên hoàn, Tùy Qua đem Bồi Nguyên cao tới công ty dược Watson, tiến hành "gia công lần hai".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.