Chương trước
Chương sau
Thấy tình huống này, Tùy Qua không nhịn được cảm khái, đội bóng của Hoa Hạ mặc dù hoàn toàn là đồ phá hoại, nhưng tình yêu bóng đá của người trong nước vẫn chưa tắt.

Mặc dù Tùy Qua không phải người mê bóng, nhưng cũng có thể cảm nhận được lòng nhiệt tình của Cao Phong đối với bóng đá, có thể nói là người hâm mộ bóng đá chân chính.

Xem ra tin tức Mắt Kiếng nhận được là sự thật.

Người của Tống gia đã bắt đầu phát lực, lần này lại bỏ ra một số tiền lớn mời ngôi sao bóng đá quốc tế.

Mặc dù bóng đá và thuốc men tựa hồ hoàn toàn không có quan hệ, nhưng từ biểu hiện của đám người Cao Phong, Giang Đào đối với La Bối, Tùy Qua cũng biết quân cờ này của Tống gia thật ra là một quân cờ tốt. Mời người nào ngươi phát ngôn cũng không quan trọng, mấu chốt là phải bán được thuốc. Tùy Qua nghe Mắt Kiếng phân tích, quân cờ này của Tống gia thật ra có ý đồ ngầm. Lực hiệu triệu của La Bối chủ yếu là nhằm vào lớp thanh niên từ ba mươi tuổi trở xuống, Tống gia mời La Bối làm người phát ngôn, mục đích rất có thể là nắm được thị trường của những người này.

Thị trường người trẻ tuổi, là một thị trường tràn đầy tiềm lực, nếu như có thể để cho thanh thiếu niên đều có thể hứng thú với thuốc bắc, hiểu rõ thuốc bắc, tiến tới ủng hộ thuốc bác, sẽ tạo thành sức mua cùng lực ảnh hưởng vô cùng to lớn, thậm chí có thể rung chuyển địa vị thống trị của thuốc tây ở Hoa Hạ.

Chẳng qua, mặc dù chủ ý này của Tống gia rất tốt, nhưng trong mắt Tùy Qua, thuốc men của Tống gia vẫn không đủ lực.

Dĩ nhiên, cũng không phải Tống gia buôn bán thuốc giả, dược liệu kém cỏi, ngược lại tỉ lệ dược liệu của Tống gia coi như không tệ. Chỉ có điều, trước mắt Tống gia đang gặp phải vấn đề giống như các thế gia trung dược khác, dược hiệu của dược liệu đang rớt xuống!

Đây là vấn đề hiện nay mà thuốc bắc gặp phải!

Dược hiệu thấp, hiệu quả dĩ nhiên là chậm.

Mặc dù trước mắt có rất nhiều gia tộc thuốc bắc và thương nhân chế tạo thuốc bắc đều đang nghĩ cách đề cao hiệu quả trị liệu của thuốc bắc, tỷ như chế thành thuốc pha chế sẵn... nhưng cũng không thể giải quyết được vấn đề.

Hiệu quả của dược thảo thấp, hiệu quả của dược phẩm làm sao có thể đề cao?

Có một số người mặc dù đang tận sức nghiên cứu "chiết xuất dược tính" cho thuốc bắc, nhưng đây chỉ là trị ngọn không trị gốc.

Bởi vì Tống gia không cách nào giải quyết được vấn đề dược hiệu của dược thảo rớt xuống, như vậy đương nhiên cũng không có cách nào chấn hưng thuốc bắc chân chính.

Như vậy, so với thuốc tây, thuốc bắc vẫn có nhược điểm trí mạng là hiệu quả chậm!

Nhược điểm trí mạng này sẽ khiến cho thuốc bắc nằm vào thế hạ phong khi cạnh tranh với thuốc tây.

Tống gia, thông qua các loại tuyên truyền, cố nhiên có thể đề cao danh khí, mở rộng lượng tiêu thụ và thị trường trong thời gian ngắn, nhưng sau phong trào này, bọn họ vẫn không thể thay đổi được vấn đề gì.

Khi Tùy Qua dường như có chuyện suy nghĩ, Cao Phong và Giang Đào vẫn đang bàn luận về chuyện La Bối tới Hoa Hạ.

- Giang Đào, cậu nói La Bối tới Hoa Hạ chúng ta, rút cuộc là vì cái gì?

Cao Phong lại nói:

- Không phải là tính toán tới nước ta đá bóng chứ?

- Làm sao có thể, bóng đá Hoa Hạ kém cỏi như vậy, càng đá càng chán. Đám cầu thủ ngoài chơi nữ nhân, đánh nhau ra, còn biết cái gì?

Giang Đào khinh thường nói.

- Vậy chẳng lẽ tới ngắm phong cảnh?

Cao Phong ngạc nhiên nói.

- Là tới đóng quảng cáo .

Tùy Qua đột nhiên chen vào một câu.

- Đóng quảng cáo?

Cao Phong nói:

- Hắn tính toán làm người đại diện cho nhãn hiệu nào? Làm sao cậu biết? Không phải cậu không quan tâm đến đá bóng sao.

- Nghe người khác nói, nghe nói là làm người phát ngôn cho một nhãn hiệu thuốc bắc.

Tùy Qua nói:

- Hình như là hãng dược Tống thị.

- Làm sao cậu biết?

Cao Phong kinh ngạc nói.

- Tin tức trên mạng.

Tùy Qua ứng phó:

- Các cậu biết hãng dược Tống thị không?

- Biết. Bán thuốc bắc, còn có chút danh khí.

Cao Phong nói:

- Thành thật mà nói, có danh tiếng hơn thuốc cao dán da chó của cậu.

Tùy Qua bình thản nói:

- Nhưng dùng không được bao lâu, thuốc cao da chó của mình, nhất định có danh tiếng hơn hãng dược Tống thị. Đúng rồi, các cậu có suy nghĩ thế nào về hãng dược Tống thị?

- Suy nghĩ?

Giang Đào ngạc nhiên nói:

- Không có suy nghĩ gì. Hãng dược Tống thị là xí nghiệp làm thuốc bắc, chúng ta bình thường ít tiếp xúc. Nhắc tới cảm mạo nhức đầu gì đó, người nào lại đi dùng thuốc bắc? Mình thấy hiệu quả thật sự quá chậm.

- Ừ.

Tùy Qua nói:

- Nếu như La Bối làm người phát ngôn cho hãng dược Tống thị thì sao?

- Cái này. . . Thật đúng là vấn đề.

Cao Phong nói:

- Vì hình ảnh của hắn, có đôi khi có thể suy nghĩ một chút về thuốc bắc của hãng dược Tống thị. Phải nói hãng dược Tống thị còn có một số loại thuốc bắc không tệ , tỷ như Tống thị Bạch Ngọc tán, nhà mình thường xuyên dùng. Thứ này rất tiện, có vết thương nhỏ nào chỉ cần ăn một chút, bôi một chút thuốc bột, mấy ngày nữa là có thể khỏi.

- Đúng, Tống thị Bạch Ngọc tán đúng là rất tốt.

Giang Đào nói:

- Về phần những thứ khác, cũng không có hứng thú gì. Dù sao, bị bệnh đi bệnh viện, phần lớn đều là dùng tây y.

- Ừ, nói cách khác, cho dù La Bối là người phát ngôn, tác dụng cũng không lớn?

Tùy Qua bình thản hỏi.

- Làm sao tác dụng lại không lớn?

Cao Phong phản bác:

- Cho dù chúng ta không đi mua thuốc của Tống gia, nhưng tối thiểu có thể khiến danh khí của hãng dược Tống thị tăng lên một bậc?

Xem ra, Cao Phong vẫn là người hâm mộ kiên định của La Bối.

Giang Đào cũng nói:

- Danh khí nhìn như rất hư vô, nhưng lại có thể mang đến rất nhiều tài phú không tưởng được. Theo mình đoán, Tống gia lần này muốn mời La Bối làm người phát ngôn, ý đồ chân chính, chính là muốn nâng cao nhãn hiệu của hãng dược Tống thị!

- A, không ngờ tiểu tử nhà cậu lại có đầu óc làm ăn như vậy.

Tùy Qua cười ha hả:

- Cậu nên học hệ tài chính mới đúng.

Giang Đào buồn khổ nghiêm mặt nói:

- Bản thân mình cũng muốn học hệ tài chính, nhưng không đủ điểm! Mẹ kiếp, đừng nhắc tới chuyện này nữa, nhắc tới lại chán chết!

- Cho dù không vào được hệ tài chính, chỉ cần cậu có đầu óc tài chính chắc chắn vẫn có đất dụng võ.

Tùy Qua nói giỡn:

- Nếu như cậu thật sự có bản lãnh, đợi sau này mình phát đạt, cam kết sẽ cho cậu làm cố vấn cao cấp, thế nào?

- Được!

Giang Đào nói, dĩ nhiên hắn cũng cho Tùy Qua chỉ đang nói đùa.

Tùy Qua lại nói với Cao Phong:

- Nếu sau này cậu muốn đến công ty mình làm cố vấn, vậy mình phải trưng cầu ý kiến của cậu một chút. Nếu Tống gia mời La Bối làm người phát ngôn, rút cuộc có chỗ tốt thực chất gì?

- Danh khí chưa tính là thứ thực chất sao?

Giang Đào nói:

- Cậu quên một điểm, hãng dược Tống thị là công ty thị trường, trị giá tài sản của công ty thị trường gắn liền với giá cổ phiếu của bọn họ. Nếu như hãng dược Tống thị mời La Bối làm người phát ngôn, tiến hành lăng xê, tối thiểu sẽ sinh ra tác dụng đẩy cao giá cổ phiếu của bọn họ. Giá cổ phiếu tăng lên, trị giá thị trường tăng lên, bọn họ có thể làm rất nhiều chuyện. Ngoài ra, La Bối còn là thần tượng của rất nhiều thanh niên, nếu như hắn làm người phát ngôn của hãng dược Tống thị, tất nhiên sẽ kéo theo một số khách hàng là người trẻ tuổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.