- Tôi đã nói rồi, đừng nói chuyện làm ăn với tôi.
La Bối lại cắt đứt lời Phan Minh.
Phan Minh lúc này mới ý thức được La Bối tựa hồ có chút hứng thú với trung y, cho nên thử dò xét nói:
- La Bối tiên sinh, nếu như ngài thật sự cảm thấy hứng thú với trung y, thật ra cũng rất dễ dàng. Ngài không phải là người phát ngôn của hãng dược Tống thị sao, hãng dược Tống thị vốn chính là thế gia thuốc bắc, bất luận ngài cảm thấy hứng thú với châm cứu, hay là với thuốc bắc, cũng có thể thông qua Tống gia tìm được.
Lần này, La Bối quả nhiên không cắt lời Phan Minh.
- Tống gia? Thế gia thuốc bắc?
La Bối hỏi.
- ĐÚng.
Phan Minh thấy La Bối rốt cục cũng có hứng thú, vội vàng thổi phồng Tống gia:
- Hãng dược Tống thị là một cửa hiệu lâu đời có kinh nghiệm trăm ngàn năm, ở Hoa Hạ chúng tôi có danh tiếng rất cao, trong gia tộc của bọn hắn có không ít trung y có kinh nghiệm phong phú. Nếu La Bối tiên sinh có hứng thú..., có thể tham thảo người của Tống gia.
Phan Minh vốn chỉ nói như vậy, dù sao theo hắn thấy, La Bối là một cầu thủ ngôi sao, nhiều lắm là có chút ngạc nhiên đối với trung y, nhưng tuyệt đối sẽ không cùng người của Tống gia "Bàn luận trung y".... Ai ngờ La Bối lại gật đầu, nói:
- Vậy chuyện này, anh an bài một chút. Tốt nhất là tối hôm nay, có thể gặp mặt trung y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tien-thieu/3149905/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.