Chương trước
Chương sau
Khác với người tu hành, năng lực dị năng giả là bẩm sinh, không như người tập võ hay tu hành, phải trải qua mài luyện cực khổ mới có thể thu được lực lượng cường đại. Một khi năng lực của dị năng giả “thức tỉnh”, sẽ tự nhiên có được lực lượng cường đại, tỷ như phóng thích ngọn lửa, cách không dời vật, đóng băng gì đó, thậm chí có một chút dị năng giả thiên phú rất mạnh vừa ra đời đã có được thiên phú dị năng.

Tóm lại so sánh với người tập võ hay tu hành, dị năng giả là người may mắn, bởi vì năng lực của họ là bẩm sinh, hơn nữa còn có thể rèn luyện chiến đấu để tăng lên.

Tùy Qua còn chưa động thủ, một đạo tiên thiên chân khí gào thét bay ra, đem đống sắt vụn bay tới chém thành hai khối.

Thật hiển nhiên Tống Văn Hiên xuất thủ.

Bởi vì người áo đen đứng cách xa phạm vi công kích của Tống Văn Hiên, nếu không chỉ sợ hắn đã dùng tiên thiên chân khí giết chết đối phương.

Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Đường Vân cũng bóp cò súng, lực sát thương thật lớn, nghe nói có thể giết chết cả một con voi. Nhưng đại uy lực cũng có sức giật thật lớn, chỉ có người luyện võ như hắn mới có thể vững vàng nắm giữ trong tay, hơn nữa tinh chuẩn, có thể bắn mục tiêu thật nhanh.

Cao thủ dùng súng, thần tiên khó phòng!

Đường Vân liên tục bắn ra bốn phát, trong đó ba phát nhắm ngay ngực người áo đen, một viên còn lại bắn vào đầu. Dù không rõ nội tình của đối thủ, nhưng một khi ra tay hắn sẽ không hạ thủ lưu tình.

Khóe môi người áo đen hiện lên biểu tình trào phúng, khẽ vươn tay, bốn viên đạn của Đường Vân lại như kỳ tích đứng im giữ không trung.

Thật sự là gặp quỷ!

Sưu! Sưu! Sưu! Sưu!

Trong nháy mắt yên lặng, bốn viên đạn đột nhiên quay đầu hướng Đường Vân bay đi, tốc độ chỉ nhanh hơn so với trước đó!

Không chỉ như thế, đống sắt vụn bị Tống Văn Hiên chém thành hai nửa lại không văng ra ngoài, mà giống như bị sợi dây vô hình thao tác xoay chuyển trên không trung, xoay tròn thật nhanh, cuối cùng như hai mảnh sắt nhọn hướng Tùy Qua đánh tới.

Tùy Qua đã hiểu vì sao dị năng giả kia lại hiêu trương như thế, nguyên lai thật có chỗ phi phàm, hắn lập thi triển Thiên Biến Tróc Trùng Thủ chộp tới, vững vàng chộp lấy hai khối sắt vào trong tay.

Khi tay của hắn chộp vào hai khối sắt, hắn rõ ràng cảm giác được lực lượng của người áo đen bám vào trên khối sắt vẫn chưa biến mất.

Mà bên chỗ Đường Vân, Tống Văn Hiên đã lắc mình chắn ngang trước mặt hắn, bốn viên đạn đánh lên hộ thể chân khí căn bản không thể đột phá phòng ngự tiên thiên chân khí kia. Nhưng bốn viên đạn vẫn chưa rơi xuống, quanh quẩn một vòng lại hướng Đường Vân vọt tới. Tống Văn Hiên vốn định công kích người áo đen, nhưng không thể không quản sống chết của Đường Vân, chỉ đành di động bước chân ngăn chặn viên đạn cho hắn.

Lúc này dù trong tay Đường Vân có súng nhưng ngược lại biến thành gánh nặng cho Tùy Qua cùng Tống Văn Hiên. Người áo đen chỉ dùng bốn viên đạn là dễ dàng dây dưa Tống Văn Hiên cùng Đường Vân không thể phân thân.

Có lẽ vừa rồi nếu Đường Vân rời đi đối với Tùy Qua cùng Tống Văn Hiên mà nói ngược lại càng có lợi hơn một ít.

Nhưng mục tiêu chủ yếu của người áo đen vẫn là Tùy Qua.

Dù hai khối sắt đã bị Tùy Qua bắt lấy, nhưng trong mắt người áo đen vẫn hiện lên vẻ trào phúng, dưới sự thao tác của hắn hai khối sắt trong tay Tùy Qua đột nhiên biến thành hai lưỡi dao sắc bén, mũi nhọn kéo dài vào thẳng giữa ngực Tùy Qua. Tùy Qua đương nhiên biết dưới tình huống như vậy cho dù mình đồng da sắt hay chân khí trải rộng toàn thân đều không dùng được, chỉ đành buông tay bức lui về phía sau.

Nhưng người áo đen cũng không cấp cơ hội cho hắn thối lui, một mặt khác của hai lưỡi dao chợt biến thành “mềm”, giống như “dây sắt” hướng cánh tay của hắn quấn tới.

Mẹ nó!

Tùy Qua thầm mắng một tiếng, hai tay run lên, huyễn ra vài đạo ảnh tử.

Hai “dây sắt” quấn tới, lại quấn trúng hai đạo hư ảnh, hai tay Tùy Qua thành công thoát khỏi dây dưa.

Trong mắt người áo đen rốt cục hiện lên một tia kinh ngạc, hiển nhiên không thể ngờ Thiên Biến Tróc Trùng Thủ của Tùy Qua thần diệu như thế, lại có thể tránh khỏi công kích của hắn. Phải biết rằng mỗi bước công kích của hắn chỉ cần dùng ý niệm là có thể làm được, mà chiêu số của Tùy Qua lại phải hành động. Bởi vậy có thể thấy được tốc độ phát chiêu của Tùy Qua không thua kém gì ý niệm chuyển động của người áo đen.

Sau khi thoát thân, Tùy Qua lập tức cảm thấy tình huống không đúng. Thân pháp của hắn bắt đầu chậm lại, tựa hồ bị một cỗ lực lượng vô hình lôi kéo. Điều này làm trong lòng hắn không khỏi cả kinh: chẳng lẽ người này chẳng những thao tác được kim loại, còn có thể thao tác đồ vật di động, kể cả thân thể con người?

Nếu thật sự như vậy người kia thật quá lợi hại.

Nhưng rất nhanh Tùy Qua phát hiện tình huống không phải như thế.

Người kia không phải có thể thao tác hết thảy đồ vật, mà chẳng qua trên người Tùy Qua có mang theo vật chất kim loại. Tỷ như di động, khóa kéo linh tinh gì đó, vì thế người áo đen có thể thông qua những vật này ảnh hưởng tới thân pháp của Tùy Qua.

Mẹ nó!

Trong lòng Tùy Qua lại thầm mắng một tiếng, Thiên Biến Tróc Trùng Thủ hóa thành vô số thủ ảnh, đem toàn bộ vật thể kim loại trên người mình xé xuống, kể cả điện thoại, nút áo hay khóa kéo này nọ.

- Ngươi cho rằng như vậy là có thể thoát khỏi công kích của ta sao! Ngươi quá ngây thơ rồi!

Người áo đen trào phúng một tiếng, hai lưỡi dao rơi xuống đất, toàn bộ đồ vật sắt thép ống tuýp linh tinh chung quanh đều bay lên, trôi nổi quanh thân thể hắn, sau đó nhắm ngay Tùy Qua giống như trăm ngàn mũi tên, phát ra tiếng xé gió, dùng tốc độ cao bắn nhanh mà đến.

Mặt khác còn một bộ phận tên sắt bắn về phía Đường Vân, hiển nhiên thông qua Đường Vân kiềm chế Tống Văn Hiên, làm cho hắn tạm thời không thời gian bảo hộ Tùy Qua. Rõ ràng người áo đen vẫn thật kiêng kỵ tiên thiên cường giả.

- Không sao, nhiều hơn nữa lão tử vẫn có thể ứng phó!

Tùy Qua hào khí rống một tiếng, Thiên Biến Tróc Trùng Thủ tinh diệu đánh ra, giống như thiên thủ quan âm, đem toàn bộ lưỡi dao đánh văng ra ngoài.

Nhìn thấy chiêu thức của Tùy Qua, người áo đen có chút nổi giận hừ lạnh nói:

- Nhìn xem ngươi có bao nhiêu bàn tay!

Càng nhiều kim loại không ngừng hướng Tùy Qua đánh tới.

- Tay của ta còn chịu được, nhưng không biết ngươi được không!

Tùy Qua đột nhiên cười lạnh một tiếng, liền thi triển thân pháp đi tới bên cạnh xe công trình hạng nặng, dùng tốc độ cực nhanh nâng lên chiếc xe nặng hơn mười tấn sau đó muốn hướng người áo đen ném tới.

Thằng nhãi Tùy Qua lại đem cỗ xe máy móc hạng nặng biến thành vũ khí!

Người áo đen nhìn thấy Tùy Qua biến thái như thế, có thể nâng lên cỗ xe mấy chục tấn không khỏi kinh hô:

- Không có khả năng! Chẳng lẽ ngươi là dị năng giả lực lượng hệ!

- Không có gì là không khả năng! Nếm thử cự hình lưu tinh chùy của lão tử đi!

Tùy Qua lạnh lùng nói, nâng chiếc xe lên cao, vẫy động quả cầu sắt gần mười tấn bên trên, làm như lưu tình chùy hung hăng hướng người áo đen tạp tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.