Chương trước
Chương sau
Không có cách nào khác bình tĩnh a. Đây chính là đan dược a!

Cho dù là đan dược thấp nhất ở trong mắt người tu hành giá trị cũng là khó có thể đánh giá.

Hơn nữa, hôm nay linh thảo rất thưa thớt, đan dược đã là càng thêm khó cầu, coi như là loại Tinh Nguyên Đan này cũng là thứ đồ vật không mua nổi.

Tuy rằng đối với Tiên Thiên cao thủ như Trầm Thái Sùng mà nói, Tinh Nguyên Đan cũng chỉ là có thể dùng để khôi phục nguyên khí. Thế nhưng, bốn viên Tinh Nguyên Đan dùng ở trên người tu hành Luyện Khí kỳ, có thể vì Trầm gia tạo nên bốn vị Luyện Khí kỳ hậu kỳ cường giả. Nếu là bốn người này đều có thiên phú trác tuyệt, sau khi dùng Tinh Nguyên Đan có thể để bọn hắn rút ngắn thời gian tu hành Luyện Khí kỳ, thì cũng có thêm càng nhiều thời gian để cho bọn họ tới lĩnh ngộ và đột phá Tiên Thiên.

Nói chung, đan dược mang đến cho Trầm Thái Sùng chấn động, đó tuyệt đối là không gì sánh kịp.

Thậm chí, coi như là Tống Lập Hào, cũng là con mắt lóe sáng.

Tống Lập Hào là từ trong miệng Tống Văn Hiên biết được Tùy Qua có Tinh Nguyên Đan. Sau khi nhận được tin tức này, phụ tử Tống Thiên Húc và Tống Văn Hiên loại thần tình này, loại khát vọng này, giống như là tiếu quả phụ thủ tiết nhiều năm nhìn thấy nam tử tinh tráng suất khí vậy. Đồng thời, bản thân Tống Lập Hào cũng đã dùng qua Tinh Nguyên Đan, do đó hắn đối với đan dược khát vọng tự nhiên là có thể hiểu được.

Tuy rằng Trầm Thái Sùng rất nhanh đã đem hộp ngọc đậy nắp lại, đối với Tống Lập Hào mà nói bất quá là nhanh chóng nhìn thoáng qua, thế nhưng đã tạo ra trong mắt và trong lòng hắn chấn động cũng không gì sánh kịp.

Nếu như nói lúc trước Tống Lập Hào đầu nhập vào Tùy Qua, chỉ bất quá là lo lắng "hành hội" Trả thù, do đó lựa chọn làm cây cỏ đầu tường mà thôi. Thế nhưng giờ khắc này, Tống Lập Hào thực sự là hận không thể chỉ thiên phát thệ, hướng phía Tùy Qua cho bọn họ thấy trung tâm của Tống gia.

Qua một lát, Trầm Thái Sùng mới miễn cưỡng khôi phục trấn định, hướng phía Tùy Qua nói rằng:

- Ha ha, tiểu Tùy a, phần đại lễ này của ngươi thực sự quá nặng.

- Trầm lão, lời này của ngươi đã nghiêm trọng rồi.

Tùy Qua hời hợt nói:

- Nói như thế nào, ngãi cũng coi như là trưởng bối của ta, cấp bậc lễ nghĩa không thể phế bỏ mà.

Nói xong, ánh mắt Tùy Qua đã hướng phía Trầm Quân Lăng bên kia nhìn lại, sau đó cho Trầm Quân Lăng một cái nháy mắt.

Trầm Thái Sùng nhìn thấy tình cảnh này, cười ha hả:

- Được! Ta đây liền phải da mặt dầy nhận lấy vậy!

Tống Lập Hào ngây ngốc, sau đó, hướng phía Trầm Thái Sùng nói:

- Trầm lão, ta còn có một số việc muốn xử lý, ngày hôm nay trước hết cáo từ. Chúc ngài năm mới cát tường, khỏe mạnh trường thọ.

Tống Lập Hào phi thường tự mình hiểu mình, ngày hôm nay Tùy Qua nếu đã đến, Trầm Thái Sùng và Trầm gia tự nhiên đều là lấy Tùy Qua làm trung tâm. Hơn nữa Trầm Thái Sùng rất có khả năng có sự tình trọng yếu gì đó muốn cùng Tùy Qua trao đổi, Tống Lập Hào tự nhiên không thể ở chỗ này tự kiếm mất mặt. Vả lại, mục đích của Tống Lập Hào chỉ là muốn tu bổ quan hệ với Trầm gia mà thôi. Ngày hôm nay tới nơi này cũng chỉ là cho thấy tâm tính của Tống gia, mục đích hôm nay đã đạt được, Tống Lập Hào cũng sẽ không muốn làm phức tạp, lại cùng Trầm Vãn Tình làm ra chuyện gì đó khiến Tùy Qua không thoải mái.

Thấy Tống Lập Hào muốn rời khỏi, Trầm Thái Sùng cũng không giữ lại quá mức, liền cùng với Tùy Qua sóng vai tiến nhập phòng khách của Trầm gia.

Trong phòng, chốc lát lại truyền đến tiếng cười sang sảng của Trầm Thái Sùng.

Người của Trầm gia không khỏi cảm thấy kỳ quái, đều đối với vị "bạn trai" này của Trầm Quân Lăng sản sinh vô số suy đoán.

Ai cũng đều biết, Trầm Thái Sùng vị lão tổ tông này hầu như đều không hỏi đến chuyện của Trầm gia. Sự vụ lớn nhỏ đều là giao cho nhi nữ đến để ý. Trừ phi một ít khách nhân cấp quan trọng, Trầm Thái Sùng mới có thể tự mình hiện thân gặp một lần, nhưng cũng chỉ là lộ diện, lên tiếng chào hỏi mà thôi. Giống như tình cảnh thoải mái lúc này quả thực chính là không thể tưởng tượng.

Thời gian tiệc tối, càng xuất hiện một màn khiến cho tất cả mọi người của Trầm gia đều trợn mắt líu lưỡi.

Trầm Thái Sùng dĩ nhiên muốn Tùy Qua đến ngồi thượng vị, khiến cho Tùy Qua vội vã khiêm nhượng. Nếu là tại Tống gia thì cũng thôi đi. Thế nhưng đây chính là Trầm gia, bởi vì có Trầm Quân Lăng, hắn làm thế nào cũng không có khả năng "việt vị" a. Chí ít không thể để phụ thân Trầm Quân Lăng cũng đều ngồi ở vị trí dưới đi sao? Đây vạn nhất hắn thực sự cùng với Trầm Quân Lăng xác lập quan hệ, Trầm Thiên Phách đó chính là nhạc phụ của hắn, bằng với một nửa phụ thân. Cho dù tu vi Tùy Qua có cao tới đâu, cũng không có thể hoàn toàn không để ý lễ nghi luân thường đây.

Mặc dù Tùy Qua chung quy không có đi ngồi thượng vị, thế nhưng ở trong mắt người của Trầm gia, đã minh xác một tín hiệu: vị bạn trai nhỏ này của Trầm Quân Lăng tất nhiên là lai lịch không nhỏ, không thể đắc tội!

Trong bữa tiệc, Trầm Thiên Phách vẫn luôn trầm mặc đột nhiên nói:

- Tiểu Tùy, vì sao ngươi cùng với Tống gia hợp tác, cũng không cùng với Trầm gia chúng ta hợp tác đây?

Tùy Qua nhìn Trầm Thiên Phách, đây chính là nhạc phụ đại nhân tương lai của hắn.

Trầm Thiên Phách vuốt vuốt chòm râu ngắn ngủn, có vẻ trầm thực ổn trọng, chưởng quản đại bộ phận sản nghiệp của Trầm gia, hiển nhiên là rất được Trầm Thái Sùng tín nhiệm. Bất quá, vị nhạc phụ tương lai này lúc trước cũng lựa chọn Tống Lập Hào làm con rể, điều này khiến cho trong lòng Tùy Qua hơi có chút khó chịu. Bất quá, khi đó Tùy Qua căn bản là không có tiến nhập tầm mắt của Trầm Thiên Phách, do đó cũng có thể lý giải được.

Lúc này, Trầm Thiên Phách bỗng hỏi ra một câu này, lại vẫn là để Tùy Qua cảm giác có chút kỳ diệu.

Những lời này tuy rằng hơi chút mang theo ý tứ trách cứ, thế nhưng lại cho thấy Trầm Thiên Phách đã bắt đầu chân chính quan tâm Tùy Qua.

Trầm Thái Sùng nghe được lời này, đã có chút vô cùng kinh ngạc, hướng phía Tùy Qua nói rằng:

- Thế nào, tiểu Tùy ngươi thực sự cùng với Tống gia hợp tác? Đã có cơ hội kiếm tiền, vì sao không thẳng thắn cùng Trầm gia chúng ta hợp tác đây?

- Ta cũng không phải là cùng với người của Tống gia hợp tác.

Tùy Qua cười nhạt một tiếng:

- Người của Tống gia là hướng về ta quy phục mà thôi.

- Quy phục?

Nghe được lời này, trong lòng Trầm Thiên Phách mạnh mẽ cả kinh, còn tưởng rằng lỗ tai của mình đã nghe nhầm.

Trầm Thái Sùng cũng là vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Tuy rằng Trầm Thái Sùng lúc trước đã thấy qua Tống Lập Hào đối với Tùy Qua lộ ra biểu tình cung kính, thế nhưng lại không nghĩ rằng Tống gia cùng với Tùy Qua dĩ nhiên là quan hệ như thế. Quy phục? Đây không phải là đầu nhập vào sao. Chỉ là, Tống gia đó là có hai vị Tiên Thiên cao thủ tọa trấn, sao lại hướng về Tùy Qua quy phục chứ?

Trầm Thái Sùng nói rằng:

- Nói đến, Tống gia Tống Văn Hiên cùng với ta coi như là quen biết, tiểu Tùy ngươi nhận thức hắn chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.