Chương trước
Chương sau
Rất hiển nhiên, Trầm Thiên Phách cũng rơi vào trong tiến thối lưỡng nan.

Một bên là nữ nhi, một bên là đan dược, thực sự là tình thế khó xử a.

Trầm Thái Sùng cau mày, cước bộ chậm rãi đi lại trầm tư một hồi lâu, cảm thấy đặc biệt khó có thể lựa chọn. Nếu như Tùy Qua thích là tôn nữ giống như Trầm Vãn Tình vậy, dù cho thậm chí Tùy Qua thích hai ba đứa, Trầm Thái Sùng cũng không cảm thấy do dự chút nào. Chỉ cần có thể nhận được đan dược, ngay cả là hi sinh một hai tôn nữ nhi cũng sẽ không tiếc. Thế nhưng, Trầm Quân Lăng không giống, trong lòng Trầm Thái Sùng thật sự rất là yêu thương tôn nữ này. Chí ít Trầm Quân Lăng có địa vị ở trong cảm nhận của Trầm Thái Sùng đó là Trầm Vãn Tình xa xa không với tới.

Một lúc lâu, Trầm Thiên Phách đột nhiên nói:

- Có lẽ, ta có một biện pháp!

- Nói tới nghe một chút!

Trầm Thái Sùng nói.

- Theo ta thấy được, trước mắt thẳng thắn hai bút cùng vẽ, đầu tiên mau chóng biết rõ ràng tiểu tử Tùy Qua kia có phải là thực sự cùng với nữ ma đầu cấu kết hay không; mặt khác, chính là để Quân Lăng tiếp tục cùng với tiểu tử kia gặp gỡ, thế nhưng cũng không thể để hắn cùng với Quân Lăng thực sự phát sinh quan hệ gì đó được.

- Sự tình lửa gặp rơm lâu ngày cũng bén, không phải ngươi muốn ngăn cản là có thể ngăn cản được.

Trầm Thái Sùng nói rằng.

- Ta đương nhiên ngăn cản không được.

Trầm Thiên Phách nói:

- Thế nhưng, Khanh Quân nhất định có biện pháp.

Xác thực, Tiêu Khanh Quân ở trên sự nghiệp bảo hộ trinh tiết của nữ nhi, đương nhiên là tận chức tận trách, hơn nữa rất có hiệu quả.

Đối với điểm này, ngay cả bản thân Trầm Quân Lăng đối với lão mụ của mình cũng rất có phê bình kín đáo. Đương nhiên, cũng không phải là Trầm Quân Lăng nóng lòng mất đi trinh tiết quý giá của nàng, chỉ là không muốn bị lão mụ của nàng "quản chế" như vậy.

Đối với Tiêu Khanh Quân người con dâu này, Trầm Thái Sùng luôn luôn cũng không phải rất hài lòng. Cho rằng nàng hoàn toàn không có khí phái của phu nhân thế gia. Bất quá, ở trên sự tình "quan tâm" nữ nhi, cách làm của Tiêu Khanh Quân lại vẫn là có thể nhận được Trầm Thái Sùng khẳng định.

- Vậy thì cứ làm theo cách đó đi sao!

Trầm Thái Sùng đáp ứng một tiếng, không nghĩ tới sự tình liên lụy đến tiểu tử Tùy Qua này dĩ nhiên sẽ vướng tay chân như vậy.

Đối với Trầm Thái Sùng và Trầm Thiên Phách sầu lo, Tùy Qua cũng hoàn toàn không biết gì cả.

Trên đường trở lại thành phố Đông Giang, Tùy Qua đồng học có vẻ rất thành thật, vẫn chưa đi quấy rối Trầm Quân Lăng, bởi vì trong lòng hắn đã bắt đầu lo lắng sự tình thất thân của hắn nên làm thế nào để nói cho Đường Vũ Khê.

Tùy Qua nguyên bản dự định là đem chuyện tình thối nát này chôn kín trong lòng, thế nhưng không nghĩ tới Trầm Quân Lăng cư nhiên khám phá được ngụy trang của hắn. Điều này làm cho Tùy Qua cũng phi thường lo lắng Đường Vũ Khê có khả năng cũng sẽ vừa gặp mặt đã nhìn ra hắn không còn là sơ nam nữa. Sau đó thì sao? Sau đó Đường Vũ Khê sẽ có suy nghĩ như thế nào? Tùy Qua cũng là không thể dự đoán được.

Ngẫm lại, Tùy Qua nghĩ cách làm ổn thỏa nhất chính là lập tức rời khỏi thành phố Đông Giang!

Vả lại, hiện tại là nghỉ đông, hơn nữa tết âm lịch đã tới, Tùy Qua cũng xác thực nên là trở lại lão gia ở thôn Dũng Tuyền.

Vì vậy, Tùy Qua để Trầm Quân Lăng trực tiếp đưa hắn trở về căn cứ bồi dưỡng thực vật tại giáo khu Phát Phong.

Thời gian phân ly, Tùy Qua lại đưa cho Trầm Quân Lăng hai viên Tinh Nguyên Đan. Có hai viên Tinh Nguyên Đan này, Trầm Quân Lăng coi như là không chuyện gì không làm được, không công phu gì không luyện, cũng có thể đơn giản đem tu vi đề thăng tới Luyện Khí hậu kỳ. Kỳ thực, một viên Tinh Nguyên Đan cũng đủ rồi, thế nhưng đối với Trầm Quân Lăng, đối với vưu vật có khả năng trở thành nữ nhân của hắn này, Tùy Qua sao lại tiếc rẽ có hai viên đan dược đây.

Không sai, "khu khu" mà thôi.

Đối với người tu hành khác mà nói, ngày nhớ đêm mong, nhớ mãi không quên đan dược bảo bối, đối với Tùy Qua mà nói, cũng chỉ là "khu khu" mà thôi.

Sau khi tiến nhập nhà kính ấm, Tùy Qua đã muốn rời đi.

Chỉ là, lúc này đây rời khỏi thời gian rất dài, chỉ cần lưu lại tiểu Ngân Trùng và Ảnh Phong ở chỗ này gác mà nói, Tùy Qua lại không thể thập phần yên tâm như thế. Đồng thời, theo sự nghiệp Linh Dược từ từ lớn mạnh, Tùy Qua biết nhất cử nhất động của hắn, đều bị rất nhiều người nhìn chăm chú vào, đồng thời có chút người tu vi hẳn là so với hắn càng cao hơn, hoàn toàn có thể tránh thoát linh giác của hắn nhận biết.

Nếu như không phải có Khổng Bạch Huyên vị "nữ ma đầu" này uy hiếp, chỉ sợ có chút người đã sớm không chịu nổi tính tình động thủ đối với Tùy Qua.

Nhưng dù vậy, bí mật bên trong nhà kính ấm này lại còn có thể ẩn dấu được bao lâu nữa đây?

Tùy Qua biết, hắn cần phải giải quyết vấn đề này..

Càng nhanh càng tốt!

- Tiểu Ngân Trùng, ngươi có thể đem toàn bộ Linh điền đều mang đi không?

Tùy Qua ngồi ở bên trong nhà ấm kính, suy nghĩ sự tình làm sao đem Linh điền và toàn bộ Linh thảo an toàn đóng gói mang đi. Bởi vì trong lúc nhất thời nghĩ không ra biện pháp, Tùy Qua chỉ có thể tiếp thu ý kiến quần chúng, hướng tiểu Ngân Trùng xin giúp đỡ.

- Có thể.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Ta có thể đem tất cả Linh nhưỡng đều nuốt vào bên trong bụng.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó...

Tiểu Ngân Trùng có chút bất hảo nói rằng:

- Sau đó, ta lại đem chúng nó từ trong cái mông kéo ra.

- Ngươi dự định sẽ làm như vậy?

Tùy Qua nhíu mày nói.

- Ta vẫn luôn làm như vậy.

Tiểu Ngân Trùng cười nói:

- Ngươi hẳn là biết, những Linh nhưỡng bên trong Linh điền này, kỳ thực chính là phân bón của ta.

- Cảm ơn ngươi đã giải thích tường tận, bất quá ngươi thực sự không cần chuyên môn đến cường điệu chuyện này.

Tùy Qua nói rằng, hắn tự nhiên cũng biết tiểu Ngân Trùng là làm sao đem thổ nhưỡng bình thường biến thành Linh nhưỡng.

Tiểu Ngân Trùng dù sao cũng là giun phải không, ăn là đất, thải ra chính là Linh nhưỡng.

Nhưng nếu như ăn là Linh nhưỡng thì sao? Ỉa ra ngoài đương nhiên vẫn là Linh nhưỡng. Hơn nữa, tỉ lệ Linh nhưỡng chỉ biết sẽ đề thăng, sẽ không bởi vậy mà giảm bớt xuống.

Làm Hồng hoang dị chủng Ngân Âm Khúc Thiện, tiểu Ngân Trùng trời sinh chính là để làm việc này.

- Như vậy, ngươi có thể đem linh thảo ăn vào lại thải ra ngoài cái gì đây?

Tùy Qua lại hỏi.

- Cái này, ta sẽ không thể.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Nếu như là linh thảo mà nói, ăn vào đấy có thể trở thành phân bón.

- Cút! Ngươi tên ăn tạp này!

Tùy Qua cả giận mắng.

- Lão đại, ý tứ của ngươi chính là muốn những linh điền và linh thảo này toàn bộ đều dọn đến một địa phương khác, đồng thời không có bất cứ tổn thất gì, đúng không?

Đồng thời rốt cuộc nhìn ra suy nghĩ của Tùy Qua.

- Không sai. Ngươi có biện pháp?

Tùy Qua hỏi.

- Rất đơn giản, nếu như ngươi hội loại pháp thuật như ngũ quỷ vận chuyển thì có thể.

Tiểu Ngân Trùng nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.