Chương trước
Chương sau
Hàn Côn đang muốn dự định rời khỏi nơi này, bỗng phía trên truyền tới một tín hiệu nguy hiểm.

- Không tốt!

Hàn Côn bỗng sinh lòng cảnh giác, sau đó ngẩng đầu hướng bầu trời đêm phía trên nhìn lại.

Lần này vừa nhìn một cái, trên mặt của Hàn Côn nhất thời lộ ra thần tình kinh hãi mà nghi ngờ.

Trong trời đêm, dưới ánh trăng, một thân ảnh đang từ trên bầu trời bay nhanh hạ xuống dưới, tựa như một thanh lợi kiếm đang hướng về phía mặt đất bắn nhanh mà đến. Tuy rằng hai người cách khá xa nhau, thế nhưng Hàn Côn lại có thể thấy được rõ ràng. Thân ảnh kia chính là Tùy Qua. Thằng nhãi này hai chân hướng lên trên, đầu hướng xuống dưới, rất có điểm vị đạo nhân kiếp hợp nhất, hướng về phía trên đỉnh đầu Hàn Côn đánh tới.

Theo Hàn Côn thấy, hành động này của Tùy Qua không khác gì tự sát. Bởi vì cho dù Tùy Qua dùng hết khí lực từ ngày bú sữa mẹ, cũng không có khả năng lay động hắn nửa phần. Tiên Thiên hậu kỳ và trung kỳ, cách biệt một cảnh giới, đó chính là bằng vào chênh lệch mười vạn tám ngàn dặm. Thế nhưng, loại cảm giác nguy hiểm này đến tột cùng là từ đâu mà đến?

Vô luận như thế nào, đối với Tùy Qua bỏ chạy rồi quay lại, trong đầu Hàn Côn vẫn còn có chút âm thầm thoải mái, bởi vì hắn đích xác rất muốn bắt được Tùy Qua. Nói vậy, bằng hữu của hắn Triệu Ninh Phi sẽ thay hắn hướng tới "hành hội" thần bí mà cường đại xin giúp đỡ. Vì nhi tử của Hàn Côn Hàn Hằng kéo dài tánh mạng, thậm chí có thể đem tu vi của Hàn Hằng đề thăng tới Tiên Thiên kỳ cũng là chuyện có khả năng.

- Tỏa hồn!

Nghĩ tới những thứ này, Hàn Côn mừng rỡ, lần thứ hai dùng thần niệm cường đại tập trung vị trí của Tùy Qua.

Nhưng vào lúc này, Hàn Côn lại cảm giác tinh thần có chút chống đỡ hết nổi, hình như là lúc trước hao phí quá nhiều tinh thần lực. Bất quá, lúc này giao phong, không được phép có nửa điểm sai lầm. Hàn Côn tuy rằng tinh thần lực có chút không xong, nhưng vẫn đang cố gắng nhấc lên toàn bộ tinh thần, toàn lực tập trung vị trí của Tùy Qua, đem mọi cử động của hắn phản ánh trong đầu, không sai chút nào.

Hàn Côn cảm giác được, lần này Tùy Qua tất nhiên sẽ toàn lực một kích. Tuy rằng hắn vẫn đang có chút khinh thường tu vi cảnh giới của Tùy Qua. Thế nhưng xét thấy biểu hiện lúc trước của Tùy Qua, Hàn Côn cũng không dám khinh thường, ngưng tụ công lực toàn thân, đồng thời điên cuồng mà thu nạp thiên địa linh khí mỏng manh trong thiên địa bốn phía bổ sung nguyên khí cho bản thân.

Tốc độ hạ lạc của Tùy Qua càng lúc càng nhanh, hai người càng ngày càng gần.

Ba mươi trượng... Hai mươi trượng... Mười lăm trượng...

Ngay khi Tùy Qua sắp sửa đi vào khoảng cách mười trượng, đại địa dưới chân Hàn Côn bỗng nhiên chấn động khó hiểu. Một đạo ngân quang bất chợt mạnh mẽ đem đại địa dưới chân Hàn Côn xé rách thành một lỗ hổng rộng hai ba thước, sau mấy chục thước. Sau đó một con quái vật giống long tựa xà từ dưới chất chui lên, thân thể cao lớn ở dưới ánh trăng phản xạ ra ngân quang chói mắt. Quái vật kia sau khi chui từ dưới đất lên, quẫy đuôi mạnh một cái, mang theo uy thế hoành tảo thiên quân hướng tới Hàn Côn cuốn đến. Đồng thời trong miệng quái vật liên tiếp phun ra hơn mười đạo Tiên Thiên chân khí, chém về phía toàn thân của Hàn Côn.

- Muốn chết!

Hàn Côn gầm lên giận dữ, không nghĩ tới lúc này cư nhiên lại bị một con quái vật đánh lén.

Hơn nữa, tu vi của con quái vật này cũng tiếp cận Tiên Thiên trung kỳ, toàn lực công kích, hơn nữa còn là đánh lén, khiến Hàn Côn cũng không dám bỏ qua.

Hàn Côn vốn dĩ đã vận sức chờ phát động, dự định toàn lực đối phó với Tùy Qua, nhưng lúc này phải trước tiên xuất thủ tới đi đối phó con quái vật này, đầu tiên là một chưởng vỗ về phía đuôi của con quái vật, sau đó toàn thân Tiên Thiên chân khí bắn ra, ngạnh kháng Tiên Thiên chân khí do con quái vật phun ra.

Thương!

Chưởng đao của Hàn Côn chém ở mặt trên đuôi của con quái vật, phát sinh một tiếng kim chúc giao kích chói tai.

Thủ chưởng của Hàn Côn tựa như là kim thạch cũng có thể đơn giản chém ra, có Tiên Thiên chân khí hộ thể cũng không được. Thế nhưng khi chém ở mặt trên đuôi của con quái vật kia, lại chỉ bắn ra rất nhiều hỏa tinh. Sau đó nghe quái vật kia kêu một tiếng:

- Ai nha, lão già ghê tởm kia! Lão đại, báo thù cho ta!

Sau đó, quái vật kia đã "vèo" một tiếng chui vào trong lòng đất, tốc độ chui xuống đất của nó cực nhanh, căn bản cũng không để cho Hàn Côn có cơ hội phản kích.

Hàn Côn thấy con quái vật này sau một kích liền trốn mất, trong lòng phi thường nổi giận, hận không thể đem mặt đất này xốc lên, lại đem con quái vật kia chém giết.

Nhưng bất chợt, Hàn Côn đã cảm thấy không được bình thường.

Quái vật này thời cơ xuất thủ cũng không tránh khỏi nắm chặt được quá tốt đi! Nó rõ ràng là hình như đang chế tạo cơ hội cho Tùy Qua!

Ngay mới vừa rồi bị đánh lén, tinh thần của Hàn Côn rõ ràng có một tia thư giãn.

Chính là một tia thư giãn như thế lại cũng đủ để trí mạng.

Tùy Qua cách hắn đã không đến khoảng cách năm trượng!

- Muốn đánh lén ta! Không có cửa đâu!

Hàn Côn nổi giận gầm lên một tiếng, lúc này hắn mới ý thức tới Tùy Qua tiểu tử này âm hiểm cỡ nào. Hắn bỗng nhiên khom lưng một cái, cả người dường như mũi tên rời cung hướng về khoảng không phía trước bắn nhanh đi. Hắn muốn ở giữa không trung đem Tùy Qua triệt để đánh bại!

- Tam Thánh Phong! Mười thành uy lực!

Tùy Qua thấy Hàn Côn lăng không đánh tới, lại không có sợ hãi chút nào, bàn tay vừa lộn, Tam Thánh Phong chợt hóa thành to lớn, hướng về phía đỉnh đầu Hàn Côn đè xuống.

- Lại là một chiêu này sao!

Hàn Côn cười lạnh một tiếng. Đối với một chiêu này của Tùy Qua, hắn đã có phương pháp ứng đối, đó chính là né tránh Tam Thánh Phong, sau đó từ mặt bên tiến hành công kích đối với Tùy Qua. Dù sao, khi Tam Thánh Phong trở nên biến lớn, cũng chính là cỡ như một ngọn núi nhỏ vậy, cự ly bao phủ bất quá phương viên mấy trượng mà thôi.

Ngay khi Hàn Côn suy nghĩ làm sao để đối phó với Tùy Qua, Tam Thánh Phong trên đỉnh đầu hắn lại đột nhiên trở nên to lớn gấp chục lần!

Gấp chục lần!

Đó chính là bao phủ phương viên khoảng mười mấy trượng!

Cảm giác nguy cơ mãnh liệt từ tận đáy lòng tuôn ra.

Trong lòng Hàn Côn mạnh mẽ thình thịch một cái. Lúc này, thân pháp của hắn lại đẩy nhanh hơn nữa, cũng không có khả năng ở trong khoảnh khắc na di ra cự ly mười mấy trượng.

Lúc này, Hàn Côn rốt cuộc minh bạch, Tùy Qua thằng nhãi này lúc trước vì sao lại nói hắn chỉ dùng một thành công lực.

Chỉ là bởi vì thằng nhãi này đã đem uy lực của pháp bảo phát huy ra một thành mà thôi. Còn hiện tại, Tùy Qua đã lại đem uy lực của pháp bảo phát huy đến mười thành rồi! Nói cách khác, Tùy Qua thằng nhãi này ở trong khoảnh khắc đã hao phí mười viên Tinh Nguyên Đan!

Mười viên Tinh Nguyên Đan a!

Người tu hành Tiên Thiên kỳ, vô luận là ai, thoáng cái nuốt vào mười viên Tinh Nguyên Đan, tuyệt đối đều sẽ bạo thể.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.