Chương trước
Chương sau
Tùy Qua nói, nhổ ống tiêm trên người Đường Vũ Khê:

- Về phần cô nói bạn trai Vũ Khê sẽ tháo tôi thành tám khối, đó là chuyện không thể nào, bởi vì tôi chính là bạn trai của cô ấy.

- Anh? Anh còn chưa tỉnh ngủ sao! Đi đến phòng vệ sinh soi gương đi!

Mỹ nữ tựa hồ không tin tưởng lời nói của Tùy Qua...:

- Vũ Khê nói bạn trai của cô ấy, không chỉ đẹp trai, hơn nữa còn là nhân sĩ thành công, có một công ty dược, hơn nữa lại có ái tâm, đã thành lập quỹ từ thiện. . .

- Được cô khen ngợi như vậy, tôi thật sự có chút ngượng ngùng.

Tùy Qua cười khổ nói, thật sự không có cách nào nổi giận với nữ nhân này:

- Như vậy đi, tôi đoán cô chắc chắn chưa từng thấy “hắn”. Xem ra, lần chạm mặt tiếp theo, tôi nhất định phải trang phục một phen, tránh phá hỏng hình tượng hoàn mỹ trong lòng cô.

Mỹ nữ đang muốn tiếp tục mở miệng mắng, lúc này một bác sĩ khác đi vào phòng bệnh.

Vị bác sĩ lúc trước vội vàng nói:

- Trang chủ nhiệm, ngài tới vừa lúc, người nhà của bệnh nhân cũng không biết xảy ra chuyện gì, thật sự quá vọng động, không phối hợp với trị liệu của bệnh viện, lại còn muốn đem bệnh nhân rời khỏi bệnh viện, đây không phải làm trễ nãi trị liệu cho bệnh nhân hay sao. . .

- Là cậu?

Trang Nhất Lượng kéo gọng kính:

- Thật không ngờ, lại gặp cậu. Lần trước, cậu đúng là sáng tạo ra một kỳ tích y học!

- Tôi không nghĩ như vậy.

Tùy Qua nói với Trang Nhất Lượng, hắn biết vị bác sĩ này, chính là bác sĩ phối hợp với hắn làm giải phẫu cho Lam Lan lần trước.

Vị bác sĩ lúc trước và mỹ nữ kia nghe thấy Trang Nhất Lượng nói chuyện với Tùy Qua, cũng không khỏi sửng sốt. Nghe khẩu khí của Trang Nhất Lượng, tựa hồ rất sùng bái tiểu tử này.

- Hôm nay lại xảy ra chuyện gì?

Trang Nhất Lượng hỏi.

- Bạn gái của tôi bị bệnh.

Tùy Qua nói:

- Sau khi được đưa vào bệnh viện, đến bây giờ vẫn chưa chẩn đoán được bệnh tình. Cho nên, tôi tính toán đưa cô ấy về, tự mình chẩn đoán trị liệu.

- Cậu có nắm chắc không?

Trang Nhất Lượng nói, sau đó lộ ra vẻ có chút áy náy:

- Tôi rất xin lỗi chuyện không kịp thời chẩn đoán được bệnh tình của bệnh nhân. Đây là chuyện bất đắc dĩ, tây y được thành lập trên cơ sở các loại chi tiết, nhưng quá mức lệ thuộc vào máy móc và các loại chi tiết. . .

- Bác sĩ Trang, chuyện về y học, sau này chúng ta sẽ tìm cơ hội hàn huyên, hôm nay tôi không có hứng thú.

Tùy Qua nói.

Trang Nhất Lượng bị cắt đứt câu chuyện, cũng không tức giận:

- Được. Bác sĩ Tiểu Vương , cậu làm thủ tục xuất viện cho bọn họ.

- Trang chủ nhiệm, chuyện này. . . không thích hợp. . .

- Xảy ra vấn đề gì, tôi chịu trách nhiệm!

Trang Nhất Lượng quát lên.

- Cám ơn, bác sĩ Trang.

Sau khi nói cám ơn, Tùy Qua ôm Đường Vũ Khê đi ra ngoài.

Mỹ nữ kia đỡ Hứa Hành Sơn, cùng đi theo.

Đến cửa bệnh viện, Tống Văn Hiên đã dừng xe ở cửa chờ chực.

Tùy Qua đang muốn lên xe, lúc này một chiếc xe hơi màu đen nhanh chóng chạy tới, dừng ở cửa, vừa lúc chặn cửa xe của Tống Văn Hiên, Tùy Qua đương nhiên cũng không có cách nào lên xe.

- Tránh ra!

Tài xế trên chiếc xe to giọng quát Tùy Qua:

- Đừng cản trở Lý cục trưởng xuống xe thăm lãnh đạo!

Tùy Qua còn tưởng đây là xe đưa bệnh nhân đến, nếu như vậy, còn có thể thông cảm, không ngờ không phải xe đưa bệnh nhân, mà là đưa một tiểu quan tới thăm bệnh viện, nhất thời hừ một tiếng.

Ầm!

Tùy Qua đá một cước, đá bay cả người lẫn xe ra ngoài, sau đó trực tiếp đập xuống một chiếc xe tải chở rác nằm bên cạnh, nhất thời cả chiếc xe chìm ngập trong đống rác.

Động tác của Tùy Qua quá nhanh, rất nhiều người không kịp nhìn thấy, nhưng mỹ nữ mắt xếch đang đỡ Hứa Hành Sơn đi theo phía sau Tùy Qua lại thấy được tràng diện này, nhất thời trợn mắt há hốc mồm.

- Này, cô có lên xe hay không?

Tùy Qua quát mỹ nữ mắt xếch.

Mỹ nữ vội vàng đỡ Hứa Hành Sơn, nhanh chóng bước lên xe.

- Khu biệt thự Giang Lâm gần giáo khu Phát Phong. Lái nhanh một chút.

Tùy Qua nói Tống Văn Hiên.

Tống Văn Hiên nhấn chân ga, chiếc xe lao đi như bay.

Tùy Qua đã quen thuộc, nhưng Hứa Hành Sơn và vị mỹ nữ kia đều sợ hết hồn. Hai người bọn họ cũng không ngờ, Tống Văn Hiên thoạt nhìn là một tài xế kỳ cựu, còn lớn tuổi như vậy, không ngờ lại lái xe chạy như bay, quả thực là quá điên cuồng.

Nhưng, kỹ thuật lái xe của Tống Văn Hiên thật sự không tệ, còn lợi hại hơn tay đua xe bình thường, mặc dù hù dọa Hứa Hành Sơn và mỹ nữ mắt phượng đến xanh mặt, nhưng chiếc xe vẫn bình an tới biệt thự của Hứa Hành Sơn.

- Tiểu Tùy à, sau này ta kiên quyết không ngồi xe của cháu nữa.

Hứa Hành Sơn chui ra khỏi xe, dùng khăn tay lau mồ hôi trên trán.

Tùy Qua bế Đường Vũ Khê trở về phòng nàng, nhẹ nhàng đặt nàng lên trên giường, sau đó nói với mỹ nữ mắt phượng:

- Phiền cô tránh ra một chút.

Mỹ nữ tựa hồ muốn nói cái gì, Hứa Hành Sơn vội vàng nói:

- Tiểu Hoa à, ra ngoài uống nước đi, chúng ta có lòng tin với Tiểu Tùy.

- Tiểu Hoa?

Tùy Qua hơi sửng sờ, làm sao mỹ nữ này cũng tên là “Tiểu Hoa”?

Nghe lời Hứa Hành Sơn, vị mỹ nữ Tiểu Hoa rốt cục ra khỏi gian phòng, đi theo Hứa Hành Sơn xuống lầu.

Tùy Qua muốn ở riêng với Đường Vũ Khê, đương nhiên không phải vì giậu đổ bìm leo chiếm tiện nghi, mà là muốn tĩnh tâm lai điều tra bệnh tình của Đường Vũ Khê. Trong phòng bệnh ở bệnh viện, Tùy Qua chịu ảnh hưởng của ngoại giới, đương nhiên không thể nào tĩnh tâm chẩn đoán bệnh cho Đường Vũ Khê.

Nhưng lúc này, Tùy Qua không cần lo lắng.

Dưới lầu, có Tống Văn Hiên canh gác, đương nhiên không cần lo lắng bị quấy rầy.

Tùy Qua nắm tay Đường Vũ Khê, độ một đạo Tiên Thiên chân khí nhu hòa vào thân thể của nàng, đạo chân khí này chậm rãi lưu chuyển đến kinh mạch toàn thân của Đường Vũ Khê, sau đó lại độ một đạo chân khí khác vào trong lục phủ ngũ tạng của nàng, dò xét tình huống bên trong.

Lần này, Tùy Qua dò xét vô cùng cẩn thận, nhưng quỷ dị chính là, thân thể Đường Vũ Khê không có nửa điểm khác thường.

Bất luận là kinh mạch hay là lục phủ ngũ tạng, đều ở trong trạng thái vô cùng khỏe mạnh.

- Thật là kỳ quái. . .

Tùy Qua ngưng độ Tiên Thiên chân khí, đứng lên, tự nhủ:

- Thân thể không hư hao, làm sao lại hôn mê bất tỉnh?

Đi lại thong thả trong phòng, qua một hồi, Tùy Qua tựa hồ nghĩ tới điều gì:

- Chẳng lẽ là. . . tẩu hỏa nhập ma?

Suy nghĩ một chút, Tùy Qua khẳng định ý nghĩ của mình.

Cũng chỉ có tẩu hỏa nhập ma, mới có dấu hiệu như vậy.

Tẩu hỏa nhập ma, thường thường do hai loại tình huống: thứ nhất, là luyện công gây ra rủi ro. Một loại khác là khi luyện công đột phá bình cảnh, tâm niệm không tinh khiết, kết quả bị tâm ma quấy rầy.

Kết quả tẩu hỏa nhập ma cũng không không thoải mái, có bán thân bất toại, có điên điên khùng khùng, kinh khủng hơn còn có tự bạo thân thể. Hơn nữa, cảnh giới càng cao, một khi tẩu hỏa nhập ma, nguy hại lại càng lớn.

Cảnh giới bây giờ của Đường Vũ Khê, chỉ là Luyện Khí trung kỳ mà thôi, cảnh giới không tính là quá cao, nhưng tốc độ tu hành tuyệt đối rất nhanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.