Chương trước
Chương sau
Hắn vừa dứt lời, thế giới trước mắt Tùy Qua rõ ràng biến mất.

Sau một khắc, tinh thần lực của Tùy Qua trở lại trong thân thể của hắn.

Trở lại trong kho đông lạnh băng giá.

- Lạnh quá! Lạnh quá!

Đường Vũ Khê đứng bên cạnh, lúc này cũng từ trong “mộng” tỉnh lại, hàm răng run lẩy bẩy.

- Không có chuyện gì.

Tùy Qua nói, tiến lên ôm lấy Đường Vũ Khê:

- Anh nhanh chóng dẫn em rời khỏi đây.

May là hiện tại Đường Vũ Khê đã tu luyện chân khí, những hàn khí này cũng không thể tạo thành bất kỳ tổn thương nào đối với thân thể của nàng.

Chỉ cần nàng dùng chân khí khu trừ hàn khí là được.

- Đừng! Đừng rời đi lúc này.

Đường Vũ Khê đột nhiên nói, vươn hai tay ra ôm chặt lấy Tùy Qua:

- Anh ôm chặt em. . . Không lạnh nữa! Ôm chặt em. . .

Tùy Qua ôm Đường Vũ Khê thật chặt, đột nhiên cảm giác được thân thể lạnh như băng của nàng bắt đầu nóng lên.

- Chẳng lẽ, đây là trong họa có phúc?

Trong lòng Tùy Qua mừng như điên, đột nhiên thậm chí có chút ít cảm tạ tên tâm ma chết tiệt.

Trong họa có phúc, mẹ ôi, còn là diễm phúc!

Diễm phúc bay tới!

Tùy Qua từng nghe thấy từ ngữ này, nhưng không ngờ có một ngày chuyện này sẽ phát sinh trên người hắn.

Cũng không phải sao, Tùy Qua đồng học từng năm lần bảy lượt, không phải, ít nhất là năm lần mười lần muốn tiến thêm một bước phát triển với Đường Vũ Khê, công hãm trận địa phòng thủ cuối cùng của nàng. Nhưng, Tùy Qua đồng học đáng thương vẫn không thể thành công.

Ai ngờ, lần này bị tâm ma chết tiệt gây chuyện, Đường Vũ Khê lại trở nên chủ động như vậy.

Trằn trọc trở mình, chuyện cầu cũng không được, hôm nay lại tự nhiên đến.

Dĩ nhiên, Tùy Qua đồng học cho tới bây giờ cũng không phải là đại thánh nhân, cũng không phải đại thánh nhân ngồi một chỗ mà lòng không loạn.

Cho nên, chuyện đến lúc này, Tùy Qua đồng học dĩ nhiên cũng sẽ không lảm nhảm những lời trái lương tâm như “Thật ra ta rất thuần khiết”, “Hiện tại thời cơ không thích hợp”, nhất thời triển khai hành động, hai tay kích động không thôi, lục lọi, thăm dò trên người Đường Vũ Khê.

Giờ khắc này, tất cả tình yêu của Tùy Qua đều chuyển thành thành dục vọng.

Yêu sâu đậm, dục vọng càng mãnh liệt.

Mặc dù nhiệt độ trong kho đông lạnh rất thấp, nhưng thân thể hai người lại nóng hổi giống như than lửa.

Củi khô liệt hỏa.

Hình dung như vậy là vô cùng chuẩn xác.

Bởi vì Tùy Qua hoàn toàn cảm giác được, thân thể của mình giống như muốn đốt cháy.

Thậm chí, không cần dùng tới lửa, thân thể của hắn cũng sắp cháy bùng.

Thân thể của Đường Vũ Khê cũng rất nóng.

Ngay cả khi hơi thở của nàng bên tai Tùy Qua, cũng cực nóng, tràn đầy hấp dẫn.

Khi hai người liều mạng xé rách lớp áo, áo hóa thành miếng vải, giống như hồ điệp tung bay xung quanh hai người.

Cho đến khi trên người hai người, không còn bất kỳ trói buộc, không còn bất kỳ cách trở.

Lúc này, nhịp tim đập của Tùy Qua vô cùng dồn dập, cho nên hắn cũng có thể tinh tường nghe thấy tiếng tim đập của mình. Có lẽ vì giờ khắc này, hắn đã đợi rất lâu, có lẽ bởi vì Đường Vũ Khê chiếm cứ vị trí vô cùng quan trọng trong lòng hắn.

Mang theo cảm động cùng tình yêu nóng rực, hai thân thể dính thật chặt với nhau.

Tùy Qua đồng học hy vọng, không, phải gọi là thời khắc tuyệt đẹp khát vọng đã lâu rốt cục đã đến.

Nhưng trong giây phút Tùy Qua đồng học chuẩn bị tiến vào thân thể Đường Vũ Khê, ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên, giống như một người đột nhiên giật mình tỉnh lại trong giấc mộng.

- Ma đầu, đi chết đi!

Tùy Qua đột nhiên hung hăng bổ một chưởng lên trán “Đường Vũ Khê”, một chưởng này Tùy Qua toàn lực xuất thủ, cho dù là thiết thạch cũng nát bấy!

Ầm!

Lúc này Đường Vũ Khê đột nhiên hóa thành một đoàn sương khói biến mất.

Chỉ chốc lát sau, Đường Vũ Khê đột nhiên xuất hiện ở chỗ cách Tùy Qua hơn mười thước, thân thể vẫn trần trụi, cười duyên nói:

- Tùy Qua, ngươi thật là nhẫn tâm, ngay cả nữ nhân của mình cũng xuống tay được.

- Ma đầu kia!

Tùy Qua hừ lạnh nói:

- Thật là vô cùng vô sỉ!

Tùy Qua thật sự buồn bực, vốn tưởng rằng đã giết chết tâm ma, trở lại thế giới thực tế, ai ngờ tâm ma lại chế tạo giả tượng.

Tâm ma, quả nhiên là khó có thể giết hết!

- Người thắng làm vua, có cái gì vô sỉ.

Ma đầu nói:

- Nhưng, ta có chút ngạc nhiên, làm thế nào ngươi đoán ra ta. Ta làm rất cẩn thận, ta hóa thân thành Đường Vũ Khê, bất luận là dung mạo hay là khí chất, cũng đều không có sơ hở .

- Ngươi muốn biết nguyên nhân?

Tùy Qua bình thản nói:

- Nguyên nhân chỉ có một, bởi vì lão tử thông minh hơn ngươi! Chơi trò chơi trí lực với lão tử, ngươi còn kém xa.

- Thật sao?

Tâm ma hài hước cười nói:

- Nhưng vừa rồi ngươi không phải thiếu chút nữa mắc mưu sao? Còn nữa, bộ dáng gấp gáp của ngươi, hình như không thể giả vờ.

Nghĩ đến lúc trước âu yếm tâm ma này, trong lòng Tùy Qua cảm thấy một trận ác tâm.

May là, đây chỉ là “thần giao”, cũng không phải là tiếp xúc trên nhục thể thực chất, nếu không Tùy Qua đồng học sợ rằng sẽ phun ra cơm đêm qua luôn rồi.

- Lão tử chỉ phối hợp diễn trò với ngươi mà thôi!

Ngoài miệng Tùy Qua vẫn không chịu nhận thua:

- Là vì hoàn toàn thu thập ngươi!

- Thu thập ta? Ngươi muốn thu thập ta?

Tâm ma cuồng tiếu nói:

- Chỉ dựa vào chiêu thức này của ngươi?

- Chiêu thức của ta như thế nào?

Tùy Qua nói:

- Không phải ngươi mới vừa hai lần liên tục trúng chiêu đó sao!

- Trúng chiêu thì thế nào?

Tâm ma cuồng tiếu nói:

- Ta nói rồi, ở đây ta chính là chúa tể. Còn ngươi, chỉ là một con sâu nhỏ bé, chỉ biết bò lổm ngổm trên mặt đất, ta chỉ cần động một đầu ngón tay, có thể bóp chết ngươi! Còn ngươi, giết ta một lần, đối với ta mà nói, chẳng qua chỉ tổn thất một phân thân mà thôi, chỉ cần bổn nguyên của ta vẫn còn, bất cứ lúc nào cũng có thể ngưng tụ ra ngàn vạn phân thân !

- Ta bất kể là một ngàn hay một vạn, cho dù là một tỉ, ta cũng sẽ giết không tha!

Tùy Qua giận dữ hét lên, thân ảnh cao lớn của Tiên Viên chân nhân lại một lần nữa xuất hiện sau lưng Tùy Qua, cái cuốc trong tay hắn lại vung xuống.

Mặc dù cách xa hơn mười thước, nhưng cái cuốc của Tiên Viên chân nhân giống như không để ý đến khoảng cách không gian, thoáng cái đã chém rụng đầu ma đầu.

- A!

Ma đầu phát ra một tiếng kêu thê lương, cả người đột nhiên biến mất, nhưng thanh âm vẫn vang vọng phía sau:

- Ta sẽ không chết! Ngươi không giết được ta! Nhưng, ngươi chọc giận ta! Ngươi nhất định phải chết!

- Nói nhảm!

Tùy Qua lạnh lùng nói:

- Có phải tất cả tâm ma đều thích nói nhảm như vậy không?

- Đáng chết! Cửu dương chân hỏa!

Một đoàn hỏa diễm nóng rực từ trên trời giáng xuống, chụp xuống đầu Tùy Qu, giống như hỏa cầu trên thái dương rơi xuống, đốt cháy hết thảy, tựa hồ ngay cả tinh thần của Tùy Qua cũng bị hòa tan.

Mặc dù ý chí mãnh liệt chống đở, mặc dù giữ vững tinh thần lực không giải tán, nhưng loại thiêu đốt tinh thần và linh hồn thống khổ này, vẫn khiến hắn khó có thể tiếp nhận. Ma đầu chết tiệt, rõ ràng bị vây trong kho đông lạnh, lại có thể dùng tinh thần lực thi triển ra cửu dương chân hỏa có uy lực kinh người như vậy! Nếu không phải ở kho đông lạnh, thật sự không biết tâm ma này còn lợi hại như thế nào!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.