Chương trước
Chương sau
Giá cả cao ngất làm các nam sinh nhất trí lên án công khai.

Nhằm vào phản ứng của các nam sinh, “Họa Thủy Suy Suy” rất nhanh có lời đáp lại.

Trong bái thiếp lần đầu tiên xuất hiện ảnh chụp bộ dưỡng da Mỹ Lệ Họa Thủy. Khiến người chú ý nhất chính là sáu bình thủy tinh sáng rọi, màu sắc cùng ngoại hình đều cho người ta cảm giác thật xa hoa, xa xỉ cùng đáng tin cậy.

Dựa theo cách nói của “Họa Thủy Suy Suy”, những bình thủy tinh này đều được đại sư thiết kế của hoàng gia Anh quốc tự mình thiết kế, tuyệt đối có giá trị thưởng thức cùng cất chứa. Chỉ tính giá trị của bình thủy tinh, phí tổn đã là một hai ngàn đồng.

Hơn nữa “Họa Thủy Suy Suy” còn nói, bộ sản phẩm còn chưa tiêu thụ đã nhận được vô số điện thoại đặt trước, cho nên sau đợt đầu tiên đưa ra bán, giá cả không khả năng hạ thấp mà có thể sẽ tiếp tục bay lên!

Không cần phải nói, lời đáp của “Họa Thủy Suy Suy” gặp được vô số công kích cùng khiển trách cường liệt của các nam sinh.

Mà các nữ sinh chứng kiến hình dáng của bộ sản phẩm cùng quà tặng tinh xảo, trong lòng đã sớm rung động.

Theo sau, “Họa Thủy Suy Suy” còn tuyên bố, nói là phối phương làm đẹp đến từ huyệt mộ của một mỹ nhân cổ đại, là ông chủ tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường dùng giá trên trời mua lại từ trong tay danh gia đào mồ trộm Hồ Nhất Bát, người này chuyên trộm huyệt mộ mỹ nữ, nghe đồn phối phương làm đẹp kia khai quật trong huyệt mộ một mỹ nhân tuyệt sắc, bởi vì nàng từng dùng Mỹ Lệ Họa Thủy nên khuôn mặt không già, thanh xuân vĩnh trú, còn làm cho một vị quân vương mất nước…

Không thể không nói cách quảng cáo này chẳng những lan truyền trong giới học sinh thậm chí mở rộng ra ngoài thành phố, các nữ nhân Đông Giang đều đang trông mong ngày lễ tình nhân nhanh đến.

Trong phòng 403, Giang Đào cùng Cao Phong đồng học cơ hồ bị mệt đến hộc máu.

Nhưng bởi vì trong tay nắm giữ quyền phân phối hàng dùng thử, ba tên tiểu tử lấy việc công làm việc tư, lợi dụng bộ dưỡng da đi vạch các em gái, hơn nữa bắt đầu có hiệu quả.

Nhưng niềm vui lớn sẽ biến thành chuyện bi thảm.

Giữa trưa.

Giang Đào cùng Cao Phong cùng một nhóm “khuê mật” từ trong căn tin đi ra, liền bị một nhóm người sắc mặt khó xem ngăn chặn đường.

- Chính là hai tên vương bát đản này đẩy mạnh tiêu thụ Mỹ Lệ Họa Thủy gì đó trong trường học, làm hại sản phẩm của chúng ta quá thời hạn cũng không bán được!

Một thanh niên oán hận nói:

- Mẹ nó, bọn hắn còn gọi người tìm tới “bộ quản lý” của chúng ta quấy rối. Phiền tỷ đã lên tiếng, phải hung hăng thu thập bọn hắn!

Thấy một nhóm thanh niên lưu manh xông tới, nhóm nữ sinh đi cạnh Cao Phong cùng Giang Đào hoảng sợ thét lên chói tai.

Sau đó thật nhiều nắm tay oanh về hướng hai người.

Nếu ở ngày thường gặp phải trường hợp này xem như hai người bị đánh oan uổng.

Nhưng hiện tại khác hẳn, Cao Phong cùng Giang Đào đã trở thành danh nhân của hiệu khu Phát Phong, còn là “bạn của nữ sinh” tiếng tăm lừng lẫy. Hai người bị vây công, các mỹ nữ “khuê mật” tuy không thể hỗ trợ nhưng có thể kéo người tới giúp đỡ. Hơn nữa nam sinh trường đại học nhiệt huyết phương cương, thật dễ dàng bị thúc đẩy, nhất thời một đám nam sinh xông tới cùng đám thanh niên lưu manh đánh cùng một chỗ, theo số lượng tăng lớn, ngược lại đem đám thanh niên đánh áp trở lại.

Cao Phong cùng Giang Đào có được cơ hội thở gấp, vội vàng gọi điện cho Tùy Qua.

Tùy Qua nhận được tin vội vàng chạy tới trường học. Hắn không mang theo người của Sơn Hùng, dù sao nơi đó là vườn trường, Tùy Qua không muốn làm sự tình biến thành phức tạp.

Nhưng khi Tùy Qua chạy tới, lại nhìn thấy một đám công an đang giằng co la hét nhóm người Cao Phong, sắc mặt thật khó xem.

Càng thêm kỳ quái chính là trước mặt nhóm công an còn có một phụ nữ trung niên đang chỉ vào Cao Phong chửi mắng.

Đại khái càng mắng càng giận, phụ nữ trung niên kia dùng túi xách đập vào đầu Cao Phong.

Tùy Qua thấy vậy bước tới nắm cổ tay người phụ nữ kia, sau đó tát tới.

Một cái tát vang dội thanh thúy.

Tùy Qua không dùng chân khí cũng không dùng thủ pháp thần diệu, một bạt tai làm người vây xem thấy rõ ràng.

Người phụ nữ bị hắn đánh ngây người, ôm mặt oán độc nhìn Tùy Qua:

- Mày…mày dám đánh tao? Tiểu tử này, mày lại dám đánh tao?

- Bà muốn đánh mặt người khác, đương nhiên nên chuẩn bị bị người khác đánh vào mặt!

Tùy Qua thản nhiên nói.

- Đám phế vật các người! Còn thất thần làm chi, bắt hắn về, thu thập hắn!

Người phụ nữ nhìn nhóm công an quát, như đang sai sử người hầu của mình.

Nhóm công an thật sự cầm còng tay lao tới.

- Ai dám bắt người trong trường học, quấy nhiễu trật tự trường học!

Lúc này một thanh âm vang lên, sau đó Tùy Qua nhìn thấy hiệu trưởng phu nhân Trữ bội hùng hổ vọt tới. Sau lưng nàng còn đi theo nhóm bảo an trường học. Nhìn thấy nhóm công an muốn động thủ, cơn tức trong lòng Trữ Bội bốc cao, ra lệnh:

- Mẹ nó, lại dám ấu đả học sinh! Lên cho lão nương! Mỗi người thưởng hai ngàn đồng! Xảy ra sự tình tôi phụ trách!

Nghe được hiệu trưởng phu nhân đồng ý làm chỗ dựa, còn có hai ngàn tiền thưởng, nhóm bảo an lập tức nổi dũng khí, huy động nắm tay xông tới. Những bảo an hàng năm đều phải tham dự huấn luyện quân sự một lần, những công an lão gia đã quen cuộc sống sung sướng, đương nhiên so đấu phải bị tổn thất nặng.

Kết quả làm người ta không tưởng được: nhóm công an lại bị nhóm bảo an tấu một trận.

Nhìn thấy nhóm công an mình mang tới bị nhóm bảo an đánh ngã rạp, người phụ nữ quả thật muốn điên khùng, nhìn Trữ Bội hầm hầm nói:

- Mày…mày…thứ đàn bà chanh chua, lại dám ấu đả người chấp pháp! Mày…mày chờ đi, nếu tao không bắt mày vào ngục giam, tao sẽ không họ Phiền!

- Bà mới là người đàn bà chanh chua! Có tin tôi cho bà tát tai hay không!

Trữ Bội hừ lạnh nói:

- Nếu không phải bận tâm thân phận trước mặt học sinh, tôi đã sớm xé nát miệng của bà!

- Mày…mày, được, công an đến đây! Đem tụi mày đều bắt đi vào!

Người phụ nữ nghe được tiếng còi xe công an vang lên, lường được là “viện binh” của mình tới, cho nên khí thế nhất thời nổi lên.

Quả nhiên một đội xe công an mở còi ầm ĩ, một đường bão táp chạy tới hiệu khu Phát Phong.

- Phiền tỷ, rốt cục là chuyện gì mà làm ra động tĩnh lớn như vậy?

Một đại đội trưởng công an mang theo dáng tươi cười lấy lòng nhìn người phụ nữ hỏi.

- Công ty của tôi bị người đập phá, tôi mang công an tới bắt tội phạm, không nghĩ tới đám học sinh này còn dám đụng tới tôi, làm gì là học sinh chứ, rõ ràng là bọn thổ phỉ!

Người phụ nữ mắng:

- Anh của tôi đâu?

- Phiền cục đang họp, cũng không cần kinh động ông ấy đi.

Đại đội trưởng thấp giọng nói, nghĩ thầm người đàn bà Phiền Ti Khiết này thật sự là đáng ghét, chỉ sợ người khác không biết mình có một anh trai là phó cục trưởng cục công an.

- Hừ! Không nói nữa, trước bắt những người này đi rồi nói sau.

Phiền Ti Khiết vênh váo tự đắc nói.

- Bắt ai vậy?

- Bắt hết toàn bộ!

Phiền Ti Khiết oán hận nói:

- Những người này đều là thổ phỉ! Toàn bộ bắt đi vào!

- Ai, khẩu khí thật sự là không nhỏ đâu.

Trữ Bội lên tiếng, không cho là đúng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.