Chương trước
Chương sau
- Tôi phi! Dương Chấn Thanh, mệt anh nghĩ ra!

Trữ Bội ngắt lời Dương Chấn Thanh:

- Trâu già gặm cỏ non, anh nghĩ bà cô giống như anh sao! Nhưng cỏ non như Tùy Qua thật sự không tệ, có tiền có bản lĩnh, bộ dáng không tồi, so với đầu lão ngưu như anh tốt hơn nhiều. Đáng tiếc người ta chướng mắt tôi tàn hoa bại liễu, đã có chồng. Nói cách khác tôi thật sự muốn ăn cỏ non kia đâu.

- Em thật sự là…ai, xem như anh sợ em.

Dương Chấn Thanh nói:

- Em thật sự dùng Họa Thủy gì đó của Tùy Qua mới biến thành như vậy?

- Vô nghĩa!

Trữ Bội nói:

- Là Mỹ Lệ Họa Thủy! Thứ này thật rất tốt, còn tốt hơn trong truyền thuyết!

- Khó trách…

Dương Chấn Thanh nói:

- Vậy…em nhanh chóng tìm hắn nhập cổ Mỹ Lệ Họa Thủy này đi. Thứ này chính là sinh ý kiếm được nhiều tiền thật ổn đâu.

- Nhiều lời! Điểm này tôi đã sớm biết, nhưng người ta lại không quản chuyện nhập cổ đâu.

Trữ Bội nói:

- Nhắc tới việc này tôi lại tức giận. Trước đó dặn anh bỏ ra hai trăm vạn xây dựng nhà ấm, anh còn lo lắng người ta lỗ vốn, chỉ đầu nhập một nửa. Hừ, sau này kiếm tiền sẽ thiếu thật nhiều đâu.

- Nhà ấm kia kiếm được tiền cái rắm…

- Anh biết cái gì!

Trữ Bội hừ lạnh nói:

- Tùy Qua nói, sau này dược liệu sản xuất Mỹ Lệ Họa Thủy chủ yếu đều dựa vào nhà ấm cung cấp. Nước lên thì thuyền lên, đến lúc đó dược liệu trong nhà ấm sẽ đáng giá.

- Cũng phải, sao anh không nghĩ tới đâu!

Dương Chấn Thanh vỗ vỗ trán:

- Ai, tính sai ah.

- Sai cái rắm!

Trữ Bội hừ lạnh nói:

- Tôi xem như hiểu rõ rồi, anh chỉ muốn giữ lại tiền cấp cho tiểu tam thôi! Nên đầu tư không đầu tư, chỗ không nên đầu nhập thì anh đành lòng quăng vào được.

- Bảo bối, trước tiên ngưng chiến đi.

Dương Chấn Thanh nói:

- Việc khẩn cấp trước mắt là nghĩ biện pháp kiếm ít tiền. Trước đó anh phạm sai lầm tạm thời đừng nên truy cứu được chưa. Dù sao anh đã nói không có hành động gì thực tế phát sinh.

- Tạm thời ngừng chiến cũng được.

Trữ Bội nói:

- Có một điều kiện.

- Cái gì?

- Sau này quyền tài chính trong nhà đều về tôi quản hạt, ngay cả tiền riêng của anh!

Trữ Bội nói:

- Không có tiền, nhìn xem lão già như anh làm sao đi gây sức ép. Đương nhiên, nếu anh có bổn sự không tốn tiền mà vẫn có thể sống với đàn bà khác, tôi cũng nhận biết!

- Em muốn nắm toàn bộ tài chính trong tay?

Dương Chấn Thanh có chút khó xử hỏi.

- Không đáp ứng thì thôi!

- Được, anh đáp ứng!

Dương Chấn Thanh nhìn thân hình chín mọng như mật đào mê người của Trữ Bội, cắn răng đồng ý. Sau đó hắn lại nói:

- Bất kể nói thế nào ánh mắt của em cũng không sai, tiểu tử Tùy Qua thật lợi hại, theo uy thế của hắn, anh xem sớm muộn gì cũng trở thành siêu cấp phú hào, chúng ta đáp lên thuyền của hắn khẳng định có lợi nhuận!

- Ai, bây giờ nói chuyện này đã chậm.

Trữ Bội nói:

- Nhưng bản thân em thật có hứng thú với Mỹ Lệ Họa Thủy, nếu có thể lấy được quyền đại lý trong tay hắn, vậy thì càng tốt hơn.

- Vậy nhanh chóng đi tìm hắn đi.

- Mấu chốt là người ta tạm chưa có tính toán này.

Trữ Bội thở dài, sau đó ngữ khí vừa chuyển:

- Nhưng không sao, ngày mai là tối lễ tình nhân, nhóm sản phẩm Mỹ Lệ Họa Thủy đầu tiên sẽ được bán ra, gần quan được ban lộc, bản thân em có thể giành được vài bình.

- Bao nhiêu tiền một bình?

Dương Chấn Thanh hỏi.

- 9999 đồng.

Trữ Bội đáp:

- Đây là giá ưu đãi đó, nghe nói giá cả này còn tăng lên nữa!

- Một vạn đồng một bình, đây là muốn cướp tiền sao?

Dương Chấn Thanh kêu lên:

- Còn vượt qua cả sản phẩm hàng hiệu!

- Tùy Qua đã nói đây là xa xỉ phẩm trong sản phẩm làm đẹp dưỡng nhan.

Trữ Bội đáp:

- Hơn nữa nói thật lòng, hiện tại một ít sản phẩm dưỡng da nước ngoài mở miệng đã là mấy vạn trên chục vạn, nhưng so sánh hiệu quả với Mỹ Lệ Họa Thủy thì cách biệt một trời. Cho nên theo em nghĩ, giá cả này sẽ còn tăng lên nữa.

- Ai, đúng là phụ nữ.

Dương Chấn Thanh thở dài:

- Đúng rồi, em nói gì mà gần thủy ban công?

- Anh không biết sao? Buổi bán hàng ngày mai sẽ cử hành trong sân vận động hiệu khu trung tâm Đông đại, đây không phải gần thủy ban công sao.

- Sân vận động hiệu khu trung tâm, sao anh không nghe nói qua?

- Bởi vì đây là quyết định của em!

Trữ Bội nói.

- Mặt khác, hiện tại chính thức thông tri anh, tối mai anh cũng phải có mặt cổ động.

- Không đến mức đi, chỉ là một buổi bán hàng mà thôi.

- Nếu anh không đi, lão nương sẽ thiếu một bình Mỹ Lệ Họa Thủy, hậu quả kia anh không thể thừa nhận được!

Trữ Bội mang theo ngữ khí uy hiếp nói:

- Huống chi hiện tại chúng ta không thể đắc tội Tùy Qua. Anh biết Quách Minh Phong rồi, chuyện mảnh đất hắn đắc tội Tùy Qua, kết cục thế nào, còn không phải bị mất mặt. Cho nên anh phải học cách làm người, đừng đem chuyện tốt chỉnh thành chuyện xấu thì quá thiệt thòi.

- Được rồi, đã biết.

Dương Chấn Thanh nói, cảm thấy sự tình đã xong, đem ánh mắt tham lam ngắm nhìn bộ ngực Trữ Bội.

Ai biết nàng lại chạy tới cửa phòng, sau đó quay đầu lại nói:

- Lão già kia, đêm nay tự xem internet tự xử đi!

- Xem internet?

- Đúng vậy, vừa rồi lão nương tắm rửa đã quay chụp.

Trữ Bội nói:

- Từ từ hưởng thụ đi.

Ném lại Dương Chấn Thanh, Trữ Bội đi ra ban công ngoài phòng khách, gọi điện thoại:

- Trầm tiểu thư, sân bãi tôi đã chuẩn bị xong rồi, xin hỏi còn cần tôi phối hợp gì nữa không?

- Cảm ơn cô, Trữ phu nhân. Chuyện khác không cần cô quan tâm, nếu còn gì cần tôi sẽ liên hệ cô.

Trữ Bội không nhịn được lại hỏi:

- Trầm tiểu thư, chuyện quyền đại lý?

- Chuyện đó sau hãy nói đi. Nhưng tôi sẽ ưu tiên cho cô. Mặt khác tôi sẽ ngoài định mức lưu cho cô thêm hai bình Mỹ Lệ Họa Thủy, cô cũng biết chỉ có một ngàn bình số lượng, cho dù là vậy chỉ sợ cũng rất nhanh bị quét sạch.

- Vậy đa tạ Trầm tiểu thư.

Trữ Bội nói:

- Nhưng với thực lực tập đoàn của cô, hoàn toàn có thể lựa chọn địa điểm tốt cử hành buổi bán hàng giới thiệu sản phẩm, vì sao phải lựa chọn Đông đại đây?

- Đây là thủ đoạn doanh tiêu của chúng tôi, Trữ phu nhân không cần quan tâm.

Ngày 14 tháng 2.

Lễ tình nhân.

Năm nay lễ tình nhân có chút ngoại lệ.

Đầu tiên sinh ý của cửa hàng bán hoa bên ngoài trường học quạnh quẽ hơn mọi năm tới hơn phân nửa.

Lượng tiêu thụ chocolate cũng giảm xuống.

- Huynh đệ, mua một đóa hoa hồng đi?

Một ông chủ bán hoa trẻ tuổi ở trước cổng hiệu khu Phát Phong đang cực lực chào hàng với một học sinh:

- Thấy không, lam sắc yêu cơ chính tông, tặng ra ngoài rất có mặt mũi, mặt kệ là mỹ nữ thế nào đều có thể dễ dàng bắt lấy!

- Ông chủ, cho anh một câu khuyên bảo chân thành đi.

Nam sinh đột nhiên thở dài.

- Lời khuyên bảo chân thành gì?

Ông chủ bán hoa khó hiểu hỏi.

- Đừng nói là lam sắc yêu cơ, dù là thất thải yêu cơ cũng vô dụng. Năm nay trong Đông đại không lưu hành hoa hồng. Nếu anh không muốn hoa này bị rụng héo trong tay, nhanh chóng rời khỏi Đông Giang đến nơi khác bán đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.