Chương trước
Chương sau
Tây Môn Long tới gần Tùy Qua, miệng quát lạnh một tiếng, phi kiếm phân thành hai, lại phân thành bốn, cuối cùng phân thành ba mươi sáu kiếm quang, phân biệt công về hướng Tùy Qua.

Ba mươi sáu đạo kiếm quang bắn ra, trong khoảnh khắc đi tới trước mặt Tùy Qua.

Nhưng Tùy Qua không có bất kỳ phản ứng nào, thậm chí Tây Môn Long rõ ràng nhìn thấy thậm chí Tùy Qua còn không mở mắt!

- Chẳng lẽ thằng nhãi này biết không địch lại, rõ ràng bỏ quên chống cự?

Tây Môn Long nghi hoặc tự nhủ.

Nhưng rất nhanh hắn lại phát hiện mình sai lầm rồi.

Ngay khi ba mươi sáu đạo kiếm quang sắp chạm tới thân thể Tùy Qua, Tùy Qua đột nhiên mở mắt, hét lớn một tiếng:

- Hồng Mông Thạch! Thu!

Đây mới là đòn sát thủ chân chính của Tùy Qua!

Trước mắt hắn cũng chỉ có thể vận dụng Hồng Mông Thạch nhiều nhất chỉ một chiêu…

Tùy Qua chỉ có thể dùng Hồng Mông Thạch sử dụng như không gian pháp bảo, đem phi kiếm của đối phương thu vào.

Kỳ thật hắn có thể thử đem Tây Môn Long thu vào, nhưng mấu chốt là cần dùng rất nhiều nguyên khí, hơn nữa xác suất thất bại rất cao.

Còn một điều trọng yếu, phi kiếm của Tây Môn Long vừa va chạm với Tam Thánh Phong đã bị hao tổn, điều này sẽ gia tăng xác suất thu phi kiếm của Tây Môn Long thành công.

Vì thế vào lúc này trên đỉnh đầu Tùy Qua đột nhiên toát ra một đoàn tử sắc vân khí, vừa xuất hiện nhất thời sản sinh cỗ hấp lực cường đại mà quỷ dị, đem ba mươi sáu đạo kiếm quang hoàn toàn định trên không trung, giống như thời gian bị dừng lại tại chỗ.

- Sao lại thế này!

Phi kiếm bị hấp chặt, Tây Môn Long lập tức nhận thấy không thích hợp. Phi kiếm là bổn mạng pháp bảo của hắn, như một bộ phận của thân thể, không những chủ nhân có thể tự nhiên thao tác, hơn nữa cảm ứng lẫn nhau thật mẫn cảm vô cùng.

Nhận thấy được tình huống không đúng, Tây Môn Long bất chấp đi đánh chết Tùy Qua, lập tức tâm niệm vừa động, muốn thu hồi lại phi kiếm tính sau.

- Thu!

Tây Môn Long hét lớn một tiếng.

- Tây Môn Long, ngươi muốn thu hồi phi kiếm, không dễ dàng như vậy!

Tùy Qua cười lạnh nói, lại nuốt Tinh Nguyên Đan, thầm than vừa rồi mình không thu Tây Môn Long chính là hành vi sáng suốt. Bị lực lượng của Hồng Mông Thạch hấp xả, từng đạo kiếm quang lần lượt biến mất, cuối cùng chỉ còn lại một thanh phi kiếm bị hồng mông tử khí mạnh mẽ hấp chặt.

- Tùy Qua, ngươi muốn thu phi kiếm của ta, đừng hòng!

Tây Môn Long cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu.

Ông! Ông! Ông! Ông!

Hấp thu máu huyết của Tây Môn Long, phi kiếm lập tức biến thành cuồng bạo, sắp tránh thoát khỏi phạm vi hấp lực của hồng mông tử khí. Không phải uy lực Hồng Mông Thạch không bằng Tây Môn Long, mà là cảnh giới hiện tại của Tùy Qua chỉ sợ không phát huy được một phần ngàn uy lực của Hồng Mông Thạch.

Tùy Qua lại nuốt Tinh Nguyên Đan, phi kiếm lại bị hắn kéo ngược trở lại, làm Tây Môn Long nhìn thấy lại đau lòng hơn nữa còn phẫn nộ!

- Tùy Qua, ta mặc kệ ngươi có chỗ dựa vững chắc gì, nếu rơi vào trong tay của ta, ta thề phải cho ngươi sống không bằng chết!

Tây Môn Long đã thật sự nổi giận. Một cao thủ trúc cơ kỳ lại bị có hại liên tục, thậm chí bổn mạng phi kiếm cũng muốn bị đối phương lấy đi, khó trách hắn lại nổi điên.

Tây Môn Long lại phun ra một ngụm máu về hướng phi kiếm.

Phi kiếm chấn chiến, tựa hồ muốn thoát ly lực kéo của Hồng Mông Thạch.

Cô đô!

Tùy Qua lại nuốt Tinh Nguyên Đan, phi kiếm lại bị hồng mông tử khí gắt gao ngăn chặn.

Tây Môn Long quả thật muốn điên.

Làm cao thủ trúc cơ kỳ, hắn cũng không phải người tu hành nhắm mắt làm liều, đã từng giao thủ vô số, nhưng chưa từng thấy ai vô sỉ như Tùy Qua, còn là đối thủ khó triền, quả nhiên lần đầu tiên gặp phải. Tiểu tử này chính là độc xà cùng con gián hỗn hợp, không chỉ khó giết chết, còn có thủ đoạn âm tàn ùn ùn. Đương nhiên đối thủ của Tây Môn Long từng gặp cũng không ai có khả năng tiêu xài đan dược như Tùy Qua.

- Xú tiểu tử, ta xem trên người ngươi rốt cục có bao nhiêu đan dược!

Tây Môn Long quát.

- Tây Môn Long, bản thân ta muốn biết ngươi còn có thể phun ra mấy ngụm máu huyết!

Tùy Qua cười lạnh nói.

- Tùy Qua, ngươi cho là như vậy thì có thể đoạt phi kiếm của ta – nằm mơ!

Tây Môn Long giận dữ hét:

- Phi kiếm theo ta tâm ý tương thông, chỉ bằng tu vi của ngươi, đừng hòng đoạt lấy! Huyết Cưu Tán! Thứ này có thể làm cho pháp lực của ta gia tăng trong vòng một canh giờ!

Trong lòng Tùy Qua thầm kêu không tốt.

Tây Môn Long dù sao là người tu hành trúc cơ kỳ, nếu nói không có thủ đoạn bảo mệnh mới là không bình thường.

Tùy Qua tuy rằng suy đoán Tây Môn Long có thủ đoạn bảo mệnh, nhưng không nghĩ tới lại là Huyết Cưu Tán. Linh dược Huyết Cưu Tán tuy rằng có thể giúp người gia tăng pháp lực trong một canh giờ, nhưng sau khi dùng sẽ bị đại thương nguyên khí, hơn nữa tạo thành tổn thương rất lớn, cho nên Huyết Cưu Tán kỳ thật còn có một ý tứ “uống rượu độc giải khát” bên trong.

Nguyên bản hồng mông tử khí bắt đầu tiến hành cắn nuốt phi kiếm của Tây Môn Long, nhưng pháp lực của hắn đột nhiên gia tăng, rất nhanh chiếm cứ thượng phong, một ít thanh phi kiếm lại bắt đầu chậm rãi bay trở về.

Một khi phi kiếm quay về trong tay Tây Môn Long lần nữa, Tùy Qua sẽ gặp xui xẻo lớn.

- Tiểu tử, hôm nay ngươi hoàn toàn chọc giận ta, cho nên ngươi chuẩn bị chờ ta chà đạp đến chết đi!

Tây Môn Long có chút đắc ý nhe răng cười nói.

Lúc này vẻ mặt Tùy Qua vẫn thật trấn định, trên mặt lộ vẻ tiếc nuối:

- Tây Môn Long, ta vốn dự tính thu ngươi làm người hầu, cho nên có lòng tha mạng cho ngươi, ai biết ngươi trời sinh phản cốt. Ta xem đích thật là không thể giữ lại ngươi.

- Xú tiểu tử, ngươi đã nỏ mạnh hết đà, không ngờ còn dám bừa bãi như thế!

Tây Môn Long lạnh lùng nói, phi kiếm chỉ còn cách tay hắn chừng khoảng một bàn tay, rất nhanh có thể quay về trong tay hắn.

Nhưng ngay lúc này phi kiếm chợt dừng phắt lại.

Tựa hồ có một cỗ lực lượng càng thêm mạnh mẽ khống chế lại thanh phi kiếm.

Tây Môn Long tự nhiên biết là do Tùy Qua giở trò quỷ, vì vậy đưa mắt nhìn Tùy Qua. Chỉ thấy tiểu tử kia lại ngồi xếp bằng giữa không trung, sau đó thiên địa linh khí khắp bốn phía xuất hiện dao động kịch liệt, tựa hồ đều hướng chỗ Tùy Qua vọt tới.

- Tinh thần lực tiểu tử này thật mạnh! Lại có thể tụ tập thiên địa linh khí trong phạm vi trăm trượng cùng một chỗ - không tốt!

Tây Môn Long tự nhiên cảm thấy được linh khí trong thiên địa biến hóa, nhưng trong lòng đột nhiên sinh ra cảnh giác, nhịn không được kêu lên, bởi vì hắn đột nhiên ý thức được tiểu tử Tùy Qua lại muốn đột phá trúc cơ kỳ!

Liên tục đột phá hai trọng cảnh giới!

Đây là đại thủ bút, nhưng còn là hành động điên cuồng nhất!

Nhất là khi cường địch còn ở một bên.

Mà Tùy Qua dùng Hồng Mông Thạch trúc cơ, đối với hắn mà nói thật sự rất tốt.

Phiêu lưu bên trong hắn lại không quá để ý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.