Chương trước
Chương sau
- Không tệ ah, Tùy đại thiếu gia, tỷ tỷ thât sự bội phục thủ đoạn con chó nhỏ kích tình của cậu đấy (Con này đổi giọng thật nhanh). Nếu như tôi nói không lầm, cậu và Đường tỷ tỷ mới nếm thử cá nước thân mật, hình như là chuyện cách đây không lâu nha, không thể ngờ cậu nhanh chóng đi tầm hoan như vậy, đặc tính nam nhân có mới nới cũ phát huy không bỏ sót trên người của cậu thật xuất sắc. Ai, tôi đúng là may mắn nha, chưa từng xảy ra chuyện gì mang tính thực chất với cậu, nếu không hiện tại tôi hối hận không biết chỗ khóc đấy.

- Cái này... Chuyện không phải như cô nghĩ đâu.

- Tôi nghĩ thế nào? Chuyện như thế nào?

Trầm Quân Lăng nói:

- Cậu nói cậu đi tìm nhị nãi nãi, hình như có thể tìm tôi hoặc là Lam dẫn chương trình ấy, tại sao đột nhiên đổi một người hoàn toàn mói, anh muốn cho ai kinh hỉ đây?

- Cái này... Được, đối với cô tôi không giấu cái gì.

Tùy Qua ngẫm lại, hắn lúc này rót đầy chén rượu đỏ, một ngụm uống cạn, cũng mặc kệ cái giá nào, nói:

- Tôi lúc trước đã nói với cô rồi, Lam dẫn chương trình chính là Lôi Ti Biên a?

- Úc, hình như cậu có nói qua, nhưng mà tôi không tin.

Trầm Quân Lăng nói.

- Đương nhiên là tôi vẫn cho rằng nàng là như vậy.

Tùy Qua nói:

- Hơn nữa, Lam dẫn chương trình là ‘ bạn trai ’ An An.

- Cái gì!

Trầm Quân Lăng kinh hô một tiếng, sau đó nàng uống cạn ly rượu, nói ra:

- Xem ra là một câu chuyện rất khúc chiết, Tùy Qua đồng học, cậu đã dẫn động lòng hiếu kỳ của tỷ tỷ rồi đấy.

- Tôi cũng không hi vọng Lam Lan trở thành một Lôi Ti Biên a, vì vậy tôi mới phối chế một dược liệu, có thể giúp nàng biến thành nữ nhân bình thường...

- Xuân dược? Cậu thật là bỉ ổi.

- Tôi làm sao bỉ ổi như thế chứ?

Tùy Qua nói ra.

- Là một loại linh dược, có thể chính thức biến nàng thành nữ nhân chính thức, khiến tâm sinh lý trong người của nàng trở lại bình thường, không còn là Lôi Ti Biên, không hơn.

- Thật sự có thuốc như vậy?

- Vâng.

Tùy Qua nói:

- Thật là có, hơn nữa tôi còn chuyên môn chế ra vì Lam Lan. Chỉ là đêm hôm đó xảy ra tình huống nhỏ, Lam Lan vốn nên phục dụng linh dược, kết quả là An An ăn vụng.

- Úc, nói ra cậu là tiểu sắc lang may mắn rồi!

Trầm Quân Lăng kinh hô một tiếng, nói:

- Nhất định là nàng uống thuốc xong, không khống chế nổi bản thân mình, sau đó tiểu tử cậu cũng ỡm ờ, sau đó chuyện xảy ra chuyện đúng không?

- Đại khái như thế.

Tùy Qua nói:

- Nhưng mà tôi đâu có ỡm ờ.

- Móa! Cậu cứ nói trực tiếp ra đi, đúng là cầm thú mà!

Trầm Quân Lăng cười mắng.

- Không phải, tình huống lúc đó là thần hồn hợp thể. Cho nên tôi nói ra là bị nàng mê gian gián tiếp nha.

Tùy Qua nghiêm mặt nói ra.

- Lúc tôi tỉnh táo lại thì chuyện đã xảy ra, sai lầm càng lớn, cũng chỉ có thể đâm lao phải theo lao, sau đó mắc thêm lỗi lầm.

Phốc phốc!

Trầm Quân Lăng không có tim không có phổi bất cười.

- Suy suy, nếu như cậu nói dối, tôi sẽ nghiền rủa cậu, nhưng mà tình hình thực tế của cậu đúng là đủ suy nha. Cậu và nữ ma đầu Khổng Bạch Huyên chính là bá vương ngạnh thượng cung với ma đầu đó. Cùng An Vũ Đồng chính là ‘ mê gian ’ , trừ Đường tỷ tỷ, hình như tất cả tao ngộ của cậu chính là thân bất do kỷ cả!

- Kỳ thật, tôi và Đường Vũ Khê cũng có chút hương vị thân bất do kỷ.

Tùy Qua nói.

- Nhưng mà đương nhiên sau đó tôi không hối hận.

- Nói nhảm, chiếm tiện nghi còn làm ra vẻ thông minh sao?

Trầm Quân Lăng nói.

- Xem mặt mũi cậu thân bất do kỷ, tỷ tỷ cũng không so đo với cậu. A, lại nói tiếp, cậu đúng là tiểu sắc lang may mắn, bằng không những chuyện tốt này làm sao tìm tới cậu chứ.

- Tôi thấy hơn phân nửa do tôi là cửu thế thân đồng tử chuyển thế, cho nên ông trời thiếu nợ tôi, lúc này mới hoàng trả cho tôi đấy.

- Cậu đúng là vô sỉ.

Trầm Quân Lăng nói:

- Đường tỷ tỷ có lẽ còn chưa biết chuyện này.

Tùy Qua gật gật đầu.

- Vậy khá tốt, bằng không chỉ sợ cậu sẽ bị bình dấm chua đó dìm chết.

Thần sắc Trầm Quân Lăng mang theo hương vị hả hê.

- Tiểu Quân Quân, cô nhìn qua rất hả hê nha?

Tùy Qua nói.

- Chẳng lẽ cô cũng không phải là bình dấm chua sao?

- Hừ? Chẳng lẻ không được sao?

Trầm Quân Lăng nói.

- Tôi còn trông chờ làm nhị nãi đấy, không nghĩ tới trong nháy mắt còn không có thân phận chính thê, ngay cả nhị nãi cũng không được làm rồi, cậu nói tôi tìm ai nói lí lẽ đây?

- Cái này... Đây không phải ngoài ý muốn sao?

Tùy Qua giải thích nói.

- Huống chi, cô gần đây đại nghĩa, chắc có lẽ không quan tâm tới chút danh phận này đâu.

- Trên mặt tình cảm nữ nhân vĩnh viễn đều tư lợi.

Trầm Quân Lăng nói.

- Nhưng mà tôi không là gì của cậu cả, không có tư cách ghen, cũng chỉ có thể nói trên miệng thôi. Nhưng mà ánh mắt của cậu không tệ nha, An Vũ Đồng nữ nhân này chính là mỹ nữ cực phẩm, tại Đông Đại rất có danh khí đấy, không nghĩ tới lại tiện nghi cho cậu. Đáng thương cho tôi, một lòng kiếm tiền cho cậu, dốc sức làm sự nghiệp, lại không nghĩ tới kết quả có người nhanh chân tới trước.

- Tốt, chúng ta đừng có dây dưa chuyện này được hay không?

Tùy Qua nói.

- Tôi biết rõ đây là quá phận, nhưng cũng không phải bổn ý của tôi, càng không có nghĩ tới lại kích thích Trầm đại tỷ...

- Đi, nói đùa thôi, nhìn cậu gấp tới độ như kẻ đần kìa.

Trầm Quân Lăng đột nhiên cười nói.

Tùy Qua biết rõ lại bị Trầm Quân Lăng nha đầu này đùa nghịch, nói ra:

- Cô chỉ biết đùa giỡn trên cảm tình, cô biết không?

- Xong rồi a, cậu trên tình cảm quá hoa tâm.

Trầm Quân Lăng nói.

- Nói chánh sự đi, công ty Trung y mỹ dung làm thế nào rồi, điện thoại hẹn trước cũng bị đánh bại đấy.

- Tình thế tốt, rất tốt.

- Tình thế đúng là tốt, nhưng mấu chốt là thiếu hàng ah.

Trầm Quân Lăng nói.

- Cậu đánh giá thấp năng lực mua sắm của nữ nhân rồi, cũng đánh giá thấp các nàng vì xinh đẹp mà nguyện ý trả giá. Có một chuyện cậu còn không biết, trong chợ đêm một lọ Mỹ Lệ Họa Thủy giá cả đã tăng lên hơn mười vạn nguyên, giá cả tăng gấp mười mấy lần nha.

- Nổi tiếng như vậy?

Tùy Qua hít khí lạnh, tim của hắn cũng đập mạnh.

- Đây còn chưa tính là cái gì.

Trầm Quân Lăng nói.

- Ly kỳ nhất là, có tiền mà không mua được, căn bản không có người lấy ra bán! Cũng nói đúng hơn mặc kệ trong tay của người có, cũng không muốn bán ra. Sản phẩm như vậy đúng là kỳ tích.

- Vậy hẳn nên chúc mừng nha, cô là đại cổ đông lớn nhất đấy.

- Tuy tôi là cổ đông lớn nhất, nhưng mà nguồn cung cấp đều nằm trong tay của cậu, tôi còn phải nhìn sắc mặt của cậu mà ăn cơm mà.

Trầm Quân Lăng cố ý đáng thương nói.

- Giống như vừa rồi, cậu rõ ràng đi tìm nữ nhân khác, tôi còn chỉ có thể nén giận, miễn cưỡng cười vui... A, nếu cậu cảm thấy lương tâm bất an, nên tranh thủ lấy ra thêm một mớ Mỹ Lệ Họa Thủy đi, lão nương còn mong vào nó đưa thân vào top 500 người giàu toàn cầu đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.