Chương trước
Chương sau
- Đáng chết! Tại sao có thể như vậy!

Trầm Quân Lăng lúc này mắng một tiếng, Chúng Sinh Quả này biến nàng thành hói đâu, nàng làm sao không giận.

Tùy Qua bên cạnh trêu chọc.

- Cũng tốt, cô xem như triệt để buông bỏ phiền não được rồi.

- Tùy Qua, cậu là gia hỏa đáng chết, có phải cậu sớm biết rõ hay không, có chủ tâm khiến tôi không chịu nổi?

Trầm Quân Lăng mắng, thời điểm này giọng nói cũng biến hóa, dĩ nhiên biến thành thô cuồng như nam tử.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Ách... Tôi chỉ có thể nói là tác dụng của Chúng Sinh Quả.

Tùy Qua nói.

- Hơn nữa hiệu quả rất tốt, không chỉ gương mặt biến hóa, ngay cả tóc cũng vậy, âm thanh cũng biên hóa theo. Tóm lại, chúc mừng cô biến thành hòa thượng cuồng dã.

- Cái gì? Hòa thượng?

Trầm Quân Lăng hoảng sợ nói:

- Tôi không muốn làm hòa thượng!

- Là hòa thượng thô cuồng!

Tùy Qua nói, thời điểm này giọng nói biến hóa, dường như bắt đầu biến thành một người mập mạp. Ân, trên gương mặt béo tròn là đôi mắt gian tà, không ngừng lưu chuyển.

- Hết! Không thú vị chút nào cả.

Trầm Quân Lăng nói:

- Tôi không muốn làm hòa thượng trọc đầu!

- Kỳ thật, hòa thượng cũng không tệ.

Tùy Qua cười nói:

- Cô nhìn tôi xem, cũng không phải thành một mập mạp sao. Đúng rồi, chỗ tôi có gương, cô xem hay không?

Nói xong Tùy Qua cũng lấy tấm gương ra.

- Trên người của cậu sao có nhiều thứ như thế?

Trầm Quân Lăng hỏi, vẫn giọng nói thô cuồng làm cho nàng không thích ứng.

- Không gian pháp bảo mà thôi.

Tùy Qua nói, Hồng Mông thạch xem như không gian pháp bảo, hơn nữa không gian bên trong lớn tới mức dọa người, hơn nữa Hồng Mông thạch chính là bổn mạng pháp bảo của hắn, Tùy Qua thúc dục nó càng nhẹ nhõm, ngay cả tiêu hao nguyên khí cũng giảm nhiều.

Tóm lại Hồng Mông thạch đúng là thuận tiện.

Trầm Quân Lăng cầm gương xem xét, lập tức hổn hển, nói ra:

- Biến cái gì không tốt, tại sao biến thành hóa thượng trọc đầu, hơn nữa còn là hòa thượng thô to cuồng dã?

- Dung mạo, âm thanh đều rất giống, đáng tiếc giọng điệu của cô không giống.

Tùy Qua nói:

- Xem ra Chúng Sinh Quả cũng không hoàn toàn nhìn ra sở hở gì đó. Nhưng mà cho dù là người quen thuộc cô, cũng tuyệt đối không biết tướng mạo sẵn có của chúng ta.

- Tôi không có hứng thú với chuyện này.

Trầm Quân Lăng nói:

- Tranh thủ thời gian đổi gương mặt mới cho tôi.

- Không có biện pháp đổi.

Tùy Qua nói:

- Vừa rồi tôi nói còn chưa dứt lời thì cô đã ăn rồi, cho nên có mấy lời không có nói cho cô biết, Chúng Sinh Quả cũng không thể thành bộ dáng khác, chỉ có thể biến thành gương mặt duy nhất trên quả mà thôi. Cô ăn trái cây biến thành hòa thượng cuồng dã; tôi ăn thì biến thành tiểu tử mập mạp háo sắc.

- Thật sự là bực bội, mau giải dược tính cho tôi.

Trầm Quân Lăng nói:

- Đổi thành mặt khác, tóm lại cũng không nói cái gì.

- Tôi còn có chuyện nói với cô.

Tùy Qua cười khổ nói:

- Đây không phải độc dược, cho nên không có giải dược.

- Cái gì? Nếu cứ như thế, sẽ kéo dài bao lâu/

- Một tháng.

Tùy Qua nói.

- Một tháng? Tôi giết cậu!

Trầm Quân Lăng hùng hổ quát lên, sau đó giọng nói biến hóa.

- Hắc, cậu biến thành tiểu mập mạp, lại muốn gạt tôi, dược tính Chúng Sinh Quả tuyệt đối không thể dài như vậy.

- Sao cô biết?

Tùy Qua hiếu kỳ nói.

- Rất đơn giản. Cậu không có khả năng cấm dục một tháng.

Trầm Quân Lăng nói:

- Bây giờ tôi nói, tôi tuyệt đối tin chắc Đường Vũ Khê và An Vũ Đồng sẽ không cho cậu lên giường, chắc hẳn chính cậu cũng hiểu rõ điểm này.

- Tốt, không hổ là Trầm Quân Lăng.

Tùy Qua nói:

- Đúng vậy, dược tính Chúng Sinh Quả có thể kéo dài một ngày, cũng chỉ là vậy thôi. Cho nên, Chúng Sinh Quả nhất định không có thần thông biến hóa vĩnh viễn.

- Đừng nói.

Trầm Quân Lăng nói:

- Thiệt thòi tôi mặc quần áo đẹp như thế này, hiện tại biến lại như trước, người khác nhìn thấy khẳng định xem tôi là biến thái. Tôi không có quần áo khác, tranh thủ thời gian cầm ra một bộ cho tôi.

- Nếu tôi đã chuẩn bị Chúng Sinh Quả, đương nhiên cũng chuẩn bị quần áo.

Tùy Qua cười nói, lại cầm hai bộ quần áo ra.

Một bộ là tăng phục màu trắng, một bộ là áo dài màu đen, Tùy Qua đưa tăng phục cho Trầm Quân Lăng.

- Không cho phép nhìn lén.

Trầm Quân Lăng cầm tăng bào, chui vào giữa rừng cây.

Sau một lát nàng cũng thay đổi trang phục hoàn tất, sau đó trở về trước mặt Tùy Qua.

Sau khi thay đổi trang phục Trầm Quân Lăng quả nhiên biến thành hòa thượng thô cuồng tiêu sái không bị trói buộc.

Bộ tăng phục màu trắng này khiến Trầm Quân Lăng hơi "Khó chịu ", người ta cảm thấy nàng là bại hoại.

Trầm Quân Lăng hung hăng lườm Tùy Qua, sau đó nói:

- Có phải cậu chủ tâm chơi tôi không, làm tạo hình này cho tôi?

- Tuyệt không ý này.

Tùy Qua nói:

- Tôi chỉ có mấy Chúng Sinh Quả thành thục mà thôi. Cho nên phạm vi lựa chọn không lớn. Trầm đại tiểu thư cũng không thể kén chọn nha. Huống chi, chỉ có một ngày mà thôi, cho cô thể nghiệm cảm giác ‘ mỗi người một vẻ ’, có cái gì không được chứ? Đúng rồi, vị Chu tiên sinh vừa rồi nói cô cũng nghe đấy, buổi tối hôm nay trong khách sạn có ‘ tiên tử ’ hàng lâm, cô hóa thân thành hòa thượng phá giới, đi sủng hạnh ‘ tiên tử ’ trong giới tu hành không phải khoái hoạt hay sao?

- Sủng hạnh cái đầu của cậu!

Trầm Quân Lăng đạp hắn một cái, nói:

- Tiểu di đệ đều không có, lấy cái gì đi sủng hạnh người ta. Cho nên, Chúng Sinh Quả của cậu không phải không có sơ hở, ít nhất là không thể biến tính.

- Ách...

Tùy Qua cảm thấy trên ót đen lại.

Sau đó Tùy Qua mặc áo dài màu đen đi theo Trầm Quân Lăng lên hướng Kình Thiên Phong. Lúc này Tùy Qua vừa rồi cảm thấy Trầm Quân Lăng mặc cổ trang là đúng, bởi vì người "Đi chợ" đều mặc ỏổ trang, dường như những người tu hành này rất khinh thường trang phục hiện đại. Nếu như Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng ăn mặc trang phục hiện đại đã biến thành "Dị loại ", làm cho người ta chú ý.

- Biết rõ vì sao tôi mặc cổ trang không?

Trầm Quân Lăng thấp giọng nhìn qua Tùy Qua nói ra.

Tùy Qua gật gật đầu, nói ra:

- Ân, cách ăn mặc trước kia của cô đúng là rất đẹp.

- Hiện tại mới biết chẳng phải muộn rồi sao?

Trầm Quân Lăng nói:

- Cậu nên ba hoa với những ‘ tiên tử ’ kia đi. Tôi thấy cậu chắc cũng tinh thông song tu lắm đấy, chắc chắn sẽ hưng phấn lắm a.

- Chỉ hiếu kỳ mà thôi.

Tùy Qua cười nói:

- Cũng chỉ hiếu kỳ mà thôi, không có dùng cái gì. Dù sao người ta chính là ‘ nữ tử thanh lâu ’ của giới tu hành, chẳng lẽ cô không có cảm giác hiếu kỳ sao/

- Đúng là có một chút hiếu kỳ, nhưng mà kỹ nữ vẫn là kỹ nữ, có gì mà hiếu kỳ, đơn giản chính là sinh ý da thịt thôi.

Trầm Quân Lăng thản nhiên nói:

- Nếu cậu có hứng thú, vậy chúng ta đi xem đi.

- Rất tốt.

Tùy Qua nói ra.

- Đúng vậy, chỉ mong cậu ‘ thận tốt ’.

Trầm Quân Lăng nói một câu rất ý nghĩa.

Chu Kế Thiều nói không sai, khách sạn ngọc lộ nằm dưới Kình Thiên Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.