Chương trước
Chương sau
- Không biết sống chết!

Đột nhiên Nam Cung Ngạo Thượng hừ lạnh một tiếng, bốn phía ngừng cười.

Nam Cung Ngạo Thượng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trầm Quân Lăng, khinh thường nói:

- Hòa thượng chưa thấy qua các mặt xã hội, cho ngươi ba giây đồng hồ biến mất trước mặt của ta! Nếu không trên địa bàn ‘ Hành Hội ’ ta sẽ không giết ngươi, nhưng sẽ khiến ngươi mặt mũi quét rác.

- Nam Cung Ngạo Thượng, tuy bổn công tử nhìn ngươi rất không vừa mắt, nhưng mà ngươi nói lời này, bổn công tử tuyệt đối đồng ý.

Tây Môn Lăng Phong phụ họa nói.

- Mặt mũi quét rác?

Trầm Quân Lăng dường như không e ngại Nam Cung Ngạo Thượng, nói:

- Thế nào mới là mặt mũi quét rác?

- Ta sẽ khiến ngươi quỳ ở đây, quỳ gối trước mặt mọi người, tự bạt tai!

Nam Cung Ngạo Thượng hừ lạnh nói.

- Bằng hữu. Lời không nên quá mức a.

Tùy Qua tiến lên một bước, vừa vặn đúng giữa Trầm Quân Lăng cùng Nam Cung Ngạo Thượng, nói:

- Mọi người tới đây chỉ tìm vui thôi, cần gì phải mạnh miếng thế?

- Ngươi là ai?

Nam Cung Ngạo Thượng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tùy Qua,

- Chẳng lẽ ngươi chỉ là chim non trong giới tu hành, không biết Nam Cung thế gia sao?

- Úc, ta chỉ biết một chuyện, phường thị lập quy tắc rõ ràng, dưới tình huống song phương mua bán ngươi tình ta nguyện, người trả giá cao chính là chân lý duy nhất. Tất cả những thứ khác chỉ là mây bay.

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Cho dù là Nam Cung thế gia thì như thế nào, chẳng lẽ bằng vào tên tuổi Nam Cung thế gia là có thể ở phường thị giao dịch không cần trả tiền sao? Vậy thì những người như chúng ta dứt khoát không cần tới đây rồi.

Mặc dù Tùy Qua nói lời công kích Nam Cung Ngạo Thượng, nhưng mà lời này đúng là có lý, đừng nhìn rất nhiều người cung kính với Nam Cung, Tây Môn thế gia là gia tộc cường đại, nhưng mà âm thầm đã sớm bất mãn với hai nhà này, Tùy Qua nói lời từ nội tâm của bọn họ.

Nam Cung Ngạo Thượng không phải người ngu, tự nhiên nghe ra ý của Tùy Qua, khinh thường nói:

- Người trả giá cao được? Ngươi muốn tranh giành nữ nhân với Nam Cung Ngạo Thượng ta chứ gì? Ngươi đại khái không biết, đắc tội Nam Cung thế gia sẽ có kết cục gì sao?

- Ách. .

Tùy Qua sờ sờ cái mũi, cố ý không nhìn Nam Cung Ngạo Thượng, mang ánh mắt nhìn qua các nữ tử bên kia, khẽ cười nói:

- Mấy vị tiên tử, phải chăng các ngươi cho rằng người của Nam Cung, Tây Môn thế gia mới có cơ hội âu yếm các ngươi? Nếu như là như vậy, chúng ta cũng không tụ tìm mất mặt.

Nữ tử áo phấn cảm thấy thú vị, nàng không biết hòa thượng và mập mạp trước mặt đang giở trò hay là sắc đảm ngập trời, còn dám ở trước mặt nhiều người đắc tội người Nam Cung, Tây Môn thế gia. Nhưng mà hai người vẫn khiến nàng chú ý, nàng nịnh nọt hai mặt:

- Nam Cung, Tây Môn gia hai vị công tử đúng là phong lưu phóng khoáng, tuấn tú lịch sự, nhưng mà ‘ nghê thường thất tiên tử ’ chúng tôi không phải tài sản riêng của hai người. Đương nhiên, nếu như... Đạo hữu này xưng hô như thế nào?

- Chu Thông. ‘ sắc mập mạp ’ Chu Thông.

Tùy Qua cười nói, hắn nói bậy một cái tên.

- Vị bằng hữu này của ta chính là ‘ hòa thượng phá giới ’ Cổ Thiết.

- Sắc mập mạp? Hòa thượng phá giới?

Nữ tử áo phấn cười khúc khích, nói:

- Khó trách hai vị sắc đảm lớn như vậy. Nhưng mà chúng ta chỉ là nữ tử liễu yếu đào tơ, không đáng vì chúng ta mà tổn thương hòa khí nha?

Đừng nhìn nữ tử áo phấn này có tu vị Trúc Cơ Kỳ, nhưng lại không hề vênh váo hung hăng, dù sao nàng có danh xưng "Tiên tử" rất êm tai, nhưng mà giới tu hành hôm nay, "Tiên tử" cùng với "Tiểu thư" thế tục cũng như nhau cả, đã thành nghĩa xấu. Tuy nữ tử áo phấn cảnh giới cao, nhưng dựa vào "Tiền thù lao" của nam tu nuôi sống, tự nhiên hiểu rõ đạo lý hòa khí sinh tài.

- Bảy vị cũng không phải liễu yếu đào tơ.

Tùy Qua cười to nói, cố ý làm ra bộ dáng hèn mọn háo sắc, nói:

- Tư sắc mấy vị tiên tử còn đẹp hơn hồng bài đứng đầu bảng ‘ Thiên Thượng Nhân Gian ’ ở thế tục, đây chính là thanh lâu đệ nhất của thế tục đấy.

- Hì hì... Ha ha...

Nghe thấy Tùy Qua lại so sánh các nàng với "Thanh lâu" ở kinh thành, nghê thường thất tiên tử cười rộ lên.

Nam tu còn lại cười rộ lên, nhất là Nam Cung Ngạo Thượng cùng Tây Môn Lăng Phong, trên mặt khinh thường càng tăng lên. Từ biểu lộ của hai người hiển nhiên đánh giá Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng chính là: đồ nhà quê.

Đúng vậy, Tùy Qua nói ra lời này đúng là đồ nhà quê.

Trong mắt người tu hành, nữ tử trong thế tục chỉ là phàm nhân, chẳng thèm ngó tới. Nữ tử trong thế tục tuy xinh đẹp, nhưng chỉ chừng mười năm phương hoa thôi, như là phù dung sớm nở tối tàn thì bỏ đi, mà nữ tử giới tu hành có thuật trú nhan, thanh xuân vĩnh trú, hơn nữa càng am hiểu bí thuật phòng the, tự nhiên không phải nữ tử trong thế tục có thể so.

- Mấy vị tiên tử cười cái gì, ta chỉ nói sự thật thôi.

Tùy Qua ra vẻ nghi hoặc.

- Ngu xuẩn!

Tây Môn Lăng Phong cười lạnh nói:

- Nếu như lại càn quấy thì ta sẽ khiến các ngươi đẹp mắt! Mấy vị tiên tử, không nên chấp nhặt với đồ ngu xuẩn này, nên vào trong khách sạn nghỉ ngơi a.

Nói xong Tây Môn Lăng Phong liền định dẫn nghê thường thất tiên tử vào trong khách sạn.

- Đợi một chút --

Trầm Quân Lăng lại nói:

- Bằng hữu của ta không phải mới nói rõ ràng sao? Người trả giá cao được.Cho dù Tây Môn thế gia mạnh hơn nữa, vậy cũng không thể đi dạo thanh lâu không tốn teienf a? Thực xin lỗi, mấy vị tiên tử, ta cũng không có ý mạo phạm, chỉ là muốn nói cho rõ ràng. Bảy tiên tử các ngươi muốn giá cao hay là gia hỏa dựa vào danh khí gia tộc đây? Nếu như là loại thứ hai thì ta không nói nữa.

- Muốn chết!

Nam Cung Ngạo Thượng đã không nhịn được nữa. Tuy hắn cũng không có ý định một người chơi bảy tiên tử, đương nhiên hắn cũng không có tu vị cao như thế, cho dù có thể chơi bảy người, nhưng mà với tư cách người Nam Cung thế gia, hắn suy nghĩ đầu tiên chính là lựa nữ tử mà mình ưa thích, sau đó mới có thể tới phiên người khác. Mà có tư cách tranh giành tình nhân với hắn cũng chỉ có người như Tây Môn Lăng Phong mà thôi. Ai biết ở đâu có một hòa thượng phá giới, sắc mập mạp nhảy ra, rõ ràng dám tranh giành tình nhân với Nam Cung Ngạo Thượng hắn, chuyện này hắn không tiếp nhận được. Trong mắt Nam Cung Ngạo Thượng, Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng chỉ là con muỗi, nhưng mà hết lần này tới lần khác con muỗi dám thị uy với bọn họ!

- Im ngay!

Tùy Qua đột nhiên nhìn qua Nam Cung Ngạo Thượng hét lớn một tiếng, ánh mắt sâm lãnh nói:

- Chẳng lẽ người Nam Cung thế gia các ngươi chỉ dựa vào miệng tán gái? Dùng miệng hù dọa người? Nam Cung thế gia tu chính là ‘ Đại Cáp Mô Công ’ sao, cho nên khẩu khí lớn như vậy?

Nam Cung Ngạo Thượng sát khí đại thịnh, nhìn qua Tùy Qua nói ra từng chữ:

- Quỳ xuống cho ta!

Phù phù!

Giọng nói quỳ xuống vang lên!

Âm thanh thuần túy mà vang dội, tiếng đầu gối tiếp xúc với mặt đất vang lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.