Đan dược thứ này không phải tiền có thể mua sắm. Đan dược cũng không có phát hành như tiền giấy thế tục, chỉ cần máy in tiền hoạt động thì có thể in hàng tỷ, mấy chục tỷ, sau đó lại lo lắng tiền sẽ mất giá. Đan dược chính là dùng linh thảo, dược thảo tôi luyện ra, giá trị bản thân quá cao, căn bản không sợ mất giá, ngược lại còn có không gian tăng cao giá trị.
Cho nên nói đan dược vừa ra, lập tức khiến nhiều người hâm mộ.
Chỉ có Nam Cung, Tây môn đại thế gia, nuôi Luyện Đan Sư hoặc bản thân có của cải hùng hậu mới có thể tiện tay lấy một hạt đan dược ra. Nếu đổi thành thế gia tu hành bình thường, cho dù có vài viên cũng tuyệt đối cất dấu cẩn thận, hoặc là đặt lên bàn thờ thờ cúng, hy vọng có thể bồi dưỡng ra một hoặc vài cao thủ Tiên Thiên Kỳ, tuyệt đối không có khả năng lấy ra bao kỹ nữ.
- Úc, đây là đan dược à?
Trầm Quân Lăng nhìn qua hạt Tinh Nguyên Đan tỏng tay Tây Môn Lăng Phong, sau đó nhìn qua Tùy Qua nói:
- Đan dược này nhìn qua tỉ lệ không có gì đặc biệt. Tôi nhớ được chúng ta nhặt được cái gương trong sơn động nhìn qua cũng không tệ lắm, tôi còn tưởng nó không đáng tiền, vừa rồi không có không biết xấu hổ nói ra...
- Khục khục --
Tùy Qua ho khan vài tiếng, chen ngang lời Trầm Quân Lăng, nói:
- Cái gì mà sơn động! Anh cũng đừng nói bừa, chọc người ta chê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tien-thieu/3149167/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.