Chương trước
Chương sau
Không chỉ có như thế, Địa Nguyên Đan còn lớn mạng lục phủ ngũ tạng của người dùng, làm cho chân khí của Luyện khí Kỳ thông với lục phủ ngũ tạng, đây chính là bản lĩnh của người tu hành Tiên Thiên kỳ mới có. Cũng nói đúng hơn, phục dụng Địa Nguyên Đan có tỷ lệ bước vào Tiên Thiên kỳ mạnh hơn Tinh Nguyên Đan rất nhiều. Mặt khác Địa Nguyên Đan còn có công dụng đặc thù khác, có thể dùng "Lần thứ hai", ví dụ như dùng nó làm nguyên liệu luyện chế đan dược cao cấp. Hoặc là cũng có thể luyện chế pháp bảo.

Công dụng quyết định giá trị.

Bởi vậy giá trị một hạt Địa Nguyên Đan tương đương hai mươi hạt Tinh Nguyên Đan.

Trừ công dụng Địa Nguyên Đan ra, quá trình luyện chế nó càng phức tạp, cho nên nó giá trị tăng lên tới hai mươi viên Tinh Nguyên Đan.

Đương nhiên hiện tại nói chuyện luyện chế Địa Nguyên Đan còn có chút xa xôi, nhưng mà có Thần Nông Tiên Thảo Quyết, có linh điền cùng vạn năm ngọc tủy, hơn nữa có tiểu Ngân Trùng, Tùy Qua tin tưởng luyện chế ra Địa Nguyên Đan không phải chuyện khó.

Mà Trầm Quân Lăng biểu hiện làm cho Tùy Qua càng vững tin nàng có số mệnh vượng phu.

Kế tiếp Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng lại đi dạo một hồi, dùng Tinh Nguyên Đan mua một ít đồ vật.

Thời gian trôi qua nhanh chóng.

Người trên bình đài càng ngày càng ít.

Cho dù là bên mua hay bán, giao dịch xong thì rời đi.

Tuy Kình Thiên Phong bốn phía là an toàn, nhưng rời khỏi phạm vi đó thì giết người cướp của đều xảy ra. Cho nên ở chỗ này càng lâu, càng bị người khác chú ý, càng nguy hiểm.

Mặt trời chuyển về tây.

Trên bình đài không còn mấy người.

Phường thị sắp chấm dứt.

Tùy Qua biết là thời điểm rời khỏi, nếu không dược tính của Chúng Sinh Quả sẽ biến mất. Đến lúc đó Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăn sẽ biến thành tướng mạo sẵn có, khiến cho một ít phiền toái không cần thiết.

- Tiết tiên tử, đây là thù lao của các ngươi.

Tùy Qua đem một lọ đặt trong tay Tiết Như Tư.

Tiết Như Tư mở nút ra xem, đại hỉ nói:

- Chu đạo hữu thật sự là hùng hồn! Chuyện anh phân phó, chúng tôi nhất định toàn lực mà làm.

- Tốt. Các người đi thôi, tôi sẽ sai người liên hệ với các vị.

Tùy Qua nói với Tiết Như Tư.

Tiết Như Tư cung kính gật đầu, mang theo sáu người khác ngự kiếm rời đi.

- Thời gian không còn sớm, chúng ta cũng sớm đi thôi.

Trầm Quân Lăng nhìn Tùy Qua nói ra.

- Tôi cũng muốn đi sớm a, nhưng chỉ sợ hiện tại không được.

Tùy Qua nhìn lên bầu trời

Trên bầu trời có vài đạo kiếm quang xoay vần, giống như diều hâu đang nhìn chằm chằm vào con gà.

Bỗng nhiên xuất hiện vài đạo kiếm quang, hiển nhiên là nhắm vào phía Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng mà đến, bởi vì Tùy Qua đồng học hoàn toàn cảm nhận được sát ý đậm đặc của đối phương, chỉ là đối phương hiện tại còn không có động thủ, bọn họ hiển nhiên đang chờ đợi.

Không phải đang chờ đợi thời cơ, mà là đang chờ đợi thời gian.

Chờ đợi thời gian phường thị chấm dứt.

Phường thị một khi chấm dứt, nhiệm vụ "Hành Hội" bảo vệ nơi đây cũng chấm dứt.

Khi đó Dạ Hắc Phong Cao (ban đêm gió lớn),giết người cướp của không ai quan tâm tới.

Cho nên rất nhiều người giao dịch vừa kết thúc thì rời khỏi.

Mà Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng, là vì mua đồ quá nhiều, "Tiền" quá nhiều, cho nên vẫn dừng lại đây.

Kết quả đã bị người ta nhìn chằm chằm vào.

- Có người muốn ăn cướp chúng ta?

Trầm Quân Lăng hỏi.

- Không phải ăn cướp, hơn phân nửa là trả thù.

Tùy Qua nói:

- Người ăn cướp bao giờ cũng có chút băn khoăn, sẽ không xuất hiện vào thời điểm này, hơn nữa là công nhiên hiện thân như vậy. Cho nên, hơn phân nửa là đến báo thù. Hơn nữa tôi đã cảm giác được, Nam Cung Ngạo Thượng đã thoát khốn, xem ra là cao thủ trong gia tộc tới giải trừ tinh thần trói buộc cho Nam Cung Ngạo Thượng.

- Vậy làm sao bây giờ?

Trầm Quân Lăng hỏi, hơi có chút lo lắng.

- Thời gian chưa tới, xem ra những người này còn không dám động thủ.

Tùy Qua nói:

- Chúng ta về khách sạn trước đi.

- Trở lại?

Trầm Quân Lăng thấp giọng nói:

- Tôi thấy người ‘ Hành Hội ’ cũng không phải vật gì tốt, thời điểm này quay về khách sạn, dù thế nào cũng có cảm giác chui đầu vào rọ.

- Không vào hang cọp sao bắt cợp con?

Tùy Qua cười nói.

- Vậy thì tách ra.

Trầm Quân Lăng thần sắc nhẹ nhõm một ít.

Thời điểm này Tùy Qua kéo nàng đi, ngự kiếm hướng bay xuống núi.

Vài đạo kiếm quang kia quả nhiên đuổi theo, nhưng nhìn thấy Tùy Qua tiến vào khách sạn ngọc lộ liền đình chỉ truy kích, chỉ thủ bên ngoài. Bây giờ cách phường thị chấm dứt còn nửa giờ, bọn họ có thể đợi.

Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng quay về gian phòng ban đầu, Nam Cung Ngạo Thượng xuất hiện trên một thanh phi kiếm, hắn đứng chung phi kiếm với một lão giả:

- Cha, cha nhất định phải bắt giữ tiểu súc sinh kia, phanh thây xé xác của hắn! Bầm thây vạn đoạn!

- Súc sinh!

Lão giả càng tức giận, mặt như sương lạnh quát:

- Mày là tiểu súc sanh! Mặt mũi Nam Cung gia bị mày làm mất hết! Mẹ kiếp, tranh giành tình nhân cũng thôi, bị người ta ép quỳ một ngày, cái mặt mo của tao cũng bị mày làm mất hết.

- Cha à, chờ con giết súc sinh kia, mặc cho cha trách phạt!

Nam Cung Ngạo Thượng hổn hển nói.

- Không cần mày nói, tao cũng sẽ giết súc sinh kia! (lão già thật thô lỗ =)) )

Lão giả lạnh lùng nói:

- Nhị thúc, Tứ thúc, Thất thúc đã tới. Dùng bốn đấu một, tên kia chạy đằng trời.

- Từ lúc bắt đầu hắn đã phải trả giá thật nhiều.

Nam Cung Ngạo Thượng dữ tợn nói.

Vừa mới dứt lời, Nam Cung Ngạo Thượng liền phát hiện có người đưa đồ vào gian phòng của Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng.

- Hai tên súc sinh! Sắp chết đến nơi còn ăn uống thả cửa!

Nam Cung Ngạo Thượng quả thực sắp điên lên, nếu như không phải kiêng kị quy củ "Hành Hội", chỉ sợ hắn hiện tại đã lao vào giết người. Nhưng mà Nam Cung gia hiển nhiên không có mặt mũi như Thiên Lam Kiếm Tông, cho nên không thể không tuân thủ quy củ của "Hành Hội", thành thành thật thật chờ ở ngoài, nhìn Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng hai người đang ăn uống thả của bên trong.

Khoảng cách thời gian chấm dứt càng gần.

Nhưng mà Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng không có ý đào tẩu, hơn nữa còn xem đây là tiệm cơm, rất nhiều rượu và thức ăn được đưa vào, dường như ý định cơm nước no nê mới rời khỏi.

Ở gian phòng khác, những người phục vụ ra ra vào vào, đưa rượu và thức ăn, vô cùng bận rộn.

Đại khái những phục vụ này lần đầu tiên gặp khách nhân ăn uống thả cửa như Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng.

Ra ra vào vào, ra ra vào vào.

Đột nhiên hào quang năm màu bao phủ bốn phía Kình Thiên Phong.

Phường thị chấm dứt.

Trận pháp phong ấn bốn phía Kình Thiên Phong.

Nhưng ngay lúc này người của Nam Cung thế gia đột nhiên phát hiện, bọn họ mất đi cảm ứng với "Hòa thượng" cùng "Mập mạp"!

Hai người này lại chạy thoát trước mặt bon họ?

Đây là tuyệt đối là chuyện không khả năng!

Người của Nam Cung thế gia cùng một lúc nhảy vào gian phòng chữ thiên.

Trong phòng làm gì có bóng dáng của "Hòa thượng" cùng "Mập mạp".

Chỉ còn lại một đống cơm thừa canh cặn, sau đó có hai phục vụ đang thu dọn đồ đạc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.