Chương trước
Chương sau
Nhưng mà cuốc đao hôm nay còn thừa một chút tàn hồn, đừng nói Tùy Qua muốn cho nó tiếp tục làm cái cuốc, cho dù muốn luyện hóa nó lần nữa, nó cũng không thể làm gì. Đã không cách nào ngăn cản, như vậy chỉ có thể nhắm mắt hưởng thụ, mặc cho đan mộc làm cán cuốc là được.

Một cây cuốc đã thành.

Nhưng đương nhiên không tính là pháp bảo rồi.

Pháp bảo chính thức có thể lớn có thể nhỏ, hơn nữa có thể phù hợp với tinh thần lực của chủ nhân, dùng tinh thần điều khiển kỳ biến hóa, công thủ.

Nhưng mà muốn một lần nữa luyện khí thì cần tam muội chân hỏa của người tu hành, hoặc là đặt lên bếp lò luyện khí luyện lại, nhưng mà hai thứ này Tùy Qua không có, xem ra khó giải quyết.

- Chủ nhân, ngươi như vậy thì không được.

Ảnh Phong nhìn Tùy Qua nói ra:

- Người tu hành Kết Đan Kỳ có thể dùng kim đan chuyển hóa chân khí thành chân hỏa, cho nên có thể luyện chế pháp bảo; mặt khác một ít Luyện Khí Sư bởi vì có đỉnh lô luyện khí, bởi vậy mặc dù không phải là Kết Đan Kỳ cũng có thể luyện chế pháp bảo. Nhưng mà ngươi cái gì đều không có, làm sao có thể khiến pháp bảo sinh ra linh tính, có biến hóa được?

- Không thử một lần làm sao biết.

Tùy Qua dường như đã tính trước, nói:

- Tuy ta không có chân hỏa luyện khí, nhưng mà ta nhớ được còn có một vật có thể luyện khí, hơn nữa còn tốt hơn tam muội chân hỏa.

- Cái gì đó?

Ảnh Phong hiếu kỳ nói.

- Thiên kiếp thần lôi.

Tùy Qua cười cười.

- Cái gì? Thiên kiếp thần lôi?

Ảnh Phong sợ hãi nói:

- Thiên kiếp thần lôi đúng là có thể luyện khí, hơn nữa dùng thiên kiếp thần lôi rèn luyện pháp bảo, phẩm chất đều phi thường tốt, hơn nữa vô cùng có khả năng sinh ra đời khí linh, ngày sau có cơ hội trở thành linh khí. Bởi vì trong truyền thuyết, thiên kiếp thần lôi đã là kiếp nạn, là lực lượng trừng phạt, nhưng nó lại có lực lượng tân sinh. Cho nên nhưng người tu hành, yêu thú, pháp bảo trải qua thiên kiếp thần lôi rèn luyện, tu vị tăng lên một bước, chính là nguyên nhân này. Nhưng mà dùng thiên kiếp thần lôi luyện khí, trừ những người tu hành đại năng ra, ai có thể làm được? Thiên kiếp này thần lôi này rất nhiều người tu hành đụng một cái là phải chết đấy.

- Nhưng mà ta đãđoộ qua thiên kiếp thần lôi.

Tùy Qua cười cười,

- Thời điểm Trúc Cơ lần trước rõ ràng dẫn phát tiểu thiên kiếp, bầu trời hàng lâm một đạo thiên kiếp thần lôi, sau đó bị ta bắt được.

- Cái gì! Làm sao có thể?

Ảnh Phong sợ hãi nói.

Người tu hành bình thường có thể giữ được mạng trong thiên kiếp thần lôi là không tệ rồi, đừng nói là bắt được thần lôi.

Càng làm cho Ảnh Phong khó hiểu là, Trúc Cơ Kỳ dẫn phát thiên kiếp thần lôi, đây là chuyện chưa từng nghe nói qua.

- Như thế nào, không có Trúc Cơ Kỳ dẫn phát thiên kiếp sao?

Tùy Qua hỏi.

- Không phải là không có.

Ảnh Phong nói:

- Nhưng mà cơ hồ không có, phi thường ít, nghe nói chỉ có kẻ cùng hung cực ác, người người oán trách, đại gian đại ác mới có thể sớm dẫn phát thiên kiếp thần lôi, bởi vì nó đại biểu cho nhân thần cộng phẫn.

- Nhân thần cộng phẫn? Đại gian đại ác?

Tùy Qua ngạc nhiên nói:

- Tại sao ta cảm giác mình không giống nhỉ?

- Cho nên chuyện này mới kỳ quặc.

Ảnh Phong nói:

- Cụ thể là nguyên nhân gì thì ta đương nhiên không biết, nhưng mà thời điểm đột phá Kết Đan Kỳ lần sau chú ý cẩn thận, bởi vì Trúc Cơ Kỳ đã dẫn phát thiên kiếp, như vậy thiên kiếp lúc Kết Đan Kỳ càng khủng khiếp hơn.

- Kết Đan Kỳ? Đây chính là chuyện quá xa xôi rồi.

Tùy Qua nói:

- Tạm dừng không nói tới thiên kiếp thần lôi này đi, dù sao hiện tại đã bị ta bắt được, rốt cuộc dùng nó luyện khí thế nào?

- Kỳ thật rất đơn giản, chính là dùng thần lôi oanh kích pháp bảo, nếu như có thể tiếp nhận thần lôi tẩy lễ, phẩm chât của pháp bảo sẽ tăng lên toàn diện; nếu như không thể chống cự thần lôi thì trực tiếp tan thành mây khói, mà người luyện khí cũng bị thương.

Ảnh Phong mang phương pháp dùng thiên kiếp luyện khí nói với Tùy Qua, cũng nhắc nhở Tùy Qua ngàn vạn phải cẩn thận.

- Ta tin tưởng nó gánh vác được.

Tùy Qua áng chừng cái cuốc trong tay, sau đó đem hắn thu nó vào giữa không gian Hồng Mông thạch.

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!

Hồng Mông thạch không gian mênh mông, không ngừng vang lên âm thanh như sấm sét.

Uy nghiêm, cường hoành, chấn nhiếp tất cả âm thanh.

Dưới thiên kiếp thần lôi luân phiên nện xuống, Tùy Qua lúc này nhìn qua chấn linh cuốc biến hóa không cách nào tưởng tượng nổi, mỗi một lần bị lôi hỏa đánh trúng thì trên chấn linh cuốc có một đoàn hỏa diễm bắn ra ngoài, cả cuốc đao đỏ bừng lên, dường như sắp bị chảy thành nước thép. Mỗi khi tới thời điểm này Tùy Qua liền cho một chùm đan thủy vào, đan thủy gặp được lôi hỏa, tuy tiếng vang xuy xuy vang lên, sau đó hóa thành linh khí tinh khiết, rèn luyện cuốc đao. Đồng thời tinh thần lực của Tùy Qua cũng tập trung vào cuốc đao, dùng tinh thần lực ngưng tụ thành phù văn "Khắc" vào cuốc đao.

Vì vậy mỗi khi lôi hỏa bốc lên, nhìn thấy phù văn màu vàng lóe, léo lên trên cán đao, sau đó chui vào trong cuốc đao. Đây mới là điểm mấu chốt luyện chế pháp bảo, muốn cho cuốc đao có thể lớn nhỏ tùy ý, hơn nữa tiếp nhận tinh thần lực của Tùy Qua điều khiển, cũng chỉ có thể dùng tinh thần lực hóa thành phù văn dán vào mà thôi.

May mắn cấu tạo của chấn linh cuốc cũng không phức tạp, quá trình rèn luyện cũng không có kỹ xảo gì. Mặt khác khí tức Hồng Môn trong Hồng Mông thạch dần dần làm yếu uy lực của thiên kiếp thần lôi, cho nên chấn linh cuốc mới không bị thiên kiếp thần lôi đánh nát.

Trải qua một trăm lẻ tám lần oanh kích như thế, chấn linh cuốc rốt cuộc cũng là bảo khí.

Thời điểm này Tùy Qua nhanh chóng thao túng Hồng Mông thạch bao lấy thiên kiếp thần lôi vào sâu trong Hồng Mông thạch.

Cũng do Hồng Mông thạch vây khốn thiên kiếp thần lôi, nếu không Tùy Qua muốn dùng thiên kiếp thần lôi luyện chế pháp bảo, quả thực chẳng khác gì nói chuyện hoan đường viễn vông.

Nhưng cho dù như thế nào, chấn linh cuốc cũng lột xác thành pháp bảo.

Thần niệm của Tùy Qua khẽ động, thứ này lập tức hóa thành một đạo hồng quang lọt vào trong tay của hắn.

Cả chấn linh cuốc dài một mét năm, toàn thân màu đỏ sẫm, dưới oanh kích của thiên kiếp thần lôi cũng không bị hủy diệt, ngược lại càng tỏa sáng hơn trước, có cảm giác bóng mượt như màu da đan dược. Cuốc đao vẫn màu đen như trước, những vết rạn lúc trước đã biến mất, hơn nữa trên lưỡi đao có phong mang hiện ra, chỉ có một đường trắng của lưỡi đao kéo dài, hai màu đen trắng rõ rệt, nhìn qua sáng ngời chói mắt, biết rõ nó rất sắc bén.

- Cuốc tốt!

Tùy Qua nhịn không được cảm thán một tiếng, ý niệm trong đầu khẽ động, chấn linh cuốc lập tức bay ra ngoài, sau đó bay vào trong linh điền chém vào một gốc cỏ dại, "Vèo" một tiếng, gốc cỏ dại bị chém đứt, cả cành lá đều khô héo, linh khí hấp thu trong linh điền cũng bị cuốc đánh bay ngược trở ra.

Sau đó chấn linh cuốc rơi vào trong tay Tùy Qua, thu nhỏ lại như lòng bàn tay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.