Chương trước
Chương sau
- Cao tầng? Chẳng lẽ sư phụ của anh không phải cao tầng của Thiếu Lâm tự sao?

Tùy Qua hơi kinh ngạc, nói:

-Địa vị sư phụ của anh hình như không cao lắm nha?

- Cao tầng chính thức làm sao dễ dàng hiện thân chứ?

Duyên Vân nói:

- Anh đừng nhìn trụ trì Thiếu Lâm tự là Viễn Tín hòa thượng phong quang vô hạn cái gì, trên thực tế hắn chỉ là con rối mà thôi, cũng chính là người đi lại ở một chút tràng diện, chính thức liên quan đến đại sự của Thiếu Lâm tự thì hắn không có tư cách làm chủ.

- Nhưng mà Viễn Tín hòa thượng thời gian trôi qua hình như rất tỏoải mái nha.

Tùy Qua cười cười, nói:

- Vài ngày trước lão hòa thượng này còn ra ngoài bao nữ sinh đấy!

- A, cho dù đây là chuyện có thật, chỉ cần song phương nguyện ý, chuyện này cũng không có là cái gì.

Duyên Vân lạnh nhạt nói:

- Ai nói đệ tử cửa Phật lại không thể có thất tình lục dục. Nói đâu xa, tóm lại cao tầng Thiếu Lâm tự lưu mạng của tôi chính là xem mặt mũi của anh đấy.

- Mặt mũi của tôi, tôi có mặt mũi lớn như vậy sao?

Tùy Qua hỏi.

- Anh có!

Duyên Vân hòa thượng nói ra:

- Thanh danh của anh bây giờ càng lúc càng lớn, không chỉ trong thế tục, hơn nữa trong giới tu hành cũng bắt đầu nổi danh rồi. Rất nhiều người cũng biết sau lưng của anh có núi dựa lớn, điểm này Thiếu Lâm tự cũng biết, nhưng mà khiến bọn họ động tâm chân chính là đan dược, một đám đan dược có thể tạo ra nhiều cao thủ, điểm này anh hiểu hơn ai khác.

- Đương nhiên.

Tùy Qua nói:

- Đám người Thiếu Lâm tự ‘ ưu đãi ’ với anh như thế, có điều kiện gì?

Duyên Vân cười cười, ngữ khí khinh miệt.

- Bảo tôi tận lực làm tốt quan hệ với anh, nghĩ tất cả biện pháp kéo anh hợp tác với Thiếu Lâm tự, hơn nữa có đan dược thì ưu tiên bán cho Thiếu Lâm tự. Mặt khác nếu tôi có thể thu được đan dược, đan phương mang về Thiếu Lâm tự, Thiếu Lâm tự sẽ mở toàn bộ bí tịch võ công cho tôi xem. Đương nhiên, bản thân của tôi đạt được chỗ tốt của bọn họ, bằng không cũng không có khả năng thoáng cái đột phá đến Tiên Thiên trung kỳ.

- Thật không nghĩ tới, Thiếu Lâm tự hiện tại lại chuyển biến lớn như thế.

Tùy Qua cười cười.

- Cơ hồ tất cả chuyển biến đêu dựa vào lợi ích mà thôi.

Duyên Vân khẽ thở dài, nói:

- Lúc ban đầu linh dược của anh tạo thành uy hiếp sinh ý của Thiếu Lâm tự, cho nên bắt đầu chèn ép; càng về sau biết rõ anh có hậu đài, biết rõ anh có không ít đan dược, cho nên bắt đầu lôi kéo, hợp tác.

- Không sao, đây là việc buôn bán mà.

Tùy Qua cười cười, nói:

- Duyên Vân huynh, anh cũng không cần phức tạp như thế, nếu Thiếu Lâm tự muốn đan dược, đó cũng không sao. Tinh Nguyên Đan một trăm triệu một hạt, hàng năm cung cấp không hơn mười viên, nếu như bọn họ nguyện ý tiếp nhận, hợp tác cũng có thể. Kỳ thật tôi rất ưa thích phương thức hợp tác này, chém chém giết giết cũng không có ý nghĩa gì. Hơn nữa cho dù có hpari là đệ tử Thiếu Lâm tự hay không, tôi nghĩ anh cũng không thích nhìn tôi xung đột với Thiếu Lâm tự đã như vầy tôi cũng thuận nước đẩy thuyền.

- Cũng chỉ có thể như thế.

Duyên Vân nói ra:

- Hôm nay tôi đã hiểu rõ ràng, thiên hạ nhốn nháo vì lợi.

- Đúng vậy, đều vì lợi!

Tùy Qua cười nói:

- Cho nên hợp tác với Thiếu Lâm tự có thể làm, công phu nội tình của anh là từ Thiếu Lâm tự mà đến, cho nên võ học của Thiếu Lâm tự rất hữu dụng với anh, bởi vậy nắm chắc cơ hội này lấy được lợi ích tối đa từ chỗ cao tầng Thiếu Lâm tự đi. Lại nói chuyện hiện tại, đối với chương trình chuyên đề luận dược, anh có ý nghĩ gì?

- Chương trình rất tốt.

- Cụ thể một chút, giữa chúng ta không cần vuốt mông ngựa.

- Dụng ý rất tốt, tính sai rất mạnh.

Duyên Vân hòa thượng nói ra:

- Anh nhắm vào là chuyên gia, giáo sư của giới Đông y Hoa Hạ, tìm những kẻ gọi là ‘ tinh anh ’ này xem như công kích đúng chỗ. Tôi từng nhiều lần đi ra nước ngoài, đối với tình thế nước ngoài cùng trong nước cũng có một ít phân tích so sánh. Tôi phát hiện nay người dân chúng ta rất mù quáng, cuồng nhiệt tinh anh ‘ phương tây ’, những người này đại bộ phận đi dạo phương tây một vòng, học chút da lông kinh tế, tri thức quản lý, vừa về nước thì thổi phồng nói phương tây rất tốt, kết quả khiến cho Hoa Hạ đầy lông gà. Dân chúng xem thường bệnh, phòng không ở nổi, giá hàng tăng lên mỗi ngày, cổ phiếu giảm giá từng ngày. Những ngụy tinh anh này cũng giống như ‘ Ngụy Quân ’, ‘ Nhị Quỷ ’, đây là những con trùng có hại, bị ngoại quốc tẩy não lừa gạt tiền trong nước. Cho nên anh làm rất chính xác, trước triệt để cướp đoạt quyền nói chuyện của bọn chúng, dùng đó mà nhìn thẳng vào, sau đó mới thuận thế chỉnh hợp thị trường Đông y, đây tuyệt đối là một chiêu tốt.

- Đúng, không hổ là Duyên Vân hòa thượng, truyền nhân thiền võ y Thiếu Lâm tự, thoáng cáic nhìn ra vấn đề.

Tùy Qua cười cười, cảm thấy tri kỷ hợp nhau, nói:

- Như vậy, anh cảm thấy vấn đề hiện tại thế nào?

- Hoa Hạ chúng ta có câu ngoạn ngữ: nhất cổ tác khí thế như hổ. Hôm nay cục diện đã mở ra, đã không thể quay đầu lại, cho nên chỉ có thể tiến lên trước mà thôi. Cũng nói đúng là, muốn chỉnh hợp thị trường Đông y Hoa Hạ cần phải nhất cổ tác khí, không thể lưu cho đối thủ cơ hội đảo ngược nào cả. Không biết, anh chuẩn bị ứng phó thế nào?

- Anh cũng nhìn ra...

Tùy Qua khẽ thở dài, nói:

- Chắc hẳn anh đã nhìn ra động tác của tôi gần đây hơi vội vàng, có đúng không?

Thấy Duyên Vân gật gật đầu, Tùy Qua tiếp tục nói:

- Tình thế bức bách ah. Tôi đúng là muốn hậu tích bạc phát, lại một kích định càn khôn, nhưng mà người ta không cho tôi cơ hội này. Tôi bị buộc rơi vào bước đường cùng, mới vội vàng đẩy ‘ Mỹ Lệ Họa Thủy ’ ra, mượn cơ hội hòa cục diện, sau đó nhất cổ tác khí mở chuyên đề luận dược.

- Đúng, đúng là vội vàng!

Duyên Vân hòa thượng nói:

- Anh đã nhìn ra, vậy chứng minh lo lắng của tôi hơi dư thừa. Nhưng mà, ‘ Mỹ Lệ Họa Thủy ’ nguồn cung cấp chậm chạp không thể giải quyết, chỉ sợ thật sự hại nước hại dân, làm cho người ta nghĩ anh cố ý không nỡ bán ra, cũng giống như chuyện có bất động sản mà giữ không bán, bị người ta công kích, thoá mạ. Còn nữa, sau chuyên đề luận dược, anh nên thuận nước đẩy thuyền dán ‘ tên cửa hiệu ’ thuốc Đông y vào, phương diện này không biết anh có chuẩn bị không?

- Tôi chỉ có thể nói dùng toàn lực chuẩn bị mà thôi.

Tùy Qua nói:

- Chuyện Mỹ Lệ Họa Thủy cuối cùng hai ba tháng sau có thể giải quyét, ít nhất có thể giảm bớt áp lực; chuyện thuốc Đông y thì chỉ sợ chờ tới mùa thu mới có thể thúc đẩy sinh trưởng ra dược tài Đông y chất lượng cao, chuyện này hơi khó giải quyết. Nhưng mà tôi sẽ hết sức đi tìm biện pháp giải quyết. May mắn anh trở về bây giờ, có thể giúp tôi không ít sức lực, đúng rồi, anh có nghĩ gì nữa không?

- Vẫn câu nói trước đó, nhất cổ tác khí thế như hổ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.