Nghe đồn phật đà đắc đạo mỗi khi đọc ra một phạm âm thì có thể làm cho kẻ cùng hung cực ác bỏ đồ đao, quy y phật môn; mà hòa thượng không có đạo hạnh, nếu như ngâm phạm âm trước mặt kẻ giết người, chỉ sợ lập tức bị đối phương chém giết tại chỗ.
Nói quá xa rồi. Tóm lại ở giữa thiên địa vốn có phạm âm. Loại phạm âm này cũng không nhất định là "A Di Đà Phật ", "Úm ma ni bá mễ hồng ", nó không có âm tiết cố định, nhưng lại có công hiệu tẩy rửa tâm hình, tịnh hóa linh hồn. Ví dụ như có đôi khi người trong núi nghe được tiếng chuông cổ tháp, tiếng côn trùng trong khe núi, sấm xuân trên trời, còn có tiếng đàn buồn bã của thiếu nữ mù nghèo khổ... Những âm thanh này có thể khiến người khác buông danh lợi, đây chính là phạm âm.
Mà phật tổ có thủ đoạn và trí tuệ vô thượng mới có thể cô đọng phạm âm thành lục tự chân ngôn, cũng trở thành căn bản chí cao của phật môn. Mà Mặc Yểm Liên phát phạm âm là thời điểm nó nở hoa, gây ra phản ứng với linh khí nên phát ra phạm âm, là phạm âm tinh khiết nhất, mặc dù là phật đà đích thân tới cũng không gì hơn cái này.
Nhưng mà phạm âm của Mặc Yểm Liên chỉ hiện ra trong nháy mắt nở hoa, cho nên Tùy Qua còn có chút số phận, rõ ràng có thể nghe được âm thanh lúc Mặc Yểm Liên nở hoa, chuyện này khiến tu vị tinh thần của hắn kiên cố và tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tien-thieu/3149002/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.