Chương trước
Chương sau
- Xe của tôi!

Có người hô to một tiếng, hổn hển quát to.

Những người còn lại cũng vội vàng hành động, bắt đầu đi vào trong thôn cổ động, tuyên truyền và nện tượng Bồ Tát.

Mà Tùy Qua lăng không ngồi ngay ngắn ở trên không trung giữa nhà tổ, giống như đang nhắm mắt tu hành.

Trên thực tế hắn cho một bộ phận tinh thần lực vào trong không gian Hồng Mông thạch, hơn nữa một bộ phận tinh thần lực khác tỏa ra chung quanh, dò xét động tĩnh mấy trăm dặm chung quanh.

Sau khi tinh thần lực của Tùy Qua tiến vào trong Hồng Mông thạch, Tây Môn Trung thời điểm này cũng đã luyện hóa tinh thần lực khác thường, nhìn thấy Tùy Qua xuất hiện, gấp gáp nói:

- Chủ nhân, vừa rồi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tôi không nghĩ tới những thôn dân này tế bái vậy mà tạo thành tinh thần lực nhiễu loạn. Nhưng mà tôi đã điều tức rồi, sẽ không có đường rẽ.

- Ân.

Tùy Qua gật gật đầu, sau đó nói:

- Ông có biết xảy ra chuyện gì hay không?

- Tôi biết rõ!

Tây Môn Trung nói:

- Người ta tế bái sẽ sinh ra tinh thần lực, tôi không nghĩ tới thông qua những người tế bái lại sinh ra tinh thần lực cường đại như vậy, để cho tôi trong lúc nhất thời không chống được. Nhưng mà sau khi có kinh nghiệm thì tôi sẽ không trúng chiêu nữa.

- Không phải tế bái là có thể sinh ra tinh thần lực cường đại.

Tùy Qua nói:

- Thành kính tế bái mới được. Nhưng ông được người dân một thôn tế bái mà không thừa nhận nổi, mà Hắc La Thiên thừa nhận bao nhiêu người tế bái? Tu vị có thể nghĩ.

- Chẳng lẽ, chủ nhân muốn vứt bỏ?

Tây Môn Trung còn tưởng rằng Tùy Qua kiêng kỵ Hắc La Thiên cho nên không dám động thủ.

- Buông tha?

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nói:

- Cầu phú quý trong nguy hiểm, sao có thể buông tha. Huống chi, Hắc La Thiên dù có mạnh thế nào cũng chỉ là một phân thân hàng lâm, chẳng lẽ tôi còn sợ không thu thập hắn được sao?

- Chủ nhân cao minh!

Tây Môn Trung vội vàng nói, thời điểm này hắn đã khôi phục lại.

- Ông ở trong này một lát, sau một lúc tôi sẽ thả ông ra ngoài.

Tùy Qua nói ra.

- Vâng.

Tây Môn Trung không dám có bất kỳ dị nghị gì.

Tinh thần lực trở lại thân thể, Tùy Qua thông qua cây cối bốn phía quan sát tình cảnh diễn ra ở các nơi: đám người a Hùng và những thôn dân nơi này phá huỷ tất cả tượng nặn của Hắc La Thiên, cho dù là miếu nhỏ hay là tổ đường, toàn bộ đều bị thanh trừ sạch sẽ. Vốn dùng năng lực của những thôn dân này, muốn rất nhanh hoàn thành những chuyện này không dễ dàng, nhưng mà có đám phần tử bạo lực a Hùng tham dự, chuyện tiến triển cũng nhanh hơn thật nhiều. Sau đó những người này hoàn thành nhiệm vụ, rất nhanh quay lại lĩnh thưởng.

Trừ thôn dân thôn lúc nãy ra, còn có rất nhiều thôn dân khác .

Nghe nói có "Tán Tài Bồ Tát" đến, những người này bán tín bán nghi, nhưng mà nghe có khả năng cầm tiền, những chuyện không tự nhiên cũng bỏ xuống, nhao nhao chạy tới nơi này lĩnh thưởng.

Từ khi nhìn thấy quốc khố của "Quốc khố" của Tang Thiên, Tùy hoàn toàn không chút hứng thú với tiền bạc, với tư cách hộ pháp của Tán Tài Bồ Tát, Tùy Qua cũng nhanh chóng lừa gạt được những thôn dân này.

Tán tiền, đây là thứ dễ dàng làm được hơn bất cứ pháp thuật nào..

Những thôn dân chạy tới, nhìn thấy tiền bay đầy trời thì tin tưởng Bồ Tát hơn trước.

Có nhiều "Tín đồ" phản bội như vậy, Tùy Qua tin tưởng cho dù Lý Tố Tố không biết, người nọ sau lưng của nàng cũng sẽ biết, cho nên Tùy Qua tin tưởng, rất nhanh Lý Tố Tố "Bà cốt" sẽ hiện thân.

So sánh đi khắp thế giới tìm nàng, chẳng bức nàng chủ động hiện thân. Lý Tố Tố khẳng định không thích có người tới đoạt "Bát cơm" .

Ôm cây đợi thỏ, đây là biện pháp tốt.

Quả nhiên thời điểm Tùy Qua bắt đầu tán tiền thì tinh thần lực cũng xuyên qua rất nhiều cỏ cây, Tùy Qua cảm ứng được một nhân vật nguy hiểm xuất hiện, toàn thân mang theo sát khí lăng lệ, nhưng mà thời điểm tới hơn trăm dặm thì khí tức trên người đột nhiên thu lại, dường như biến thành một cô thôn dân bình thường, sau đó nhanh chóng chạy vào trong thôn.

Nữ nhân này thu liễm tinh thần lực, hơn nữa không có cảm ứng được tinh thần lực của người khác dò xét, cũng cho rằng mọi sự đại cát, bởi vậy nàng thu liễm tinh thần lực và khí tức, cho rằng có thể lừa gạt người khác dò xét, thật sự là chuyện hoang đường viễn vông.

Nàng nào biết rằng từng cọng cỏ ngọn cây ở quanh nàng cũng đã biến thành "Tai mắt" của Tùy Qua, cũng chính là bí kỹ độc môn của Tùy Qua, há có thể bị nàng dễ dàng nhìn thấy.

Lúc nữ nhân này cách thôn chừng ba mươi dặm, Tùy Qua đình chỉ phát tiền mặt, sau đó gọi Tây Môn Trung từ trong không gian Hồng Mông thạch ra ngoài, Tây Môn Trung hiện thân thì lập tức cao giọng quát:

- Nghiệp chướng! Ngươi rốt cục cũng hiện thân sao!

Sau đó Tây Môn Trung bay lên trời, bay thẳng qua chỗ nữ nhân kia, Tùy Qua theo sát phía sau.

Trong khoảnh khắc, Tùy Qua cùng Tây Môn Trung đã đi tới trước mặt nữ nhân này.

- Không ngờ đụng hàng!

Tới trước mặt "Bà cốt", Tùy Qua thoải mái mà cười nói. Thì ra ở này cũng mặc quần áo trắng. Tùy Qua là tăng bào màu trắng, Tây Môn Trung là lụa trắng váy dài, nữ nhân này mặc đồ trắng, nhưng mà càng là quần áo trắng mà nữ nhân đều mặc. Từ ngoài nhìn qua dung mạo chỉ chừng mười tám, rất tươi ngon mọng nước, thanh thuần đáng yêu, còn đội khăn trên đầu, lưng cõng ba lô, nhìn qua là một cô gái nông thôn.

Nếu như không phải Tùy Qua đã sớm lưu ý sự tồn tại của nàng, chỉ sợ rất khó tưởng tượng nàng chính là tội phạm truy nã cấp A của Long Đằng, tội ác tày trời.

- Hai vị, các người... Là người nào, vì sao ngăn đường của tôi?

Lý Tố Tố ra vẻ kinh hoảng nói.

- Nghiệp chướng!

Tây Môn Trung hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi nữ ma đầu này, giả danh lừa bịp, tuyên dương tà thần, còn không quỳ nhận tội.

- Tôi không biết hai vị nói cái gì.

Lý Tố Tố rõ ràng còn đang diễn trò.

- Bà cốt, hành động của ngươi quá kém.

Tùy Qua nói:

- Con gái Lào nông thôn có người nào có bàn tay đẹp như ngươi không, để khoe khoang phong tình à, nếu như ngươi xuất hiện ở làng chơi thì càng phù hợp, nhưng ở nơi này quá không phù hợp. Huống chi ngươi còn là một lão yêu bà, còn giả bộ nai tơ, ngươi không cảm thấy buồn nôn sao?

Tùy Qua nói lời này rất ác độc, quả nhiên có tác dụng, ba lô và khăn trên đầu Lý Tố Tố bị cương khí đánh tan.

- Ta không quản các ngươi có lai lịch gì, nhưng mà, hôm nay các ngươi chết chắc!

- Ta lại không nghĩ thế.

Tùy Qua cười hắc hắc.

- Ngu xuẩn!

Lý Tố Tố hừ lạnh một tiếng, nói:

- Một Cương Khí Cảnh, nhất pháp lực kính, lại dám đối nghịch với ta?

Thì ra khí thế của Tùy Qua bị hắn khống chế ở Trúc Cơ sơ kỳ pháp lực kính, dùng để mê hoặc ma nữ này.

Nếu không khi Tùy Qua hiển lộ thực lực chân thật, chỉ sợ ma nữ này sẽ quay đầu bỏ chạy.

- Ngươi cũng chỉ là Cương Khí Cảnh mà thôi.

Tây Môn Trung nhàn nhạt nói:

- Hai đấu một, chúng ta phần thắng khá lớn. Nữ nhân, đây không phải địa bàn của ngươi, ngươi tốt nhất thức thời rời đi đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.