Chương trước
Chương sau
- Thấy không, đây là phung phí của trời!

Đặng Hạc hừ một tiếng.

- Tùy lão đệ, tôi đột phá Tiên Thiên thì cảm giác rất tốt, tôi là người không ôm chí lớn gì.

Sơn Hùng nhìn Tùy Qua nói ra.

Tùy Qua vốn định đồng ý với cách nói của Sơn Hùng, dù sao thiên phú tu hành của Sơn Hùng cũng chỉ hời hợt, nhưng nhìn thấy bầu trời ngày hè không ngừng biến hóa, nghĩ lại tình huống là sắp có mưa gió tới, tùy thời sẽ có thay đổi bất ngờ, làm cho thực lực của Sơn Hùng tăng nhiều, ngày sau không chừng còn có chút thủ đoạn bảo vệ tính mạng.

Vì vậy Tùy Qua cười cười, nói ra:

- Đặng Hạc nói rất có đạo lý. Hùng ca, đôi tay này của anh muốn ôm vàng, ôm nữ nhân, ôm mà giữ chặc, tốt nhất nên mày đôi tay này đi. Đặng Hạc có cùng tính huống với anh, anh nên tập luyện nhiều với anh ta mới có lợi.

Sơn Hùng còn muốn nói điều gì, Đặng Hạc đã đấm thẳng tới.

Nắm đấm của Đặng Hạc lập tức kéo dài, đánh vào ngực của Sơn Hùng, ngoài ra sau khi Sơn Hùng đột phá Tiên Thiên kỳ, tu vị tăng trưởng lại lui ra phía sau, đồng thời một chưởng phong bế quyền thế của Đặng Hạc.

Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Quyền cước tấn công vang vọng không dứt, hai người chạy ra xa, rất nhanh biến mất trong núi rừng.

Tùy Qua một mình tiến vào mật thất nằm giữa sơn trang của Tống gia, bắt đầu suy nghĩ chuyện đột phá Kết Đan Kỳ.

Trong không gian Hồng Mông thạch, động tĩnh không nhỏ.

Chủ yếu là nguyên thần phân thân của Hắc La Thiên không ngừng muốn tránh thoát trói buộc của Hồng Mông tử khí, làm cho Tùy Qua không thể không hao phí nguyên khí trấn áp hắn lại, đây cũng là vì sao Tùy Qua ý định nhanh chóng hiến tế tên này thành mảnh vỡ pháp tắc.

Đêm dài lắm mộng, Tùy Qua không muốn không công lãng phí khí lực, càng không muốn nguyên thần phân thân của Hắc La Thiên đào tẩu.

Sau khi đổi chúng thành mảnh vỡ pháp tắc, cũng không cần lo lắng như vậy.

Tinh thần lực của Tùy Qua tiến vào trong không gian Hồng Mông thạch.

- Tiểu súc sanh! Chỉ biết đùa nghịch thủ đoạn hèn hạ, có dám chiến một trận với Hắc La Thiên đại nhân ta không?

Trong không gian Hồng Mông thạch, nguyên thần phân thân của Hắc La Thiên nhìn thấy Tùy Qua xuất hiện, kêu gào không thôi.

Quả nhiên là cực kỳ hung hăng càn quấy, chết đều nơi còn không biết hối cải.

Hắc La Thiên vẫn bộ dáng hung thần ác sát, toàn thân đen thui không nói, hơn nữa gương mặt biểu lộ cũng phi thường dữ tợn khủng bố, nhìn qua chẳng khác gì quỷ dạ xoa.

Ba! Ba! Ba! Ba! Ba!

Tùy Quakhông cho Hắc La Thiên mặt mũi, quản hắn khỉ gió có địa vị gì, hôm nay ở trong không gian Hồng Mông thạch, cho dù hắn là con rồng cũng phải nằm xuống, Hồng Mông tử khí không ngừng quất thẳng vào Hắc La Thiên.

- Đáng giận! Ngươi là súc sinh!

Hắc La Thiên hung ác kêu gào nói:

- Tiểu súc sanh! Rất nhanh ngươi sẽ lọt vào trong tay của Hắc La Thiên đại nhân, đến lúc đó ta nhất định sẽ khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong! Sau đó ta sẽ lưu hồn phách của ngươi lại, xem ta tự tay giết chết thân nhân, nữ nhân, giết sạch tất cả người quen với ngươi! Nhân loại các ngươi là đồ thấp hèn, không đáng cho ta nhìn vào mắt.

Hắc La Thiên nói lời này đã chọc giận Tùy Qua.

Cho nên Tùy Qua mặc kệ hắn có địa vị gì, hắn cũng nhất định phải làm nguyên thần của Hắc La Thiên hưởng đủ tra tấn mới được.

- Quỳ xuống!

Tùy Qua nhìn qua Hắc La Thiên quát, đối với gia hỏa tâm cao khí ngạo này, bảo hắn quỳ xuống là cách làm nhục tốt nhất.

- Súc sinh ti tiện! Ngươi mơ tưởng ép Hắc La Thiên đại nhân vĩ đại quỳ xuống!

Hắc La Thiên khinh thường nói gì, mặc dù là bị Hồng Mông tử khí quất roi lên người nhưng vẫn cuồng vọng và hung hăng càn quấy như trước.

Nhưng mà Tùy Qua quyết tâm nhất định phải giết ngạo khí và nhuệ khí của Hắc La Thiên, cho nên Tùy Qua điều khiển, Hồng Mông tử khí biến thành dây thừng năm màu, trói tứ chi của Hắc La Thiên vào cổ, sau đó bắt đầu áp chế Hắc La Thiên.

Hắc La Thiên hắn không chịu quỳ, Tùy Qua càng muốn hắn quỳ.

Bởi vì trong không gian này Tùy Qua mới là thần chân chính.

Giãy dụa, hung hăng giãy dụa, căn bản không dùng được, Hắc La Thiên quỳ từng chút trước mặt Tùy Qua.

Tùy Qua cố ý làm cho quá trình này chậm chạp lại, bởi vì hắn chính là muốn làm nhục Hắc La Thiên, khiến hắn phải trả giá vì những lời uy hiếp Tùy Qua!

Không chỉ có như thế, Tùy Qua còn mang hồn phách của Lý Tố Tố tới, sau đó cho nàng tận mắt nhìn Hắc La Thiên quỳ trước mặt Tùy Qua.

- Ngươi... Ngươi...

Lý Tố Tố nhìn thấy Tùy Qua còn dám bức bách Hắc La Thiên quỳ xuống, vừa sợ vừa giận, nhưng mà nàng biết mình sẽ như Hắc La Thiên, đều là thịt cá trên thớt gỗ của Tùy Qua, mặc kệ xâm lược, ăn không ít khổ, Lý Tố Tố cảm thấy câm miệng là tốt nhất. Nếu không đúng là có khả năng tiểu súc sinh "Phật môn" này sẽ đè nàng xuống mà cưỡng hiếp.

Phi!

Nhìn thấy Hắc La Thiên bị trói quỳ trên đát, Tùy Qua khinh thường làm ra động tác nhổ nước bọt, sau đó nhìn Hắc La Thiên mỉa mai nói:

- Đây không phải Hắc La Thiên đại nhân sao? Nhân vật kiêu ngạo như ngươi, tại sao còn quỳ trước mặt của ta? Ai nha, xấu hổ, còn khêến ngươi quỳ trước mặt của ta. Nhưng mà ai bảo ngươi kiêu ngạo như vậy, có phải hay không?

Lúc nói chuyện, Tùy Qua lại giơ chân lên, làm ra động tác đập lên đỉnh đầu của Hắc La Thiên.

Đối với Hắc La Thiên là một cuồng nhân, loại vũ nhục này quả thực là trước nay chưa từng có, nhưng mà không thể nghi ngờ loại vũ nhục này còn làm người ta thống khổ hơn tra tấn nhiều, càng thêm oán hận, Hắc La Thiên nghiến răng nghiến lợi nói:

- Tiểu súc sanh! Hắc La Thiên đại nhân ta thề, nhất định phải bầm thây ngươi, ngươi súc sinh này thật đáng chết!

Hắc La Thiên còn chưa có nói xong, nhìn thấy tiểu Ngân Trùng rơi vào đỉnh đầu của hắn, lúc này nước tiểu của con giun chảy xuống.

Đừng nhìn tiểu Ngân Trùng đầu nhỏ, nhưng mà đi tiểu không nhỏ.

Tuy Hắc La Thiên chỉ là nguyên thần phân thân, cũng không có thật thể, nhưng mà một con giun đi tiểu trên đầu của hắn, đây không có khă năng đánh bị thương nguyên thần, nhưng mà đối với Hắc La Thiên mà nói, đây quả thật là vũ nhục nhục nhã!

- Tiểu súc sanh! Hắc La Thiên ta thề, nhất định phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn, mang linh hồn của ngươi giày vò trong âm hỏa, sau đó trùy hồn, đốt xác ngươi thành tro.

- Hắc La Thiên đại nhân, hắn đã đi.

Nhìn qua Hắc Long thiên vẫn đang chửi bới, Lý Tố Tố không thể không nhắc nhở Hắc La Thiên, Tùy Qua khi nhục nguyên thần phân thân của Hắc la Thiên, hiện tại đã ra khỏi Hồng Mông thạch.

- Cái gì! Đều là nữ nhân vô dụng!

Hắc La Thiên hiện tại chẳng khác gì chó điên, bắt được ai cũng cắn, nói:

- Nếu như ngươi hơi chuẩn bị thỏa đáng một chút, ta đường đường phân thân của Hắc La Thiên đại nhân, sao bị một nhân loại ti tiện này khi nhục như vậy? Tiện nhân, thành sự không có bại sự có dư ah! Ngươi tiểu tiện nhân này, nên giao phối với đám nhân loại, sinh ra thêm nhiều ... Tiện chủng đi...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.