Chương trước
Chương sau
Chỉ sợ xuống địa phủ, đến diêm vương điện, còn chưa mở miệng giải thích thì bị quỷ sai trực tiếp ném vào chảo dầu rồi.

Không có thực lực, không có địa vị, ngươi có quyền lợi biện bạch gì chứ?

Chính là vì như thế, từ xưa đến nay, tại diêm vương điện người "Biện bạch" thành công chỉ có một mình hầu tử (Tôn Ngộ Không). Nhưng mà hầu tử cũng không có uổng mạng.

Cho nên, tại thời điểm này căn bản không có đạo lý có thể giảng.

Tại giới tu hành, nắm đấm chính là đạo lý!

Lực lượng lớn, đạo lý lớn!

Nhưng Tùy Qua muốn chống lại thiên lôi lao tù, biện pháp duy nhất chính là kết đan thành công.

Kim đan vừa thành, thực lực của hắn tăng lên gấp mấy chục lần, dùng năng lực của Tùy Qua tăng thêm mấy chục lần lực lượng, cho dù là thiên lôi lao tù cũng có thể đánh bại!

Nhưng mà như thế nào mới có thể kết đan thành công?

Chỉ kém một giây cũng đủ mất mạng rồi.

Kết đan thật nhanh!

Đúng, đan dẫn!

Đầu óc của Tùy Qua suy tính thật nhanh, trong chốc lát nghĩ tới một loại khả năng.

Đan dẫn! Sông đán!

Đan mộc sông đán, đây chính là đan dẫn vạn năng.

Tùy Qua tin tưởng, kim đan cũng là một loại đan, nếu không cũng không dùng "Đan" mà mệnh danh. Huống chi nguyên khí toàn thân của Tùy Qua đều là nguyên khí cỏ cây cung cấp, cũng nói đúng là, máu huyết và nguyên khí toàn thân Tùy Qua vốn là tài liệu luyện đan, hơn nữa còn là tài liệu thượng đẳng.

Đã như vầy, vì sao không xem kim đan là "Đan dược" rèn luyện nó?

Không thể không nói, Tùy Qua có suy nghĩ này rất hoang đường và lớn mật, nhưng mà vì tranh thủ sinh cơ, vì kết thành kim đan, hắn không thể không làm vậy.

- Sông đán, đến!

Trong Hồng Mông thạch, một bình sông đán lớn bay ra, sau đó đổ vào trong bụng Tùy Qua, bị Tùy Qua dẫn vào đan điền.

Không thành công, tiện thành nhân.

Lần này mạo hiểm mà không thành công, chỉ sợ không cần thiên lôi lao tù nhốt, Tùy Qua cũng tự bạo.

Nhưng mà suy nghĩ Tùy Qua hoang đường lại như chó ngáp phải ruồi, sau khi sông đán tiến vào đan điền, sau khi tiếp xúc với kim đan đang ngưng tụ, kim đan này như có được vật dẫn, nhanh chóng ngưng tụ, ngưng thực.

Mà sông đán này toàn bộ là nguyên khí tinh thuần ngưng tụ thành, hoàn toàn kết hợp với kim đan.

Quá trình này quả nhiên chẳng khác gì luyện đan.

Đan thành!

Bồng!

Kim quang to lớn từ lỗ chân lông toàn thân Tùy Qua bắn ra ngoài, kim đan trên đỉnh đầu sáng lên, vô số phù lục văn tự xuất hiện trong hư ảnh kim đan

Mà thời điểm này thiên lôi lao tù hiện ra, giống như quang cầu to lớn do lôi điện cấu thành, từ trên trời giáng xuống, mang theo uy thế khôn cùng, tuy tốc độ nó cũng không nhanh, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác, nó chính là lao tù kinh khủng nhất, một khi tập trung ai thì kẻ đó không thể tránh được. Bởi vì thiên lôi lao tù này là lôi thần thối pháp, đại biểu là ông trời, ý chí thiên kiếp.

- Đến đây đi, thiên lôi lao tù!

Tùy Qua kim đan đại thành, trong lòng sinh ra tự tin cường đại, nhìn qua thiên lôi lao tù đánh ra một quyền.

- Thiên muốn giam giữ ta, ta sẽ đánh vỡ lao tù của thiên! Đệ tam thức -- Thảo Mộc Tri Uy!

Trong chốc lát Tùy Qua cảm giác được kim đan chỉ như quả trứng gà trong đan điền sinh ra uy thế và lực lượng khôn cùng, trong khoảnh khắc cương khí bạo phát ra ngoài, lại cường đại hơn lúc trước mấy chục lần.

Từ khi kim đan bộc phát, vân gỗ và phù lục quanh người Tùy Qua sáng lên, sau đó khi một quyền của Tùy Qua đánh ra, một chiến giáp màu xanh thần bí có thanh long bảo vệ quanh người, mềm rủ bay lên bầu trời, chiến giáp phóng thích phong cách cổ xưa, hạo nhiên, bá tuyết thiên địa.

Giờ khắc này tất cả cỏ cây trên Mính Kiếm Sơn cùng phóng ra toàn bộ nguyên khí của chúng, khiến nguyên khí cỏ cây của chúng toàn bộ gia trì lên Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, bởi vì áo giáp đại biểu cho mộc hoàng trong thiên địa. Thiên có thiên uy, cỏ cây cũng có uy nghiêm của cỏ cây, khinh nhờn Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, chính là khinh nhờn uy nghiêm của cỏ cây trong thiên địa, cho nên Tùy Qua đánh ra một thức "Thảo Mộc Tri Uy" này, hắn đánh ra không chỉ là lực lượng, còn có uy nghiêm.

Uy nghiêm của Thanh Đế Mộc Hoàng!

Áp đảo toàn bộ uy nghiêm hoàng giả từng tồn tại!

Tùy Qua muốn dùng uy nghiêm Mộc Hoàng đánh bại thiên lôi lao tù, đánh vỡ uy thế của thiên kiếp!

Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp và thiên lôi lao tù va chạm vào nhau.

Ầm ầm!

Núi sụp đổ, đất bị xé nát.

Hai đạo lực lượng và uy thế cường đại bao phủ xuống, nham thạch cứng rắn trên núi yếu ớt còn không bằng cả đậu hủ.

Nhưng quỷ dị là, tuy ngọn núi văng tung tóe lại không sụp đổ.

Bởi vì dưới chân Tùy Qua có vô số rễ cây đã bao phủ các nơi, cùng hợp nhất với thân thể Tùy Qua, cũng hợp nhất với cả ngọn núi, trừ phi Tùy Qua ngã xuống, nếu không ngọn núi này dù có vỡ vụn cũng không vỡ nát.

Lực lượng cổ cây nhìn thì ôn hòa, nhỏ bé, nhưng ngưng tụ lại thì vô cùng cứng cỏi.

Áo giáp, lao tù, va chạm nhau, thiên địa trắng xóa.

Mà ngay cả Hàn Côn, Ngưu Duyên Tranh là cường giả Trúc Cơ Kỳ, trong khoảnh khắc cũng không cách nào mở mắt, chỉ cảm thấy trong thiên địa có hai lực lượng tràn ngập tính hủy diệt, hơn nữa trong sức mạnh mang theo uy thế cường hãn khôn cùng, làm cho người ta không nhịn được muốn quỳ xuống.

Nhưng mà, thắng bại đã nhất định.

Là lôi thần, thiên kiếp uy thế càng mạnh hơn nữa, hay là Thanh Đế Mộc Hoàng càng mạnh hơn nữa?

Dường như đã không cần giải thích, bởi vì thiên lôi lao tù bị phá ra một cái động.

Có động, lao tù dĩ nhiên là phá.

Uy lực thiên lôi lao tù cũng bắt đầu yếu bớt.

- Hồng Mông tử khí! Thu!

Tùy Qua nảy sinh ác độc, thu một ít thiên kiếp thần lôi không nói, hiện tại còn muốn thu thiên lôi lao tù vào trong. Hơn nữa hôm nay thiên lôi lao tù bị Mộc Hoàng áo giáp ngăn chặn, đúng là thời cơ thật tốt cho Hồng Mông thạch.

Một đại mây màu tím bắn ra ngoài, Tùy Qua sau khi Kim Đan đại thành thì thúc dục Hồng Mông thạch càng thông thuận, Hồng Mông tử khí quấn lấy thiên lôi lao tù, trong khoảnh khắc đã "Nuốt" vào.

Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp trở lại trong người Tùy Qua.

Ầm ầm!

Trong kiếp vân truyền ra tiếng sấm sét to lớn, giống như kiếp vân đang tức giận.

- Kiếp vân, tán cho ta!

Tùy Qua hét lớn một tiếng, lại đánh ra một quyền, lập tức một đạo cương khí hình thành thanh long to lớn dài mấy trăm trượng, bay vào lốc xoáy trung ương thiên kiếp, dùng xu thế phi long thăng thiên xuyên thủng kiếp vân.

Ánh mắt nhìn vào kiếp vân trống rỗng, trong ánh mặt trời có thanh long to lớn bay ra, cái đuôi của nó có thể thấy được, mà kim quang trên người Tùy Qua còn chưa thu lại, Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp như ẩn như hiện, uy phong lẫm lẫm, hoặc như tuyệt đại hoàng giả.

Đám người Ngưu Duyên Tranh, Hàn Côn nhìn thấy màn này thì vô cùng kích động, dường như tất cả đều bị chấn nhiếp.

Thiên lôi lao tù lại xuất hiện. Cho dù thiên lôi lao tù không phải tiên khí bản thể, nhưng nó do kiếp vân ngưng tụ mà thành, nhưng mà đại biểu thiên địa uy nghiêm, lôi thần phẫn nộ, càng chứa uy lực khủng bố, nhưng...

Nó không làm gì được Tùy Qua.

Hắn rốt cuộc là tồn tại khủng bố thế nào?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.