Chương trước
Chương sau
Trên ngọn núi bên cạnh, thời điểm này Cổ Phong sinh ra cảm ứng, lẩm bẩm nói:

- Tên này dám can thiệp vào tiến trình thiên kiếp, còn cuồng vọng hơn cả ta!

Ầm ầm!

Nhưng Tùy Qua đánh nát một đạo thiên kiếp thần lôi xong, kiếp vân quả nhiên sinh ra phản ứng, sấm sét trong tầng mây lớn hơn, hiển nhiên là thiên kiếp thần lôi cũng đang chuẩn bị.

Nhưng Tùy Qua biểu lộ yên tĩnh như giếng nước, không chút quan tâm kiếp vân biến hóa.

Ngay cả thiên lôi lao tù đều đánh bại qua, hắn còn có cái gì phải sợ chứ?

Huống chi Tùy Qua đã hai lần bị "Ám toán" qua, trong nội tâm cũng sớm nghẹn một bụng tức giận, nếu thiên kiếp muốn "Ám toán" hắn, như vậy Tùy Qua cũng muốn "Tính toán" thiên kiếp:

Thu thiên kiếp thần lôi, đây chính là phương thức ám toán tốt nhất của Tùy Qua!

Ai bảo Tùy Qua có được Hồng Mông thạch là pháp bảo biến thái chứ.

Răng rắc! Răng rắc!

Thiên kiếp thần lôi không ngừng đánh vào Tùy Qua, thanh thế cùng uy lực lại tăng lên gấp mười mấy lần!

Phía dưới Cửu Đầu Yêu Tham sợ tới mức run rẩy.

- Hồng Mông tử khí! Thu! Thu! Toàn bộ thu!

Tùy Qua hét lớn một tiếng, lúc này trên đầu có đám mây màu tím hiện ra, đám mây tỏa ra hào quang màu tím, nhưng phàm là thiên kiếp thần lôi đánh vào trong đám mây màu tím này lập tức bị thu vào.

- Bà mẹ nó! Tùy lão đệ quá biến thái!

Thấy một màn này, Cổ Phong nhịn không được cảm thán một tiếng, sau đó lại nói:

- Đại Nhật Như Lai! Tại sao mình lại nói tục, tội lỗi.

Mà Cửu Đầu Yêu Tham nhìn thấy tình huống này, tức thì bị kinh ngạc đến ngây người! Trong miệng thì thào nói:

- Chủ nhân thật sự là lợi hại, thiên kiếp còn không làm gì được! Trên đầu còn có tử khí vờn quanh, hẳn là mộc hoàng trong truyền thuyết.

- Cửu Đầu Yêu Tham, còn không lột xác, còn chờ tới khi nào?

Tùy Qua nhìn thấy Cửu Đầu Yêu Tham sững sờ thì hét lớn một tiếng.

Cửu Đầu Yêu Tham chấn kinh, lập tức thu nhiếp tinh thần, vứt bỏ hết thảy tạp niệm, bắt đầu toàn lực thúc dục nguyên khí bản thân tiến hành lột xác.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Càng có nhiều thiên kiếp bổ vào Tùy Qua, trong chốc lát cả núi rừng như biến thành biển lôi, thanh thế như vậy nếu là thân thể huyết nhục là không thể tồn tại, theo lý thuyết coi pháp bảo cấp linh khí cũng không thể chèo chống lâu, nhưng mà Tùy Qua sử dụng Hồng Mông tử khí lại có thể dung nạp vạn vật, chịu tải vạn pháp, ngay cả thiên kiếp thần lôi cũng không cách nào đào thoát.

Nhưng mà thu những thiên kiếp thần lôi này vào, lại cần hao phí không ít nguyên khí của Tùy Qua.

Nhưng mà có Mộc Hoàng áo giáp cùng Hồng Mông thạch phối hợp, hơn nữa có kim đan, nguyên khí trong người Tùy Qua cuồn cuộn không dứt, cho dù lôi đình như biển cũng không rung chuyển nửa phần.

Ha ha!

Tùy Qua lớn tiếng cười rộ lên, cười rất là thoải mái, nói:

- Đến ah! Lại hình thành thiên lôi lao tù lần nữa đi nào, để cho ta cùng thu một chỗ.

- Mẹ kiếp! Tiểu tử này thật ngông cuồng! Hắn phải làm khách khanh của tổ bốn!

Cổ Phong xoa bóp nắm đấm, tổ bốn đều là chiến đấu cuồng, mà Cổ Phong càng là cuồng nhân trong cuồng nhân, tràng diện càng cuồng bạo thì càng nhen nhóm cảm xúc của bọn họ, kích thích tiềm năng của bọn họ. Nhìn thấy Tùy Qua dám khiêu chiến thiên kiếp thần lôi, Cổ Phong không ngừng hâm mộ, phải biết rằng năm đó hắn kết đan tuy toàn thân trở ra, nhưng cũng vô cùng kiệt sức, nào có uy phong như Tùy Qua! Nhưng mà Cổ Phong cũng không biết, Tùy Qua kết đan đã gặp được thiên lôi lao tù, thiếu chút nữa đã xong đời.

Nhưng mà, hiện tại Tùy Qua đúng là có tiền vốn cuồng vọng.

Thiên kiếp thần lôi, nó không chỉ không tổn thương cho Tùy Qua, cũng không thể gây tổn thương cho pháp bảo Hồng Mông thạch, hơn nữa Tùy Qua ngược lại còn thu đi thiên kiếp thần lôi. Có thể như Tùy Qua trực tiếp ngạnh kháng thiên lôi lao tù, phóng nhãn cả giới tu hành, chỉ sợ không có bao nhiêu người. Cũng không phải tu vị của Tùy Qua cao bao nhiêu, mấu chốt là Hồng Mông thạch cùng Mộc Hoàng áo giáp phối hợp quá cường đại. Cho dù là người tu vị cao hơn Tùy Qua rất nhiều, trong tay không có pháp bảo hoàn toàn ngăn cản thiên kiếp thần lôi, cũng tuyệt đối không dám làm như Tùy Qua tùy ý dạo chơi biển lôi điện của thiên kiếp thần lôi.

Ngay lúc Tùy Qua đại phát "Thiên kiếp tài", Cửu Đầu Yêu Tham lột xác đã tới lúc mấu chốt, rễ cây toàn thân co rút lại, hai "Đầu" càng trở nên giống đầu người, ngũ quan đều đủ, toàn thân của nó bao phủ trong tầng kim quang, ngược lại có chút giống như người tu hành thời điểm kết đan cũng được kim quang bao phủ.

Nha! ~

Đột nhiên Cửu Đầu Yêu Tham kêu gào bén nhọn, hai đầu hợp lại làm một, sau đó hướng lên trời phun ra kim quang chói mắt.

Khi Cửu Đầu Yêu Tham phun ra một đạo kim quang, Tùy Qua cảm giác ngũ hành chi khí không ngừng rót vào người của Cửu Đầu Yêu Tham, bản thể của nó đang lột xác. Từ nay về sau, nó không còn là thân thể thảo mộc nữa, mà là thân thể bán thảo bán yêu.

Lúc Cửu Đầu Yêu Tham phun kim quang đậm đặc nhất, nó rốt cục lột xác thành công, hóa thành yêu thảo.

Thời điểm này Cửu Đầu Yêu Tham trên thân đã hóa thành thân người, hạ thân hai chân vẫn là rễ cây, xem ra giống như lão yêu tà ác. Sở dĩ thành đức hạnh này đại khái là lúc trước nó tu hành hút vào quá nhiều thi sát khí.

Độ kiếp vừa thành công, Cửu Đầu Yêu Tham giống như hao hết toàn bộ nguyên khí, lộ ra bộ dáng hấp hối.

- Kiếp vân, phá cho ta!

Tùy Qua hét lớn một tiếng, đánh ra một quyền vào thiên kiếp, một đạo cương khí hình thành long bay vào trong thiên kiếp.

Thiên kiếp tiêu tán.

Lột xác, thành công!

Dần dần gió mưa sấm sét dừng lại, tuyên cáo chấm dứt:

Tất cả chấm dứt hữu kinh vô hiểm như thế.

Nhưng ngay lúc này một bàn tay màu đen xé rách mưa gió, dùng tốc độ cực nhanh bắt lấy Cửu Đầu Yêu Tham, xem ra muốn thu Cửu Đầu Yêu Tham đi!

- Thật can đảm! Phục Ma Thiên Châu!

Cổ Phong hét lớn một tiếng, kim quang trên người mạnh mẽ, trong tay đột nhiên xuất hiện một vòng xuyến mười hai hạt châu của phật môn, thiên châu không biết là bảo vật gì, trong khoảnh khắc nó biến lớn, mỗi một hạt châu lớn như quả bóng rỗ, phóng xuất kim quang chói mắt, giữa kim quang có bóng dáng ngồi ngay ngắn, xem bộ dáng mơ hồ là Cổ Phong.

Phục Ma Thiên Châu chẳng khác gì mười hai pháp luân đánh vào bàn tay màu đen, hiển nhiên không có ý định cho bàn tay này thực hiện được.

- Không biết trời cao đất rộng!

Bàn tay màu đen đánh thẳng tới, vỗ thẳng vào Phục Ma Thiên Châu, đánh Phục Ma Thiên Châu bay ngược về.

- Không có đơn giản như vậy! Đại Nhật Như Lai Kim Cương Luân!

Cổ Phong hét lớn một tiếng, trong tay kết pháp ấn phật môn nhấn vào Phục Ma Thiên Châu, lập tức nhìn thấy Phục Ma Thiên Châu biến lớn gấp đôi, hơn nữa bóng hòa thượng trong hạt châu khoanh chân ngồi ngay ngắn, nặn ra pháp ấn phật môn, hơn nữa trong miệng đọc phạm âm phục ma, lại một lần nữa đánh thẳng vào bàn tay lớn, không cho nó cơ hội.

- Tốt! Không hổ là Cổ điên của Long Đằng! Có thể tiếp lão phu một chiêu~

Bàn tay màu đen hừ lạnh một tiếng, sau đó cuồng ngạo nói:

- Đáng tiếc, lão phu còn có một tay!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.