Chương trước
Chương sau
Nói xong, Tùy Qua từ trong Hồng Mông thạch lấy ra một quả dưa hấu "Đóng băng", sau khi lấy dưa hấu ra, lập tức cả lầu trúc có cảm giác băng hàn, bên ngoài đang là giữa hè, nhưng mà trong lầu rét lạnh như mùa đông.

- Đây là... Long Can Qua!

Trong nghê thường thất tiên tử có người kinh hô thành tiếng.

Người này tên là Khâu Mẫn Chân, Tùy Qua cũng nhớ rõ tên của nàng.

- Muội muội, ngươi nói đây chính là Long Can Qua trong truyền thuyết sao?

Tiết Như Tư sợ hãi nói, sau đó nhìn về phía Tùy Qua, nói:

- Tiền bối, Khâu muội muội thất thố. Nhưng đây thật sự là Long Can Qua sao? Nghe đồn, đây chính là linh qua chỉ có Côn Lôn Đạo Tông mới có, sau khi phục dụng ngàn năm không biết khát, nhưng có thể kéo dài tuổi thọ, tăng tu vị lên?

- Đúng vậy, ngươi có kiến thức.

Tùy Qua nhàn nhạt nói:

- Nhưng mà Côn Lôn Đạo tông có cái gì, vì sao ta không thể có. Xem bộ dáng các vị hình như chưa từng hưởng hụ qua a?

- Đây chính là đồ vật nghe đồn Côn Lôn Đạo Tông chiêu đãi khách, nghe đồn cũng chỉ có trưởng lão, chưởng môn mới có tư cách hưởng dụng, chúng ta sao có phúc phần này.

Tiết Như Tư vội vàng nói, cực độ khát vọng ghi lên trên mặt.

- Xem ra người Côn Lôn Đạo Tông quá không phóng khoáng rồi.

Tùy Qua cười nhạt một tiếng, nói:

- Cũng được, để ta bổ ra, cho các vị tiên tử nếm thử.

Nói xong, ngón tay của Tùy Qua bắn ra một đạo thanh cương chân khí, Long Can Qua biểu hiện ra sương hoa (lớp đống băng bên ngoài) bị hắn thu vào trong Hồng Mông thạch, chứa vào bình nhỏ, bởi vì này Long Can Qua biểu hiện sương hoa chính là tài liệu chế tạo đan dược tốt nhất. Đương nhiên, bản thân Long Can Qua cũng là linh dược.

Sau khi cạo sương hoa đi, Tùy Qua chỉ một ngón tay, Long Can Qua lập tức chia ra làm tám phần, hơn nữa lớn nhỏ đều đều, không chênh lệch chút nào.

Nhưng mà Long Can Qua vừa bị bổ ra, cả trúc lâu giống như bị đóng băng lại, nhiệt độ giảm xuống lần nữa. Hơn nữa thịt dưa màu đỏ trong Long Can Qua đều do băng tinh xinh đẹp ngưng kết thành, nhìn qua vô cùng xinh đẹp, lại khiến người ta không nhịn được muốn nhắm nháp.

Tùy Qua nhẹ nhàng vung tay lên, bảy múi Long Can Qua phân cho bảy nàng.

Bảy tiên tử rốt cuộc không cách nào bình tĩnh, dường như hận không thể nếm tư vị của Long Can Qua Phải biết rằng thứ này là đồ của Côn Lôn Đạo Tông mới có, có lẽ chỉ có con gái chưởng môn mới có tư cách nếm thử qua, hôm nay các nàng thân phận "Tiên tử" thấp kém cũng có thể nếm thử, đương nhiên lòng hư vinh dược thỏa mãn.

Nhưng mà Tùy Qua không có ăn trước, tuy các nàng thèm chảy nước miếng cũng không dám động khẩu trước.

- Bảy vị tiên tử không biết, Long Can Qua bởi vì vô cùng lạnh cho nên ăn giữa hè là tốt nhất, hơn nữa còn phải trước hấp thu một chút Thái Dương Chân Hỏa cho thỏa đáng, như vậy lạnh vô cùng không làm tổn thương nội tạng-- ồ, có khách không mời mà tới.

Tùy Qua đang muốn nói cách phục dụng của Long Can Qua, đột nhiên cảm giác được bên ngoài sơn cốc có người xâm nhập, hơn nữa tốc độ cực nhanh.

- Nghê thường thất tiên tử! Bổn tọa Nhâm Thông Vũ tán nhân, các tiểu bì nương còn không nhanh ra tiếp đón.

Bên ngoài có âm thanh dâm tà mà cuồng vọng vang lên.

- Hắc, hẳn là tiểu bì nương các ngươi biết rõ bổn tọa tới nên đang tắm? Hắc, tốt, bảy người các ngươi nên đồng loạt hầu hạ ta đi! Ồ, rõ ràng có người tới trước, mẹ kiếp, dám đoạt nữ nhân của Nhâm Thông Vũ tán nhân đoạt ta, rốt cuộc là người phương nào?

Lời còn chưa dứt, một người như điện lao vào giữa đại sảnh.

Tùy Qua nhìn qua gia hỏa Nhâm Thông Vũ, xem bộ dáng của hắn ước chừng chừng năm mươi tuổi, nhưng mà tuổi thật cũng hơn năm trăm, thằng này ăn mặc đạo bào cũ nát, nhìn qua giống lão hán lôi thôi, hơn nữa ánh mắt phi thường hèn mọn bỉ ổi, con mắt nhìn chằm chằm vào nghê thường thất tiên tử, giống như muốn nhìn thấu quần áo của các nàng.

Sau đó ánh mắt Nhâm Thông Vũ nhìn vào người Tùy Qua, nói ra:

- Ngươi là người phương nào? Tuổi còn trẻ không ngờ Kết Đan thành công, cũng tính toán là có năng lực. Ồ, dưa này không tệ, hẳn là các ngươi đang làm ‘ Linh Qua Hội ’, cũng tốt, vậy cho ta một đi. Người tuổi trẻ, bổn tọa Nhâm Thông Vũ, ngươi tặng ta một quả dưa, ta phân cho ngươi hai người.

Nhâm Thông Vũ thấy Tùy Qua tuổi còn trẻ, hơn nữa vừa kết đan thành công, dường như kim đan còn không mượt mà, hỏa hầu còn chưa đủ, cho nên Nhâm Thông Vũ bày ra bộ dáng cậy già lên mặt, cho là hắn có thể lấn Tùy Qua là hậu bối vừa kết đan xong.

Nhưng mà Nhâm Thông Vũ lúc này đã nhìn lầm.

Tùy Qua nhàn nhạt nói:

- Nhìn ngươi kết đan không dễ, nên cút đi. Long Can Qua này không có phần của ngươi.

- Long Can Qua! Đây là Long Can Qua!

Tinh quang trong mắt Nhâm Thông Vũ lập loè, nói:

- Tiểu tử, ngươi và Côn Lôn Đạo Tông có quan hệ gì?

- Không có quan hệ.

Tùy Qua nhàn nhạt nói.

- Không có quan hệ, ngươi cũng dám không cho ta ăn dưa!

Nhâm Thông Vũ tức giận nói:

- Hậu sinh tiểu tử, bổn tọa nhất định phải giáo huấn ngươi..

- Oa táo! Chết!

Không đợi cái này Nhâm Thông Vũ nói xong, Tùy Qua trực tiếp ra tay!

NGAO!

Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp tỏa sáng rực rỡ, đánh ra một quyền mạnh mẽ, trong chốc lát, một đạo cương khí ngưng tụ thành thanh long hiện ra trong nắm đấm của Tùy Qua, đánh thẳng về phía Nhâm Thông Vũ, giống như muốn thôn phệ Nhâm Thông Vũ.

Nghê thường thất tiên tử thấy Tùy Qua ra tay, bị lực lượng và uy thế một quyền kia dọa sợ.

Nhâm Thông Vũ đứng mũi chịu sào sắc mặt kinh hãi, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, một tiểu tử vừa kết đan cường hãn như thế, cường hãn tới mức ngay cả cường giả Kết Đan trung kỳ mà hắn gặp được cũng không bằng. Trong chốc lát, Nhâm Thông Vũ đã bắt đầu hối hận, hối hận xanh ruột, vì chơi "Tiên tử " mà chọc tồn tại bưu hãn như thế, không đáng.

Hơn nữa Nhâm Thông Vũ cũng không không nghĩ tới đám "Tiên tử" thấp hèn này lại có khẩu phúc như thế, Nhâm Thông Vũ cho tới bây giờ đều muốn chơi thì chơi, cao hứng thì ném hai hạt đan dược, mất hứng thì sau khi chơi xong rời đi, không nghĩ tới tiểu tử này còn dùng Long Can Qua cho những nữ nhân này ăn, đây không phải phá sản điển hình sao?

Thế nhưng hết lần này tới lần khác người biểu diễn màn phá sản như thế lại khiến cường giả kết đan gần trăm năm như Nhâm Thông Vũ không tiếp được một chiêu.

- Tê Thiên Tán!

Nhâm Thông Vũ quát to, trong miệng phun cây dù lớn ra, cây dù tỏa ra hào quang ngũ sắc, kim quang chói mắt, nhìn qua rất lợi hại.

- Coi chừng!

Tiết Như Tư nghe thấy Nhâm Thông Vũ gọi Tê Thiên Tán ra thì nhắc nhở Tùy Qua.

Thì ra Tê Thiên Tán là thượng phẩm pháp bảo, hơn nữa là bảo khí phòng ngự, trong đó công năng đặc biệt nhất chính là có thể phản chấn đại bộ phận lực lượng của đối phương trở về, là thủ đoạn bảo vệ tính mạng của Nhâm Thông Vũ.

Mà Nhâm Thông Vũ cũng cho rằng Tê Thiên Tán có thể phản chấn đòn này của Tùy Qua trở về, bởi vì hắn từng đối mặt với nhiều đối thủ mạnh hơn, cũng bằng vào Tê Thiên Tán này sống sót, có khi còn đảo ngược tình thế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.