Chương trước
Chương sau
Tiến vào con đường nhỏ, đạo cô này dẫn dắt đi vào trong phòng, thiếu nữ rót mấy chén nước cho mọi người, sau đó nhìn qua Tiết Như Tư nói:

- Tiết tỷ tỷ, không biết các ngươi tới nơi này, cần làm chuyện gì?

- Cũng không phải đại sự gì, chỉ muốn quấy rầy mấy ngày.

Tiết Như Tư nói:

- Vị này chính là Tùy Qua, Tùy tiên sinh, hắn... Chúng ta bây giờ làm việc cho hắn, có Tùy tiên sinh trợ giúp, chúng ta không cần phải làm những chuyện kia rồi.

- Thật sao? Vậy cũng chúc mừng mấy vị tỷ tỷ.

Thiếu nữ đạo cô nói:

- Trước kia sư phụ nói cho ta biết, mấy vị tỷ tỷ tâm địa lương thiện, chỉ là ngộ nhập tu hành lạc lối, hôm nay hoàn toàn tỉnh ngộ, đúng là chuyện tốt.

Thiếu nữ đạo cô hiển nhiên không có bao nhiêu kinh nghiệm lõi đời, nói chuyện dường như không có bao nhiêu cân nhắc.

Cũng may nghê thường thất tiên tử cũng biết cách làm người của nàng, cũng không tức giận, sau đó nhìn Tùy Qua nói ra:

- Tùy tiên sinh, vị này chính là bằng hữu duy nhất của bảy tỷ muội chúng ta hiện tại, Trúc Vấn Quân cư sĩ, cũng là chủ nhân nơi đây.

- Đa tạ Trúc cư sĩ cho chúng ta nơi nghỉ ngơi.

Tùy Qua nói ra, ánh mắt nhu hòa quan sát Trúc Vấn Quân, nói:

- Trúc cư sĩ, mạo muội hỏi một câu, ngươi có bằng lòng theo ta tu hành, trở thành đệ tử của ta?

Khi Tùy Qua nói ra "Theo ta tu hành" thì đám người Tiết Như Tư sắc mặt tái nhợt, còn tưởng rằng Tùy Qua là vừa ý mỹ mạo của Trúc Vấn Quân, cho nên ý định bảo Trúc Vấn Quân song tu với hắn.

May mắn Tùy Qua chỉ hỏi Trúc Vấn Quân có nguyện ý làm đệ tử của hắn hay không, vì vậy biểu lộ của đám người Tiết Như Tư chuyển biến, Tiết Như Tư vội vàng cười nói:

- Trúc muội muội, đây là đại tạo hóa của ngươi đấy. Tuy Tùy tiên sinh tuổi còn trẻ, nhưng đã là tu sĩ Kết Đan Kỳ, còn là đại nhân vật, nếu hắn thu ngươi làm đồ đệ, ngày sau ngươi tiền đồ không thể hạn lượng.

- Đúng vậy a. Trúc muội muội, ngươi thật khiến chúng ta hâm mộ đấy. Hơn nữa Tùy tiên sinh còn là người thừa kế Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, đã là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong giới tu hành...

Một người khác cũng hâm mộ nói ra.

Tùy Qua ý bảo nghê thường thất tiên tử không cần nói nhiều, chỉ nhìn Trúc Vấn Quân chân thành nói:

- Trúc cư sĩ, ngươi có thiên phú tu hành. Trọng yếu nhất là, ngươi tu hành thể chất là thuần khiết mộc thuộc tính, cực hợp làm truyền nhân Thần Thảo Tông. Nếu như ngươi gật đầu, ta sẽ thu ngươi làm đệ tử thân truyền.

Đám người Tiết Như Tư đại hỉ.

Nếu như Trúc Vấn Quân trở thành đệ tử của Tùy Qua, địa vị các nàng trong mắt Tùy Qua cũng nước lên thuyền lên. Ai ngờ Trúc Vấn Quân thậm chí có tạo hóa như vậy, có thể trở thành đệ tử của Tùy Qua, Tùy Qua ra tay, tu vị của hắn nghê thường thất tiên tử đã tận mắt nhìn thấy, hơn nữa có Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp trene người, ngày sau tất nhiên trở thành bá chủ một phương trong giới tu hành, có thể trở thành đệ tử của người như vậy là chuyện cực kỳ vinh quang, cũng là phúc duyên thâm hậu.

Kỳ thật, Tùy Qua thu đồ đệ cũng là nhất thời cao hứng.

Trước kia Tùy Qua căn bản không muốn thu đồ đệ như Hồ Nhất Bát, nhưng mà hắn là đệ tử ngoại môn của Tùy Qua, mà đám người Đường Vũ Khê là nữ nhân của hắn không tính là đệ tử chính thức. Vừa rồi nhìn thấy tư chất Trúc Vấn Quân rất cao, phẩm tính lại tốt, hơn nữa lại là thuần khiết mộc thuộc tính, thu nàng làm đồ đệ cũng có thể kế thừa "Y bát" của hắn.

Dù sao Tùy Qua nếu là truyền nhân duy nhất của Thần Thảo Tông trước mắt, cũng có nghĩa vụ truyền thừa Thần Thảo Tông tiếp. Hơn nữa người tu hành, chú ý trực chỉ bản tâm, chú ý một cơ duyên, Tùy Qua nhìn thấy Trúc Vấn Quân, bỗng nhiên sinh ra ý thu đồ đệ trong đầu, vì vậy cũng thuận lý thành chương nói ra, hoàn toàn không cần quanh co lòng vòng.

- Lẫm lẫm băng sương tiết, tu tu ngọc tuyết thân. Liền không văn cùng có thể, đều có nguyệt sinh động."

trúc Vấn Quân nhìn qua Tùy Qua, ngâm vài câu thi từ, sau đó thần tình lạnh nhạt nói:

- Lẫm lẫm băng sương tiết, tu tu ngọc tuyết thân. Tiện vô văn dữ khả, tự hữu nguyệt truyện thần.

Đám người Tiết Như Tư trực tiếp há hốc mồm.

Nhất là Tiết Như Tư, vội vàng nói:

- Trúc muội muội, ngươi... Ngươi có phải hồ đồ hay không, người tu hành chúng ta quanh năm gian khổ tu hành vì cái gì, không phải là vì làm cho con đường tu hành thông thuận hay sao, đi xa hơn sao, ngươi xem tỷ muội chúng ta, ngươi cho rằng chúng ta thật nguyện ý làm ra chuyện hầu hạ thấp hèn cho đám người kia sao, còn không bằng dùng thời gian đó tu hành...

- Tiết tỷ tỷ, thỉnh thứ lỗi.

Trúc Vấn Quân vẫn lạnh nhạt như cũ.

Tùy Qua vẫn hơi kinh ngạc, sau đó lại cười nói:

- Trúc cư sĩ, ngươi dùng trúc làm họ, dùng phẩm tính và khí khái của ngươi cũng rất đúng. Nhưng trúc mặc dù cao nhã, nhưng mà nếu như có bất bình, cảm xúc cừu hận ô nhiễm, chỉ sợ khó có thể cất cao.

- Ngươi làm thế nào biết?

Trúc Vấn Quân nhìn Tùy Qua nói ra.

- Là Tiết tỷ tỷ nói cho ngươi biết? Không, việc này các nàng cũng không biết.

- Ngươi lập bia cho sư phụ, chữ trên bia mang theo bi ai nồng đậm, trong bi thống còn có hận.

Tùy Qua đứng đắn nói:

- Trong chữ có cừu hận, chứng minh trong nội tâm cũng có cừu hận. Cừu hận tuy có thể khích lệ người tu hành, nhưng mà có chút thời điểm cũng sẽ ngăn cản tiến cảnh của người tu hành. Nếu ngươi muốn báo thù cho sư phụ của ngươi, thì không nên cự tuyệt đề nghị của ta. Nếu ngươi muốn nhanh chóng báo thù, phải làm ra lựa chọn tốt nhất. Ngươi không cần lập tức trả lời thuyết phục ta, ta còn năm ngày mới rời đi, đến lúc đó --

- Không cần chờ năm ngày.

Trúc Vấn Quân trầm giọng nói:

- Nếu ngươi nhìn ra vấn đề, có phần tu vị, ánh mắt này, nếu như muốn làm sư phụ ta đúng là có tư cách.

- Vậy thì tốt, ta nhất định sẽ giúp ngươi nhanh chóng trưởng thành, lại báo thù trong lòng.

Tùy Qua nói ra, không nghĩ tới lại phong hồi lộ chuyển nhanh như vậy.

Trong giới tu hành, chỉ cần tu vị cao, danh khí lớn thì thu đồ đệ dễ dàng; nhưng mà muốn thu được đệ tử truyền thừa y bát chính thức lại không dễ.

- Không bằng ngươi thay ta báo thù, ta liền bái ngươi làm thầy.

Trúc Vấn Quân quả quyết nói.

Tùy Qua hơi kinh ngạc, nói ra:

- Ngươi không muốn tự tay báo thù?

- Muốn.

Trúc Vấn Quân quả quyết nói:

- Nhưng mà, ta càng muốn hắn chết sớm một chút.

- Úc.

Tùy Qua lập tức nhìn ra suy nghĩ của Trúc Vấn Quân, lại nói:

- Ngươi nghĩ muốn báo thù, vì sao lúc trước không đáp ứng đề nghị của ta?

- Bởi vì ta không cách nào xác nhận ngươi thật sự có tư cách làm sư phụ ta hay không.

Trúc Vấn Quân nói:

- Cũng không phải ta mắt cao hơn đầu, muốn tìm một sư phụ lợi hại hơn, nhưng mà sư phụ ta phải có phẩm tính và bổn sự. Tùy tiên sinh, ngươi có ánh mắt, bản lĩnh như vậy, còn có thể tôn trọng khí khái và kiên trừ của ta và sư phụ, cho nên ngươi có tư cách làm sư phụ ta, đây là lời tâm huyết của ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.