Chương trước
Chương sau
- Đệ tử phải tinh anh chứ không phải nhiều.

Tùy Qua nói ra.

- Hôm nay ngươi cũng hiểu pháp môn đột phá Trúc Cơ Kỳ. Muốn Trúc Cơ thành công cũng là chuyện trong tầm tay, nhưng mà Trúc Cơ Kỳ quan trọng thế nào thì ngươi cũng hiểu. Cho nên trụ cột bền chắc mới có thể đi xa hơn. Không biết ngươi muốn Trúc Cơ, có nghĩ tới hay không?

- Sư phụ từng nói, Trúc Cơ không có gì ngoài hai loại, thứ nhất pháp bảo Trúc Cơ; thứ hai dùng thiên tài địa bảo Trúc Cơ.

Trúc Vấn Quân nói.

- Không sai!

Tùy Qua nói ra:

- Nếu ngươi cần pháp bảo, ta có vài món, ngươi có thể chọn lựa...

- Không.

Trúc Vấn Quân lắc đầu nói:

- Ta không muốn dùng pháp bảo Trúc Cơ. Dùng pháp bảo Trúc Cơ, tuy có thể mượn nhờ uy lực pháp bảo tăng cường thực lực của mình. Nhưng mà, nếu như dùng linh thảo Trúc Cơ, lại dùng thể chất mộc thuộc tính của ta, đem linh thảo chậm rãi ân cần săn sóc thành pháp bảo, mới là con đường thích hợp với ta.

- Hàaa...

Tùy Qua cười rộ lên, khen:

- Đúng vậy, thiên phú của ngươi quá tốt! Còn chưa Trúc Cơ đã có nhiều kiến thức như thế, đã coi như không tệ. Đúng vậy, nếu như là người khác có pháp bảo Trúc Cơ đương nhiên rất tốt; nhưng với ngươi mà nói, dùng linh thảo Trúc Cơ mới là thích hợp nhất. Hơn nữa ta và ngươi có duyên phận thầy trò, ngươi Trúc Cơ cần linh thảo gì ta đã chuẩn bị rồi, ngươi xem...

Tùy Qua tâm niệm khẽ động, đem Trúc Vấn Quân đưa vào trong linh điền.

Trước mặt Trúc Vấn Quân là một cây trúc cao màu tím, cây trúc này phiến lá đều dựng thẳng lên, hình dáng chẳng khác gì một thanh đoản kiếm, bởi vì không có gió nên phiến lá không sứt mẻ gì, nhưng lại cho người ta cảm giác kiếm ý đậm đặc, những kiếm ý này tới từ trong cây trúc. Hơn nữa thân cành của cây trúc không ngừng có hào quang lôi điện lập lòe, điện quang quanh quẩn, lòng người kinh hãi.

Thứ này tự nhiên chính là Tử Lôi Kiếm Trúc, hôm nay đã bị Tùy Qua thúc đẩy sinh trưởng thành một cây trúc lớn, hơn nữa bốn phía quanh cây trúc đã có không ít măng màu tím chui ra khỏi đất.

Nhìn thấy Tử Lôi Kiếm Trúc, Trúc Vấn Quân vừa nhìn là thích, nàng cảm giác thứ này quả thực chính là tồn tại vì nàng. Hơn nữa nàng cũng biết đối với nàng mà nói, cây trúc chính là vật Trúc Cơ tốt nhất.

- Tiên sinh, đây là linh trúc sao?

Trúc Vấn Quân nói:

- Nếu như có thể dùng trúc này Trúc Cơ, lại phù hợp nhưng mà...

- Không.

Tùy Qua khẽ cười nói:

- Ngươi không thể dùng trúc này Trúc Cơ, có lẽ ngươi phải dùng măng của nó Trúc Cơ. Nếu không dùng uy lực của gốc Tử Lôi Kiếm Trúc này ngươi chưa hẳn áp chế nó được. Huống chi dùng trúc nhìn người, cây Tử Lôi Kiếm Trúc này cũng giống như ngươi, đã có khí khái của mình, chưa hẳn nguyện ý bị ngươi ta luyện hóa Trúc Cơ, cho nên rất khó hoàn toàn dung hợp với ngươi. Lựa chọn măng tuy cần đào tạo nhiều, nhưng mà linh tính của măng trải qua đào tạo sẽ càng thuần khiết, hơn nữa nó chưa có bao nhiêu ý thức độc lập, có thể hoàn toàn dung hợp với ngươi.

- Đa tạ tiên sinh nhắc nhở.

Trúc Vấn Quân cảm kích nói.

- Không cần.

Tùy Qua nói ra:

- Ngươi là đồ đệ của ta, lẽ ra phải thế. Nhưng mà ta muốn thu ngươi làm đồ đệ mà ngươi cũng không động tâm; tặng ngươi một cây trúc ngươi lại cảm kích, đúng là khó hiểu.

- Tiên sinh đừng hiểu lầm.

Trúc Vấn Quân nói:

- Tuy Trúc Vấn Quân ta ở trong u cốc lãnh lãnh thanh thanh, nhưng cũng không phải là người không hiểu tốt xấu, tiên sinh thu ta làm đồ đệ, chính là hảo ý, ta làm sao không biết. Nhưng mà Trúc Vấn Quân ân cừu không nói bên miệng, có ân thì báo ân, có thù liền báo thù, không hơn. Nhưng măng của Tử Lôi Kiếm Trúc không quan hệ tới ân oán, chỉ là thứ ta thật tình yêu thích mà thôi.

- Thì ra là thế.

Tùy Qua nói ra:

- Măng này cứ để đó, trước khi Trúc Cơ còn cần chuẩn bị một chút.

Nói xong Tùy Qua đem tinh thần lực Trúc Vấn Quân thả ra, tinh thần lực của hắn lại quay về thân thể.

Thời điểm này, Tùy Qua lấy ra một hạt Địa Nguyên Đan, đưa cho Trúc Vấn Quân, nói:

- Tuy thể chất của ngươi là mộc thuộc tính hiếm thấy, tiên thiên mặc dù đủ, nhưng trong hậu thiên còn có ẩn chứa tạp chất, một hạt Địa Nguyên Đan này dược lực thuần khiết, có thể cải tạo thân thể của ngươi thật tốt, ngươi ngày mai lại Trúc Cơ thì làm chơi ăn thật.

- Đa tạ tiên sinh.

Thần sắc Trúc Vấn Quân vẫn lạnh nhạt, nhưng trong mắt đã mang theo vẻ kinh ngạc.

Lúc này Trúc Vấn Quân mơ hồ biết rõ vì sao nghê thường thất tiên tử để ý nàng có nguyện ý làm đệ tử của Tùy Qua hay không. Không nói tu vị cảnh giới của Tùy Qua cao, địa vị lớn, hơn nữa ra tay hào phóng xa xỉ, ai không muốn có sư phụ như vậy? Nghê thường thất tiên tử không có phúc phận như thế, nhưng mà lại hy vọng thông qua Trúc Vấn Quân đạt được chỗ tốt.

Bởi vì Tùy Qua cho các nàng một ít chỗ tốt, rất có thể sẽ khiến các nàng hưởng dụng vô cùng.

- Không cần khách khí.

Tùy Qua nói ra:

- Ngươi tự đi tu hành, ngày mai có lẽ có thể trùng kích Trúc Cơ Kỳ.

Trúc Vấn Quân gật đầu, sau đó an tĩnh gian phòng an tĩnh cho Tùy Qua.

Người tu hành không cần ẩm thực, bởi vậy cũng không cần người hầu hạ.

Sau khi Tùy Qua đi vào phòng thì xếp bằng trên ghế trúc, bắt đầu tĩnh tâm tu hành.

Lần này Tùy Qua tiến vào giới tu hành, một mặt là dò đường, đích thân cảm thụ và hiểu giới tu hành, dù sao "Trăm nghe không bằng một thấy ", giới tu hành này rốt cuộc như thế nào phải tự mình thể nghiệm qua mới biết được; một mặt khác, chính là lịch lãm rèn luyện. Thông qua lịch lãm rèn luyện liền khiến kim đan càng viên mãn, thông qua lịch lãm rèn luyện đến tìm thêm linh thảo và thứ tốt, thông qua lịch lãm rèn luyện cố gắng tăng thực lực lên.

Thường nghe nói giới tu hành hiểm ác, giết chóc cướp đoạt không ngừng, bây giờ quả nhiên là thế, Tùy Qua vừa mới vào đia bàn giới tu hành, kết quả là trời đưa đất đẩy làm sao giết Nhâm Thông Vũ, Triệu Kiền Khôn hai trận, tuy vô kinh vô hiểm, nhưng mà bất cứ cuộc chiến nào đối với Tùy Qua mà nói chính là một lần rèn luyện quý giá, đối với tăng cảnh giới lên mới có lợi.

Trăm nghe không bằng một thấy, trăm nói không bằng một luyện.

Một hồi chém giết sinh tử nhiều khi còn trải nghiệm nhiều hơn tĩnh tọa ba năm.

Mặc dù là Nhâm Thông Vũ, Triệu Kiền Khôn thực lực không bằng Tùy Qua, nhưng cũng khiến Tùy Qua sinh ra rất nhiều kinh nghiệm cùng cảm ngộ, đây là nguyên nhân vì sao Tùy Qua tìm nơi yên tĩnh. Bởi vì sau khi đại chiến phải thông qua tĩnh tâm đi cảm thụ và thể ngộ chiến đấu, hiểu điểm chưa đủ của mình ở đâu.

Sau khi tiến vào trạng thái nhập định, trong óc Tùy Qua nhanh chóng hiện ra tràng diện chiến đấu với Nhâm Thông Vũ, Triệu Kiền Khôn, thông qua phương thức này, Tùy Qua đứng ở góc độ người ngoài mà nhìn, rất nhanh đã hiểu chỗ chưa đủ trong công pháp của mình, cùng với những nhược điểm lúc trước không nhìn thấy. Lực lượng của Nhâm Thông Vũ cùng Triệu Kiền Khôn đều không bằng Tùy Qua, nhưng mà bọn họ trải nghiệm Kết Đan sơ kỳ, hỏa hầu, vận dụng kim đan còn mạnh hơn Tùy Qua rất nhiều, bởi vì bọn họ đã là nhân vật kết đan từ lâu, nhất là Triệu Kiền Khôn, tu vị đã đến Kết Đan trung kỳ, đối với vận dụng và cảm ngộ kim đan không phải Tùy Qua có thể so sánh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.