Chương trước
Chương sau
Nghê Thường Thất tiên tử tử không khỏi biến sắc, nếu ngay cả sơn môn cũng không thể đi vào, không phải là mất thể diện sao?

Vốn, Nghê Thường Thất tiên tử còn định vào Thông Bảo Nhai mua ít đồ, dù sao mấy ngày nay phục vụ cho Tùy Qua, các nàng cũng tích lũy được không ít đan dược, đang định đi tiêu xài một chút, không ngờ lại bị chặn ở cửa sơn môn.

Tiết Như Tư đang muốn phản bác, lại nghe thấy Tùy Qua đứng bên cạnh nói:

- Trúc Cơ kỳ trở xuống không được đi vào, Trúc Cơ kỳ trở lên, có đặc quyền này hay không?

Lúc nói chuyện, trên đỉnh đầu Tùy Qua đã xuất hiện một hư ảnh kim đan, phóng thích ra uy áp vô cùng đối với hai người này.

- Tiền bối bớt giận!

Một người giữ cửa vội vàng nói, khom mình hành lễ nói với Tùy Qua:

- Nếu là tiền bối Kết Đan kỳ, đương nhiên có tư cách dẫn người tiến vào. Mời tiền bối tiến vào, vừa rồi chúng ta là có mắt không thấy thái sơn.

Giới tu hành, quả nhiên là chú ý thực lực.

Tùy Qua hừ một tiếng, dẫn Nghê Thường Thất tiên tử cùng Trúc Vấn Quân tiến vào Thông Bảo Nhai.

So với Kình Thiên Phong ở Nhạn Thương Sơn dưới sự khống chế của “hành hội”, kích thước của Thông Bảo Nhai hiển nhiên lớn hơn nhiều, hơn nữa phát triển càng thêm hoàn thiện, trên đỉnh ngọn núi xây dựng không ít lầu các, nghiễm nhiên là một đường phố phồn hoa, mặc dù trên đường phố này cũng không có nhiều người.

Nếu như nói Kình Thiên Phong một nơi họp chợ tạm thời ồn ào, thì Thông Bảo Nhai thượng, chính là một khu chợ tập trung quy mô.

Chỉ có điều, người có kinh nghiệm cũng biết, hàng hóa trong chợ tập trung, đương nhiên là quý hơn chợ tự do. Cho nên, những lầu các này mặc dù thoạt nhìn rất tráng lệ, nhưng đồ vật bên trong thường có giá vượt qua giá trị, một số pháp bảo bỏ đi, cũng có thể hét giá tiền rất cao. Dĩ nhiên, trong số này cũng có một số thứ tốt, nhưng giá tiền không thể tưởng tượng.

Tùy Qua không có nhiều hứng thú với pháp bảo, đáng tiếc chính là, những thứ như linh thảo càng thưa thớt hơn pháp bảo. Cho dù Tùy Qua muốn bỏ giá cao mua chút linh thảo, cũng không tìm được mục tiêu.

Nhưng Tùy Qua thấy Nghê Thường Thất tiên tử rất hăng hái, dù sao cũng là nữ nhân, hăng hái đi dạo phố luôn lớn hơn hăng hái đi mua đồ. Cho nên, Tùy Qua kêu Nghê Thường Thất tiên tử đi dạo, còn mình mang theo Trúc Vấn Quân đi chỗ khác. Trúc Vấn Quân khác với Nghê Thường Thất tiên tử, đối với hành động đi dạo lãng phí thời gian, biểu hiện hoàn toàn không hăng hái, không hổ là đệ tử Tùy Qua tuyển định.

- Tùy tiền bối, xin dừng bước.

Lúc này, Tùy Qua nghe thấy một người ở sau lưng chào hỏi hắn.

Một người xa lạ, xem bộ dạng là người đầy tớ trong lầu các, khoảng chừng năm mươi mấy tuổi, thần thái rất cung kính.

Mặc dù là người đầy tớ, tu vi cũng trên Trúc Cơ kỳ, nhưng đối mặt với tu vi Kim Đan kỳ, cũng phải gọi Tùy Qua một tiếng “tiền bối”.

Tùy Qua thấy người này cung kính như vậy, xoay người nói:

- Có chuyện gì?

- Tiền bối, thiếu chủ nhà ta cho mời.

Người đầy tớ nói.

- Thiếu chủ nhà ngươi là ai?

Tùy Qua hơi kinh ngạc.

Người đầy tớ chỉ chỉ vào tấm bảng cửa hàng, Tùy Qua vừa nhìn, trên tấm bảng viết “Tần vương bảo các”.

Tần vương bảo các, đương nhiên là người của Tần gia mở rồi, Tùy Qua dĩ nhiên biết, Tần gia cũng là thế gia tu hành cổ xưa, có thể sánh ngang với Nam Cung thế gia. Nhưng, Tùy Qua chỉ biết một người của Tần gia: Tần Xuyên Phong.

Tần Xuyên Phong là một thương nhân khôn khéo, ấn tượng của Tùy Qua đối với hắn không tốt cũng không xấu. Bởi vì người như Tần Xuyên Phong, ngươi thật sự không thích được, nhưng cũng không hận được, bởi vì hắn luôn có thể vô hình trung hóa giải cừu hận của ngươi đối với hắn, còn hắn cũng luôn biểu lộ bộ dạng không thích kết thù với người khác, hòa khí sinh tài.

Duới tình huống như thế, Tần Xuyên Phong muốn gặp Tùy Qua, theo lý nên tự mình đến mời. Nhưng, Tần Xuyên Phong không làm như vậy, không phải là vì sĩ diện, mà là có ẩn tình khác.

Cho nên, Tùy Qua dẫn Trúc Vấn Quân, dưới sự hướng dẫn của người đầy tớ, tiến vào Tần vương bảo các.

Tần vương bảo các là một lầu gỗ bảy tầng, Tùy Qua lên tầng thứ sáu, mới thấy Tần Xuyên Phong.

Tần Xuyên Phong phất phất tay, người đầy tớ lui ra ngoài, sau đó đóng cửa lại.

Sau đó, ánh mắt Tần Xuyên Phong rơi xuống trên người Trúc Vấn Quân, hỏi:

- Tùy tiền bối, vị cư sĩ này khí độ bất phàm, không biết xưng hô như thế nào?

- Vị này là Trúc cư sĩ, là đệ tử chân truyền sau này của ta.

Tùy Qua nhìn thấu tâm tư của Tần Xuyên Phong, biết đối phương muốn biết rõ thân phận của Trúc Vấn Quân, sau đó xác định có thể nói chuyện chính sự với Tùy Qua trước mặt nàng hay không.

Nếu là đệ tử chân truyền, độ tin cậy dĩ nhiên rất cao, Tần Xuyên Phong cũng trực tiếp nói ngay vào điểm chính:

- Tùy tiền bối, nghe nói quan hệ giữa ngươi và Thiên Ngu Sơn càng ngày càng căng thẳng?

Thiên Ngu Sơn, đương nhiên là nói “hành hội” rồi.

- Nếu Tần thiếu gia đã biết, cần gì hỏi nhiều.

Tùy Qua nói:

- Nếu như ta đoán không sai, chỉ sợ chuyện phụ tử Ngu Kế Đô, Nam Cung Hoàng liên thủ tính toán ta, ngươi cũng biết?

Tần Xuyên Phong khẽ mỉm cười, nói:

- Tùy tiền bối thật là thẳng thắn. Nếu đã như vậy, ta cũng sẽ không nói lời khách sáo nữa. Tần gia chúng ta mặc dù cũng là thế gia tu hành cổ xưa, nhưng không có giao tình với Nam Cung thế gia, thậm chí có thể nói, quan hệ cũng không tốt lắm. Nam Cung thế gia, luôn tự xưng là người đứng đầu mấy đại thế gia, nói thẳng ra, Tần gia chúng ta luôn không ưa.

- Lời này. . . Tần thiếu gia, nếu phụ thân ngươi nói với ta, còn hợp lý.

Tùy Qua bình thản nói:

- Tần thiếu gia, mặc dù ngươi đang trẻ tuổi đã bộc lộ tài năng, nhưng cũng không phải gia chủ Tần gia, nếu như muốn cùng ta nói chuyện liên thủ đối phó Nam Cung thế gia, ngươi phải kêu phụ thân ngươi.

- Tùy tiền bối hiểu lầm rồi.

Tần Xuyên Phong cười nói:

- Ta chỉ biểu đạt một chút lập trường của ta mà thôi, tránh bị Tùy tiền bối hiểu lầm quan hệ giữa ta và Nam Cung thế gia. Ta biết, với tu vi cảnh giới của ta, cũng không xứng nói chuyện hợp tác với tiền bối, nhưng ta thấy tiền bối tựa hồ muốn mua ít đồ, hoặc là ta có thể ra sức vì tiền bối

- Làm ăn? Như vậy có thể được.

Tùy Qua nói:

- Ta muốn linh thảo, linh mộc, trong tay ngươi có sao? Dĩ nhiên, không phải là linh thảo bình thường như Tam Nguyên Kinh Dịch thảo ....

- Tùy tiền bối, những thứ như linh thảo, không phải dễ dàng tìm được như vậy.

Tần Xuyên Phong đau khổ nói:

- Đừng nói là linh thảo cao cấp, cho dù là linh thảo bình thường như Tam Nguyên Kinh Dịch thảo cũng không dễ tìm. Cho dù có linh thảo, người ta cũng sẽ tự nghĩ biện pháp luyện chế thành đan dược .

- Nếu như vậy nói, vậy thì còn nói chuyện làm ăn gì nữa.

Tùy Qua bình thản nói, tính toán rời đi.

- Tùy tiền bối, xin dừng bước.

Tần Xuyên Phong nói:

- Mặc dù chỗ ta không có, nhưng chỗ khác chưa chắc không có. Tùy tiên sinh vận khí không tệ, hôm nay vừa lúc có mấy tiền bối Kết Đan kỳ muốn cử hành một hội giao dịch bí mật ở bổn các, nếu Tùy tiền bối có ý, có thể tham dự. Dù sao, những người này cũng là tiền bối Kết Đan kỳ, kiến thức rộng rãi, thủ đoạn lại nhiều, không chừng trong tay có chút thứ tốt .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.