Chương trước
Chương sau
Đều là yêu vật, Dạ Kiêu Thần thật sự hung ác hơn nhiều. Đương nhiên, nó có tiền vốn hung hăng càn quấy, bởi vì yêu đan của nó đã tới Mệnh Đan Cảnh. Hơn nữa Dạ Kiêu Thần chính là chủ nhân Du Hồn Pha, là một thành viên Yêu tộc, tại Ai Lao Sơn này là nhân vật cường hoành. Hoặc là nói người có tu vị mạnh hơn nó ở Ai Lao Sơn cũng phải cân nhắc chỗ dựa sau lưng của nó, cũng sẽ cho nó chút mặt mũi.

Mà Diêm Thiên Đằng này chỉ là một gốc yêu thảo mà thôi, không có hậu trường, muốn chém giết thì cũng không ai bảo kê cả.

- Yêu nghiệt. Diêm Thiên Đằng đã sớm góp sức cho ta rồi, ngươi cút đi.

Tùy Qua nhìn qua Dạ Kiêu Thần nói một câu. Người khác không dám đắc tội Yêu tộc, Tùy Qua nghé con mới đẻ không sợ "Yêu ", hắn hiển nhiên sẽ không buông Diêm Thiên Đằng.

- Cái gì?

Dạ Kiêu Thần hung ác nhìn chằm chằm vào Tùy Qua, nói:

- Ngươi thực cho rằng mình là Thanh Đế Mộc Hoàng chuyển thế sao? Có thể quân lâm thiên hạ? Diêm Thiên Đằng là ta nuôi nhốt, là đồ của Dạ Kiêu Thần ta, ai dám giành giật thì phải chết.

- Hình như nói đạo lý không có chút ý nghĩa nào cả a.

Tùy Qua cũng không phải người giảng đạo lý, nói:

- Dù sao, đối với ngươi mà nói, đạo lý vẫn không lớn bằng nắm đấm, không phải sao? Đã như vậy còn không dùng nắm đấm phân cao thấp.

- Ha ha, không tệ! Tu sĩ nhân loại chỉ nói miệng. Đạo lý lớn nhất chính là nắm đấm, đây cũng là pháp tắc duy nhất của Thánh tộc!

Dạ Kiêu Thần cười nói:

- Nhưng mà ngươi nói sai một điểm, không phải phân cao thấp, mà là phân sinh tử. Ngươi thua, ngươi sẽ chết, tất cả đồ của ngươi sẽ là của ta.

- Cũng tốt. Xem ra người Yêu tộc các ngươi rất trực tiếp a.

Tùy Qua cũng hiểu rõ, sau đó cuốn Trầm Cửu Bà cùng Diêm Thiên Đằng vào trong Hồng Mông thạch, sau đó cũng mang theo tiểu Ngân Trùng chạy đi.

- Muốn chết!

Dạ Kiêu Thần gầm lên giận dữ, đánh ra một quyền vào lưng của Tùy Qua, Tùy Qua cho hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp hiện ra, ngạnh kháng một quyền của Dạ Kiêu Thần, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất lao lên mặt đất.

Dù sao tiểu Ngân Trùng tuy am hiểu hành thổ chi thuật, nhưng mà Tùy Qua lại không am hiểu, tác chiến dưới đất với Dạ Kiêu Thần, Tùy Qua sẽ lâm vào bất lợi. Mà Dạ Kiêu Thần tuy không phải yêu vật thổ thuộc tính, nhưng mà tu vị đến Kết Đan hậu kỳ Mệnh Đan Cảnh, cương khí vận chuyển toàn thân, so với Nghịch Đan Cảnh còn mạnh hơn rất nhiều. Dạ Kiêu Thần hộ thể cương khí chuyển thành thành thổ thuộc tính, tuy còn kém hơn tiểu Ngân Trùng bỏ chạy như điên, nhưng nếu như tác chiến với Tùy Qua thò chiếm hết tiện nghi.

Tùy Qua đương nhiên không ngốc, cho nên liều mạng chịu một quyền của Dạ Kiêu Thần thì nhanh chóng lao lên khỏi mặt đất.

Nhưng mà dù soa Dạ Kiêu Thần cũng là yêu quái Mệnh Đan Cảnh, thời điểm nó đánh một quyền vào người Tùy Qua, cương khí của nó tự nhiên biến hóa thành kim thuộc tính, mặc dù Tùy Qua có Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp hộ thể, ngạnh kháng một quyền này cũng bị tổn thương. Nhưng mà Hồng Mông thạch là hậu thuẫn của Tùy Qua, Tùy Qua lấy linh dược trong Hồng Mông thạch ra chữa thương, qua mấy hô hấp thì hắn khỏi hẳn.

Tiểu Ngân Trùng cũng dốc sức liều mạng bỏ chạy, rất nhanh chui vào trong mặt đất, kinh hô:

- Lão đại, nhanh leo lên mặt đất!

Sau khi lên mặt đất, đương nhiên Tùy Qua không cần tới tiểu Ngân Trùng, trực tiếp thu nó vào trong Hồng Mông thạch, sau đó bay lên trời.

Khặc khặc ~

Thời điểm này Dạ Kiêu Thần cũng chui vào mặt đất, sau đó kêu lên một tiếng đầy âm trầm.

- Tùy Qua, ngươi đừng mong đào thoát! Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, chờ ta nuốt đan dược vào bụng, nếm thử là hương vị gì. Hắc, còn dám so đấu tốc độ phi hành với ta, muốn chết!

Nói xong Dạ Kiêu Thần hóa thành một đầu cú vọ to lớn, vỗ cánh bay lên không trung, nhanh chóng đuổi theo Tùy Qua.

Trong khoảnh khắc, Dạ Kiêu Thần đã kéo gần khoảng cách với hai người.

- Tùy Qua, ngươi đừng mong đào thoát!

Dạ Kiêu Thần lại nhe răng cười, dường như cảm giác Tùy Qua đã hoàn toàn bị hắn khống chế.

- Không có.

Tùy Qua khinh thường cười một tiếng, đột nhiên thân thể biến thành kim điêu.

Tùy Qua biến thành kim điêu thân hình cao hơn gấp đôi Dạ Kiêu Thần, sau đó Tùy Qua vỗ cánh, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, trong khoảnh khắc hai con "Điểu" tốc độ kéo xa hơn. Bởi vì Thiên Ưng đan chỉ có một phần lực lượng của Ưng Thiên Không, cho nên Thiên Ưng đan trước mắt chỉ có thể duy trì biến hình một ngày, nhưng mà chỗ tốt vẫn làm cho Tùy Qua luyện chế nhiều đan dược hơn nữa, muốn cho nhiều người sử dụng.

- Làm sao có thể!

Dạ Kiêu Thần kinh hô một tiếng, nhanh chóng đuổi theo sau, cho dù như thế nào, hắn vẫn phải làm rõ thân phận Tùy Qua!

Tuy Tùy Qua hóa thân thành kim điêu, nhưng mà lực lượng của Phong Lôi Sí không kém, Dạ Kiêu Thần chỉ sợ thật sự không đuổi kịp.

Rất nhanh, Tùy Qua lao ra địa cảnh của Ai Lao Sơn.

Dạ Kiêu Thần chưa từ bỏ ý định, lại đuổi theo không bỏ.

Tùy Qua không có toàn lực thúc dục Phong Lôi Sí, nếu không cũng sớm thoát khỏi Dạ Kiêu Thần.

Một đuổi một chạy diễn ra suốt cả ngàn dặm.

Thời điểm này, Tùy Qua nhìn thấy phía dưới xuất hiện một mảnh rừng rậm, vì vậy đem thân nhấn một cái, tê rơi vào một cái ngọn núi bên trên. Sau đó, Tùy Qua khôi phục nhân loại thân hình.

- Tiểu tử, ngươi không có ý định tiếp tục trốn sao?

Dạ Kiêu Thần oán độc nhìn qua Tùy Qua, hiển nhiên là sớm nghẹn một bụng tức giận.

Dạ Kiêu Thần vốn tưởng rằng dùng tu vị Mệnh Đan Cảnh của nó có thể thoải mái thu thập Tùy Qua, không những dễ dàng hàng phục Diêm Thiên Đằng, còn có thể cướp lấy chỗ tốt trên người của Tùy Qua. Người tu hành lại hơi kiêng kỵ hậu trường của Tùy Qua, nhưng mà đối với Dạ Kiêu Thần mà nói, nó là người Thánh tộc, có hậu trường lớn, cũng không sợ hậu trường của Tùy Qua.

Đáng tiếc nó đánh giá thấp Tùy Qua, cũng thất vọng cực độ, thậm chí tuyệt vọng. Tuy Dạ Kiêu Thần không phải người, nhưng nó vẫn có chút thất vọng, thất vọng không phải là vì dễ dàng thu thập Tùy Qua, mà là vì bị ép đuổi theo cả ngàn dặm đường.

Cho nên Dạ Kiêu Thần đã hạ quyết tâm, cho dù Tùy Qua có địa vị gì nó cũng phải tiêu diệt.

- Trốn? Ta vì sao phải trốn?

Tùy Qua xoay người, nhìn qua Dạ Kiêu Thần đã hóa thành người, nói:

- Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy ta cố ý dẫn ngươi tới nơi này sao?

- Ngươi dẫn ta đến?

Dạ Kiêu Thần cuồng vọng ngửa đầu cười to, nói:

- Chẳng lẽ ngươi còn tính toán ta? Chỉ bằng bằng chút tu vị của ngươi sao? Nhưng mà ta đúng là hiếu kỳ, ngươi vì sao có thể biến thành yêu quái?

- Yêu quái các ngươi có thể biến thành người, vì sao người không thể biến thành yêu quái?

Tùy Qua hỏi lại, đương nhiên hắn sẽ không mang chuyện ma dược nói cho Dạ Kiêu Thần nghe, dù sao ma dược phối liệu mấu chốt vẫn là yêu đan yêu quái.

- Không có sao, chờ ngươi lọt vào trong tay của ta, bị ta giày vò đến muốn sống không được muốn chết không xong, ngươi cái gì mà không nói cho ta biết chứ.

Dạ Kiêu Thần không biết được đáp án, đương nhiên khó chịu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.