Chương trước
Chương sau
Nhưng Dạ Kiêu Thần lại không phát hiện, tuy hai mắt của Tùy Qua mù lòa, không có nhìn thấy cảnh vật chung quanh, nhưng lại thủ vững phòng tuyến, mặc cho Dạ Kiêu Thần tấn công mạnh thế nào cũng không phá vỡ được phòng ngự của Tùy Qua.

Hơn nữa khi Dạ Kiêu Thần đánh lén tiến công, hư ảnh kim đan trên đỉnh đầu Tùy Qua cũng không có ảm đạm xuống, ngược lại càng sáng lên, càng thêm tinh khiết, kim đan cũng mượt mà hơn trước.

Công lâu không được, rốt cuộc Dạ Kiêu Thần cũng cảm thấy tình huống không đúng, tức giận nói:

- Tiểu tử đáng chết! Không nghĩ tới ngươi lại ương ngạnh như thế!

- Ương ngạnh?

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nói:

- Chỉ là ương ngạnh sao? Dạ Kiêu Thần, ngươi cho rằng đánh lén làm mù mắt của ta, ngươi có thể thắng sao? Dạ Kiêu Thần, cho dù ta mù cũng có thể giết ngươi đấy! Tùy thị quyền pháp đệ tam thức -- Thảo Mộc Tri Uy!

Oanh!

Nổ tung thật lớn, Dạ Kiêu Thần lần đầu bị khí lãng nổ tung đánh bay, lâm vào hạ phong.

Mà Tùy Qua lại đánh ra một quyền uy mãnh chưa từng có.

- Tiểu tử này càng đánh càng mạnh, làm sao có thể?

Dạ Kiêu Thần cảm thấy kinh hãi, thầm nghĩ đây là một kích sắp chết của tiểu tử này, chuẩn bị liều mạng? Nhưng mà, một kích sắp chết thường là nỏ mạnh hết đà, hồi quang phản chiếu mà thôi, Dạ Kiêu Thần thầm nghĩ Tùy Qua công kích hung mãnh như vậy cũng chỉ có một lần, khẳng định không cách nào kéo dài, rất nhanh hắn sẽ tiếp tục chiếm hết thượng phong, sau đó đùa bỡn Tùy Qua tớichết.

Đáng tiếc là, Dạ Kiêu Thần nghĩ sai, sai mười phần!

Tùy Qua vừa đánh một quyền này không phải hồi quang phản chiếu, cũng không phải nỏ mạnh hết đà, mà là mặt trời lên cao, uy thế mạnh mẽ.

Vèo!

Ngay lúc Dạ Kiêu Thần đắm chìm trong ảo tưởng, thân pháp của Tùy Qua đột nhiên nhanh hơn vài lần, giống như đang thuấn di vậy, thoáng cái xuất hiện trước mặt cách Dạ Kiêu Thần không tới ba thước, toàn thân cao thấp tỏa ra hào quang màu xanh mạnh mẽ, sau đó đánh ra một quyền vào ngực Dạ Kiêu Thần.

Nhanh!

Hung ác!

Mạnh!

Khoảng cách quá gần, Dạ Kiêu Thần căn bản không cách nào né tránh, Tùy Qua đánh vào ngực của Dạ Kiêu Thần.

Trên nắm đấm có mang theo hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, đánh nổ hộ thể cương khí của Dạ Kiêu Thần.

Dạ Kiêu Thần thầm hô một tiếng không ổn, không kịp suy nghĩ vì sao tiểu tử Tùy Qua mạnh mẽ như thế, lực bền bỉ như vậy, tranh thủ thời gian lui nhanh ra phía sau. trong lòng Dạ Kiêu Thần sinh ra sóng gió ngập trời: lúc trước Tùy Qua đã bị Dạ Kiêu Thần nó ngăn chặn, ngay cả con mắt cũng mù, vì sao lúc này biểu hiện mạnh như thế, hơn nữa con mắt chẳng khác gì không bị ảnh hưởng.

Tiểu tử này, rất cổ quái!

Quá không thể tưởng tượng nổi!

Vèo!

Dạ Kiêu Thần tránh được nhanh, Tùy Qua còn nhanh hơn, giống như sau lưng mọc thêm cánh, nắm đấm chẳng khác gì có mắt đuổi theo Dạ Kiêu Thần, lại một quyền đánh vào ngực của nó, hơn nữa tốc độ, lực lượng còn mạnh hơn nữa.

Tạch...

Xương ngực vỡ vụn, hộ thể cương khí của Dạ Kiêu Thần rốt cuộc không ngăn cản nổi hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp luân phiên bạo phá, bị đánh ra một khe hở, lực lượng cường hoành phá vỡ hộ thể cương khí của Dạ Kiêu Thần, đánh nát xương ngực, khiến nó phun máu tươi như suối.

Rống!

Dạ Kiêu Thần gầm lên giận dữ.

Với tư cách là yêu quái Mệnh Đan Cảnh, Dạ Kiêu Thần chưa bao giờ khuất nhục như thế, nhất là đối thủ chỉ là tu sĩ nhân loại Kết Đan sơ kỳ, nó không cam lòng, thương thế kích thích hung tính của nó, Dạ Kiêu Thần không để ý tới nguyên khí tổn thất nhiều, hét lớn một tiếng sau đó hóa thành đầu cú vọ hung hãn chộp thẳng vào Tùy Qua.

Hóa thành cú vọ, tốc độ của Dạ Kiêu Thần tăng nhiều, hơn nữa bản thể của nó là cú vọ, sức chiến đấu tự nhiên sẽ không bởi vì biến hình mà ảnh hưởng. Nhưng với tư cách là thành viên "Thánh tộc", Dạ Kiêu Thần không thích hiển lộ nguyên hình mà thôi, bởi vì người yêu tộc xem cởi sạch yêu thân chính là vinh quang, cho rằng kết thành yêu đan thì không còn là dã thú ăn tươi nuốt sống. Cho nên chúng không dễ dàng hóa thành nguyên hình, giống như sau khi chúng kết thành yêu đan thì không còn muốn sinh hoạt chung như dã thú.

Kỳ thật điểm này cũng chẳng khác gì nhân loại. Tại Hoa Hạ, rất nhiều người nghèo khó sau khi trở thành phú hào, quan lớn thì lập tức không kết bạn với láng giềng chung quanh mình nữa, dù gặp mặt cũng làm như không thấy, không quen biết, hoàn toàn quên đi xuât thân của mình. Phải uống rượu tây, mặc hàng hiệu, ôm gái đẹp, cuộc sống chẳng khác gì quý tộc, hào phú, thật tình không biết cử động này chỉ là hành vi che giấu tự ti của bọn họ mà thôi. Ở phương diện như thế chẳng khác gì yêu tộc. Hơn nữa, nhân loại và Yêu tộc có đặc điểm chung: một khi bị người ta lộ tẩy, hiện nguyên hình sẽ nổi điên, sẽ trả thù người khiến chúng lộ nguyên hình.

- Sát!

Dạ Kiêu Thần tức giận quát một tiếng, Lục Mục Điện Châu trong mắt phát động lần nữa, tiếp tục dùng điện châm đâm vào hai mắt mù lòa của Tùy Qua, bởi vì Dạ Kiêu Thần cảm thấy Tùy Qua lúc trước giả mù. Đồng thời hai vuốt của Dạ Kiêu Thần bắn ra kiếm cương, mấy trăm đạo ngũ sắc kiếm cương bao phủ toàn thân Tùy Qua.

- Quá chậm!

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, thân pháp lóe lên, nhanh chóng tránh né kiếm cương, xuất hiện lần nữa trước mặt i Dạ Kiêu Thần, sau đó đánh ra một quyền.

Oanh!

Lại một hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp nổ tung.

- Không có khả năng!

Dạ Kiêu Thần nhịn không được kinh hô một tiếng, bất luận đòn sát thủ của kẻ nào khi dùng lần thứ hai sẽ yếu đi. Nếu là đòn sát thủ đều là toàn lực ra tay, thường thường cũng chỉ có thể phát ra một lần, nhưng mà đòn sát thủ của tiểu tử Tùy Qua này đánh ra lần sau mạnh hơn lần trước, giống như là động cơ vĩnh cửu, hoàn toàn vượt qua nhận thức của Dạ Kiêu Thần, kích thích thần kinh của nó.

Dạ Kiêu Thần vừa mới kinh hô một tiếng, hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp lại nổ tung trên người của nó.

Hiện tại Dạ Kiêu Thần cảm giác mù không phải Tùy Qua, ngược lại là chính nó, bởi vì Tùy Qua tên này nắm thời cơ ra tay, vị trí thân pháp quá chuẩn xác, đây tuyệt đối không phải kẻ "Mù lòa" có thể làm được.

- Không có gì không có khả năng!

Hai mắt Tùy Qua bị mù thật, bởi vì bên trong không nhìn thấy thần thái gì, nhưng mà hắn mù hai mắt lại cảm giác hiểu rõ tất cả, làm cho Dạ Kiêu Thần cảm thấy lạnh cả người. thân pháp của Tùy Qua càng ngày càng trôi chảy, lực lượng nắm đấm cũng càng mạnh, hư ảnh kim đan càng ngày càng sáng, càng ngày càng tinh khiết.

Lúc này Tùy Qua đã mù, nhưng không ngờ giúp hắn đạt tới Nguyên Đan Cảnh đại viên mãn!

Lại tiến thêm một bước, Tùy Qua có thể đạt tới Kết Đan trung kỳ Nghịch Đan Cảnh.

Dạ Kiêu Thần là người từng trải, đương nhiên nhìn ra kim đan của Tùy Qua đã đạt tới sơ kỳ đại viên mãn, hơn nữa nó cũng biết, chính là nó tạo áp lực lên Tùy Qua, làm cho kim đan của Tùy Qua được ma luyện và càng sáng hơn trước. Nhưng mà Dạ Kiêu Thần không rõ, không nghĩ ra vì cái gì Tùy Qua đã "Mù" nhưng có thể hiểu rõ tất cả, có thể ma luyện kim đan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.