Chương trước
Chương sau
- Chủ nhân yên tâm, tuy thích châm nhỏ, uy lực cận chiến không lớn, nhưng là lợi khí đánh lén trời sinh, hơn nữa thân thể tuy nhỏ nhưng có một tiểu không gian, hẳn có thể cất chứa không ít tâm ma.

Ảnh Phong nói xong lấy ra thích châm đưa cho Tùy Qua.

Tùy Qua dùng ngón tay vuốt ve thích châm, Ảnh Phong đột nhiên rùng mình, đỏ mặt nhắc nhở:

- Chủ nhân, thích châm là một bộ phận của thân thể ta, hơn nữa rất mẫn cảm…ngươi…ngươi đừng vuốt ve như vậy.

Tùy Qua sửng sốt, chợt hiểu ra, biết hành động của mình không ổn liền đổi dùng thần niệm tra xét.

Quả nhiên Ảnh Phong nói đúng, tuy thích châm chỉ dài ba tấc, nhìn qua như kim châm, nhưng ở giữa có rỗng ruột, đó là không gian pháp bảo thiên nhiên hình thành, giống như Thất Sát Hồ Lô, cho dù không luyện chế cũng đã là không gian pháp bảo.

Ở không gian trung tâm thích châm là một độc nang, loại nọc ong độc đáo trên người Ảnh Phong ngưng tụ bên trong, cho nên sau khi đâm vào đối thủ độc nang sẽ tự mình mở ra, nọc ong lập tức rót vào. Nếu bên trong độc nang nhốt một ít tâm ma, như vậy tâm ma chẳng phải cũng đi theo vào?

Với bản năng của tâm ma, một khi có cơ hội, có thể xác mới mẻ, tất sẽ lập tức chém giết tranh đoạt!

Ý kiến của Ảnh Phong phi thường xảo diệu.

Hơn nữa có khả năng thao tác rất lớn.

Càng hay chính là Ảnh Phong ẩn thân trong Hồng Mông Thạch, muốn đánh lén thì phóng xuất, bình thường đối phương sẽ khó phát hiện, đánh lén nhất định thành công.

Mà từ khi Tùy Qua giao thủ cùng người tu hành kết đan kỳ, vẫn một mực nghiên cứu làm sao không cho đối thủ tự bạo để lấy kim đan. Trước đó Tùy Qua vì lấy kim đan của Xa Tân Phong, đã hao phí không biết bao nhiêu công phu, dùng thế công tâm ly, sau đó là chiến thuật tằm ăn lên, dần dần tan rã cùng tiêu hao sức chiến đấu của đối phương, cuối cùng gây sức ép giết đối phương, lấy được kim đan.

Cho nên Tùy Qua biết rõ muốn lấy một viên kim đan khó khăn bậc nào. Hiện giờ có Ảnh Phong hiến kế lại ra sức, tựa hồ muốn lấy được kim đan sẽ dễ dàng hơn. Đây là chuyện tốt, Tùy Qua không đạo lý không ủng hộ.

- Cho nên ngươi cần ta hỗ trợ, chính là muốn tiếp tục rèn luyện không gian bên trong thích châm, làm cho nó thêm linh hoạt củng cố, tốt nhất là khuếch trương lớn hơn nữa, có thể cất chứa càng nhiều nọc ong cùng bỏ tù tâm ma? Chính là như thế?

Tùy Qua nhìn ra ý tưởng của Ảnh Phong.

- Chủ nhân minh giám.

Ảnh Phong nói:

- Chủ nhân có thể thao tác thiên kiếp thần lôi, đã có ưu thế rèn luyện pháp bảo tiên thiên. Mặt khác Trúc tiểu thư lại có thiên phú trận pháp, hẳn có thể cải tiến thích châm của ta một phen.

- Ân.

Tùy Qua gật đầu, gọi Trúc Vấn Quân tới.

Nghe xong ý tưởng của Tùy Qua, Trúc Vấn Quân nói:

- Đơn thuần luyện chế không gian pháp bảo, với khả năng của tiên sinh tuyệt không khả năng, bởi vì bên trong đề cập tới không gian pháp tắc, pháp tắc lực, không phải ai cũng làm được. Nhưng đã có không gian pháp bảo thiên nhiên hình thành, tình huống sẽ dễ dàng hơn, giống như xây nhà đã có sẵn đất cùng nền, sự tình sẽ dễ hơn rất nhiều. Nhưng thiên kiếp thần lôi hẳn có thể gia tăng phẩm chất pháp bảo, nhưng không thể làm không gian khuếch trương lớn hơn đi?

- Phải, thiên kiếp thần lôi chỉ có thể tăng lên phẩm chất pháp bảo.

Tùy Qua gật đầu:

- Nhưng phẩm chất pháp bảo tăng lên, trình tự cũng có thể tăng lên, nếu trình tự tăng lên, đương nhiên không gian pháp bảo sẽ tăng lớn.

Đạo lý này rất đơn giản, pháp bảo thượng phẩm bảo khí trải qua thiên lôi cùng thủ đoạn khác rèn luyện, nếu tăng thành tuyệt phẩm bảo khí, đương nhiên không gian pháp bảo sẽ càng thêm củng cố, càng thêm khổng lồ, điều này không cần nghi ngờ.

- Tiên sinh nói đúng.

Trúc Vấn Quân nói:

- Thích châm của Ảnh tỷ đã xem như trung phẩm bảo khí, nếu được tiên sinh trợ giúp tăng lên thành thượng phẩm bảo khí, hẳn không có vấn đề. Dùng thiên kiếp thần lôi rèn luyện, có thể tăng lên phẩm chất pháp bảo, nhưng còn một vấn đề nhỏ - làm sao có thể đem trận pháp đặt vào trong không gian độc nang của thích châm, dùng kiên cố cùng tăng lên không gian đây?

Trúc Vấn Quân đã hỏi vấn đề mấu chốt.

Thích châm của Ảnh Phong là pháp bảo rất tốt, nhưng bởi vì quá nhỏ cho nên rèn luyện không dễ dàng, nếu không phải Tùy Qua nắm giữ “độ lửa” của thiên kiếp thật chuẩn xác, chỉ sợ bị thiên kiếp oanh trúng sẽ tan thành tro bụi. Nhưng đi qua cửa ải thiên kiếp còn chưa đủ, muốn tăng lên trình tự pháp bảo còn phải bỏ vào trận pháp, làm trận pháp lực dung nhập không gian độc nang, như vậy liền nảy sinh vấn đề. Thích châm nhỏ như vậy, làm sao khắc trận pháp vào đây? Huống chi còn phải khắc vào không gian độc nang càng nhỏ hơn nữa?

Đây chính là “vấn đề khó khăn kỹ thuật” ah.

Cho dù là Tùy qua cũng cảm thấy có chút khó giải quyết.

Trúc Vân Quân nói tiếp:

- Nếu thần lực của tiên sinh tiến thêm một bước thì tốt rồi, nếu như có thể giống đạo sĩ nguyên anh kỳ, tinh thần lực ngưng tụ thành thật thể, là có thể dùng tinh thần lực bày trận trong không gian pháp bảo. Với tiến cảnh của tiên sinh, hẳn rất nhanh là có thể đạt tới, cho nên ta xem Ảnh tỷ cũng không cần gấp gáp, đợi khi tu vi tinh thần lực của tiên sinh tiến thêm một bước, như vậy có thể giúp ngươi rèn luyện pháp bảo.

- Xem ra chỉ có thể chờ đợi.

Ngữ khí Ảnh Phong khó nén thất vọng.

- Chưa chắc…

Tùy Qua ngẫm nghĩ, tựa hồ lại nghĩ tới điều gì, trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi lẫn vui mừng:

- Có lẽ không cần đợi tinh thần lực tiến thêm một bước. Hắc, thật sự là trời sinh vạn vật tất hữu dụng, vì sao ta lại quên sử dụng thứ này!

“Thứ này” trong miệng của hắn chính là Mộc Nghiễn Thụ lấy được từ chỗ Tang Thiên. Nhắc tới Mộc Nghiễn Thụ, thật không có bao nhiêu cơ hội sử dụng, nhưng lại có tác dụng thật độc đáo: có thể dùng làm “thần bút”, lấy lông tơ của hoa làm bút lông.

Thần bút, nếu đã được xưng tụng là “thần”, đương nhiên có chỗ không tầm thường.

Lấy Mộc Nghiễn Thụ chế thành thần bút, có thể đem tinh thần lực phóng đại, tăng cường khả năng “bút lực”. Nghe đồn, trong lịch sử từng có tài tử, danh sĩ đạt được bút lông do Mộc Nghiễn Thụ chế thành, có thể sáng tác ra tác phẩm thần khí mười phần. Nhưng thần kỳ nhất chính là, thần bút trong truyền thuyết còn có thể trực tiếp vẽ ra đồ vật mà mình muốn có.

Nếu Tùy Qua dùng Mộc Nghiễn Thụ chế thành thần bút, thông qua thần bút vẽ ra phù văn trận pháp trong thích châm của Ảnh Phong, chẳng phải có thể đạt tới mục đích sao?

Hơn nữa sau khi đạt được thần bút, Tùy Qua còn có thể dùng tinh thần lực ngưng tụ rèn luyện pháp bảo khác, quan trọng nhất là có thể trợ giúp Tùy Qua lĩnh ngộ được huyền diệu của mảnh nhỏ pháp tắc.

Tùy Qua nói với Trúc Vấn Quân:

- Chúng ta nghỉ ngơi một chút, đợi ta đi làm một cây bút lông là được.

Mộc Nghiễn Thụ sinh trưởng trong linh điền, trải qua Vạn Niên Ngọc Tủy cùng Bát Hoang Vân Vũ đại trận bồi dưỡng, đã trưởng thành một gốc cây nhỏ, Tùy Qua hái xuống một cành cây, cũng không tổn hao nguyên khí của nó. Theo sau, Tùy Qua dùng Ất Mộc Thần Châm Thuật đề cao ra một đóa hoa, cỡ chừng nửa bàn tay, đều do lông tơ màu trắng hình thành, thoạt nhìn thật giống như một quả tú cầu màu trắng lông xù.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.