Chương trước
Chương sau
Bởi vậy sau khi Thiên Quỳ Mộc hấp thu tinh hoa nguyên khí hoang thú, dung nhập chân khí man hoang, vì vậy chút linh tính của Phù Mộc tựa hồ tìm được chỗ dựa, cảm nhận được một lời triệu hoán từ viễn cổ man hoang hấp dẫn, giống như lá rụng về cội, hoàn toàn dung nhập vào trong Thiên Quỳ Hoa.

Khi linh tính Phù Mộc Quả hoàn toàn dung nhập vào Thiên Quỳ Hoa, thần kinh buộc chặt của Tùy Qua liền thả lỏng xuống.

Dù gốc Thiên Quỳ Mộc này còn chưa dựng dục ra mầm móng Phù Mộc chân chính, nhưng Tùy Qua biết sự tình đã thành công hơn phân nửa.

Cho dù không thể sản sinh ra mầm móng Phù Mộc chân chính, cũng phải sinh ra một loại mầm móng linh thảo siêu việt Thiên Quỳ Mộc.

Trong khi chờ đợi, Tùy Qua bắt đầu dùng linh vũ cùng Vạn Niên Ngọc Tủy bồi dưỡng gốc Thiên Quỳ Mộc, hi vọng sớm đề cao ra mầm móng.

Vạn Niên Ngọc Tủy vừa đổ lên trong khoảnh khắc đã hoàn toàn hấp thu!

Linh vũ đổ lên, cũng lập tức bị hấp thu hoàn toàn!

Tùy Qua có chút kinh ngạc, nhưng vẻ mặt lại vui mừng, bởi vì trạng huống này của Thiên Quỳ Mộc không thể nghi ngờ là đang dựng dục lên mầm móng vô cùng cường đại, bởi vậy hắn không ngừng đổ Vạn Niên Ngọc Tủy vào gốc cây, hơn nữa làm cho linh vũ toàn bộ tụ tập nơi này.

Hai ngày…

Chín ngày trôi qua.

Rốt cục Thiên Quỳ Mộc dựng dục ra mầm móng.

Đài hoa của Thiên Quỳ Mộc rất lớn, nếu kết thành hạt giống bình thường ít nhất phải có mấy ngàn hạt, nhưng trên thực tế lại chỉ có chín hạt, có thể biết chín hạt này lớn bao nhiêu. Mầm móng nằm ở trung tâm lại đặc biệt xuất chúng, ước chừng lớn hơn gấp đôi, hơn nữa hình dạng lại không giống hạt hướng dương, mà lại là tròn trĩnh, như một viên đan dược thiên nhiên, quang hoa lưu chuyển mông lung, tựa hồ bên trong súc tích sinh mạng phi thường kỳ lạ.

Đột nhiên tám mầm móng khác từ đài hoa bắn nhanh ra, giống như đã chín sớm.

Tâm niệm vừa động, tám mầm móng đã bị hồng mông tử khí thu vào. Ánh mắt của hắn cũng không nhìn qua, chỉ nhìn chằm chằm vào mầm móng cuối cùng, chờ đợi nó giáng sinh.

Sau khi tám hạt giống rời đi, tốc độ hấp thu nguyên khí của Thiên Quỳ Mộc vẫn chưa yếu bớt, ngược lại không ngừng tăng cường, Tùy Qua cảm giác được thời khắc cuối cùng đã tới, hạt giống cuối cùng sắp chín tới.

Thanh âm như vỏ trứng phá nát vang lên.

Khi nghe được thanh âm này, Tùy Qua bản năng nghĩ tới vỏ trứng chim bị vỡ, thanh âm mầm móng nảy mầm chui ra khỏi mặt đất, lại giống như thanh âm khai thiên tích địa của thiên địa sơ khai.

Chỉ là một thanh âm đơn giản nhưng bao hàm toàn bộ sinh mạng mới ra đời.

Một hạt mầm móng như đan dược đột nhiên từ giữa vỡ ra, sau đó một gốc cây non màu xanh nhạt sinh trưởng, Thiên Quỳ Mộc lại nhanh chóng khô héo, giống như đã hoàn thành xong sứ mạng thật lớn, nháy mắt đi tới cuối.

Trong nháy mắt gốc cây non rơi vào linh điền, Thiên Quỳ Mộc đã hoàn toàn hóa thành tro bụi.

Mới cũ thay đổi, sinh tử giao nhau, trong nháy mắt suy diễn được vô cùng tinh tế.

Trầm mặc thật lâu sau.

- Lão đại…đây chính là Phù Mộc trong truyền thuyết?

Tiểu Ngân Trùng nhìn gốc cây non chỉ cao một tấc, chỉ có hai lá cây non nớt, thật sự không cách nào đem nó liên hệ cùng một chỗ với viễn cổ thần mộc. Tuy rằng quá trình sinh trưởng của gốc cây non này thật ngưu bức, nhưng hiện tại xem ra thật sự không biết nó lợi hại ở địa phương nào.

- Phải, cũng không phải.

Câu trả lời của Tùy Qua làm tiểu Ngân Trùng càng thêm mê hoặc.

- Gốc cây này sát nhập linh tính của Phù Mộc viễn cổ, cũng sát nhập linh tính của Thiên Quỳ Mộc, lại hấp thu chân khí man hoang, rốt cục nó sẽ có hình dáng ra sao ta cũng không thể đoán trước.

Tùy Qua như có suy nghĩ gì, nói:

- Hoặc là có thể xưng Hồng Mông Thụ, bởi vì nó sẽ trở thành trung tâm của Hồng Mông Thạch, trở thành Thế Giới Thụ của không gian này.

- Hồng Mông Thụ? Tên thật hay. Nhưng mà lão đại, nó thật là thần mộc sao?

Tiểu Ngân Trùng vẫn không chịu tin tưởng.

- Ta nói phải là phải.

Tùy Qua khẳng định đáp, sau đó lại đổ xuống Vạn Niên Ngọc Tủy.

Tê! Tê!

Tuy rằng chỉ là một gốc cây non, nhưng tốc độ hấp thu Vạn Niên Ngọc Tủy của Hồng Mông Thụ còn nhanh hơn Thiên Quỳ Mộc trước đó nhiều lần!

Không thể tưởng tượng nổi!

Càng không sao tưởng tượng được chính là linh thảo bình thường hấp thu một giọt Vạn Niên Ngọc Tủy sẽ biến hóa cực lớn, chu kỳ sinh trưởng cực ngắn, nhanh chóng trưởng thành. Nhưng gốc Hồng Mông Thụ này dùng một bình Vạn Niên Ngọc Tủy tưới lên, thế nhưng không chút nào phản ứng.

Đây chỉ là nhìn bằng ánh mắt, bởi vì Tùy Qua tinh tường cảm giác được sau khi hấp thu Vạn Niên Ngọc Tủy, rễ cây bắt đầu nhanh chóng duỗi thân, nguyên khí bắt đầu bành trướng, lực lượng nhanh chóng nảy sinh…

Cũng không biết hấp thu bao nhiêu Vạn Niên Ngọc Tủy cùng linh tuyền, gốc cây non rốt cục mới dài ra lá cây thứ ba, hơn nữa cao hơn được một tấc.

Đúng vậy, chỉ là một tấc!

Hồng Mông Thụ sinh trưởng một tấc lại hao phí quá nhiều Vạn Niên Ngọc Tủy cùng linh vũ, số lượng đó đủ đề cao ra một mảng lớn linh điền linh thảo!

Cái gì gọi là thiên thảo thần mộc, Tùy Qua cuối cùng đã thể hội.

Nhưng mặc dù Hồng Mông Thụ chỉ lớn hơn một tấc, nhưng Tùy Qua rõ ràng cảm giác được bên trong gốc cây ẩn chứa nguyên khí cùng sinh cơ khổng lồ.

Lúc này Tùy Qua dừng việc đề cao, bắt đầu dùng tinh thần lực tiến hành khai thông với Hồng Mông Thụ.

Vì sao phải khai thông?

Gốc Hồng Mông Thụ này cấp bậc thiên thảo cường đại, một khi lớn lên sẽ có uy lực vô cùng, nếu như mất đi khống chế cho dù là Tùy Qua cũng sẽ cảm thấy phi thường khó giải quyết. Cho nên vừa đề cao hắn vừa tiến hành “giáo dục”, miễn cho ngày sau Hồng Mông Thụ lại trở mặt với mình.

Nhưng Tùy Qua cũng lo lắng quá nhiều, kỳ thật cảm tình của cỏ cây đơn giản trong veo hơn nhân loại rất nhiều. Khi tinh thần lực của hắn tiếp xúc với Hồng Mông Thụ, hắn lập tức cảm giác được từ trên thân thể nó truyền ra cảm giác thân thiết thân cận, gốc Hồng Mông Thụ này đã xem hắn là người sáng tạo ra mình, là người thân của nó.

Mặt khác chân khí Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ trên người hắn tựa hồ hấp dẫn Hồng Mông Thụ, bởi nguyên nhân Mộc Hoàng cương khí, Hồng Mông Thụ xem hắn thành “đồng loại”, cũng xem như là một gốc cây như bản thân mình.

Bởi vì Hồng Mông Thụ không bài xích tinh thần lực của Tùy Qua, nên rất nhanh tinh thần lực của hắn đã dung hợp cùng Hồng Mông Thụ.

Trong chốc lát, thông qua tinh thần thế giới của Hồng Mông Thụ, Tùy Qua cảm giác được lực lượng của nó cùng sự cường đại của nó.

Đừng nhìn gốc Hồng Mông Thụ này chỉ cao hơn hai tấc, nhưng rễ của nó đã xâm nhập trăm trượng dưới đất, trong truyền thuyết Phù Mộc trên thông thiên, dưới thông cửu u, xem ra lời này không giả. Nhưng không gian trong Hồng Mông Thạch thật sự cổ quái, dưới mặt đất dày bao nhiêu chính bản thân Tùy Qua cũng không biết, nơi này thật giống như một đại thế giới vô cùng vô tận.

Hồng Mông Thụ cắm rễ xuống hơn phạm vi trăm trượng ngầm, tốc độ hấp thu linh khí phi thường nhanh chóng, cơ hồ mỗi thời khắc đều hô hấp nguyên khí phi thường khổng lồ. Tùy Qua đánh giá một chút, dù không dùng Vạn Niên Ngọc Tủy cùng linh vũ bồi dưỡng, khả năng hấp thu nguyên khí của Hồng Mông Thụ đã có thể so sánh với một đạo sĩ kết đan kỳ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.