Chương trước
Chương sau
Cho nên, Tùy Qua định thu liễm cương khí hộ thể, thúc dục chuyển động Hồng Mông Thụ bên trong thân thể, dùng áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng chống đỡ lực nước.

Lúc này, mộc vân trên người Tùy Qua phóng thích ra quang mang màu xanh, ký hiệu thần bí giữa mộc vân bắt đầu rõ ràng. Trúc Vấn Quân từng nói với Tùy Qua, những ký hiệu thần bí trên mộc vân của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng là ký hiệu Tiên Thiên, một khi những ký hiệu này ngưng tụ thành trận pháp, uy lực của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng sẽ tăng lên rất nhiều. Nhưng, Tùy Qua cũng không biết làm thế nào ngưng tụ những ký hiệu này thành trận pháp, bởi vì là ký hiệu Tiên Thiên, Trúc Vấn Quân cũng không biết cấu thành của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, vì vậy Trúc Vấn Quân cũng không thể cung cấp bất kỳ trợ giúp nào cho Tùy Qua.

Nhưng uy lực của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng rất rõ ràng.

Tùy Qua tạm thời chống lại lực nước, sau đó tiếp tục lặn xuống.

Sau đó, bởi vì cương khí hộ thể trên người Tùy Qua đã thu liễm, cho nên cơ thể Tùy Qua tựa hồ hoàn toàn tiếp xúc với nước xung quanh.

Mặc dù lực nước ở đây vô cùng kinh khủng, nhưng Tùy Qua cũng cảm giác nước ở đây vô cùng thuần khiết, hơn nữa linh khí cũng vô cùng tràn đầy, nếu như một số tu sĩ lợi hại lựa chọn nơi này tĩnh tu, chắc chắn sẽ thu được thành tựu rất lớn.

Nhưng, Tùy Qua đương nhiên cũng biết, muốn đến đây tĩnh tu, trên căn bản là chuyện không có khả năng.

Bởi vì thường ngày nơi này là địa bàn của ma vật, vô số ma vật chiếm cứ trong đó, muốn thoải mái tới chỗ nầy, căn bản là không dễ dàng. Cho dù là bây giờ, phần lớn ma vật rời khỏi thủy vực, trong quá trình Tùy Qua lặn xuống vẫn cảm nhận được khí tức của mấy ma vật từ xa, nhưng Tùy Qua luôn rất lặng lẽ tách ra.

Tùy Qua vốn định tiếp tục lặn xuống, nhưng sau đó hắn phát hiện, Hồng Mông thụ bên trong thân thể lại mọc ra một nhánh cây, ý nghĩa hắn đã có thể bắt đầu kết thành viên kim đan thứ sáu rồi. Hơn nữa, Tùy Qua rõ ràng cảm giác được, Hồng Mông thụ còn có thể hấp thu linh khí trong nước từ bốn phía.

- Chẳng lẽ, Hồng Mông thụ không chỉ có thể hấp thu nguyên khí trong Hồng Mông Thạch, còn có thể hấp thu nguyên khí ngoại giới?

Trong lòng Tùy Qua đã tuôn ra một ý nghĩ. Cho nên, Tùy Qua phóng thích Hồng Mông thụ từ trong thân thể ra ngoài.

Sau khi Hồng Mông thụ từ trong thân thể Tùy Qua phi ra, hóa làm một gốc cây cao hơn một thước, phiến lá có chút giống như lá dâu, màu đỏ, tựa hồ còn bảo lưu một chút đặc tính Phù Tang, nhưng, cành cây và thân cây lại không uốn lượn giống như Phù Tang trong truyền thuyết, mà mở rộng rất thẳng, tựa hồ còn mang theo một số đặc trưng của Thiên Quy Mộc, hơn nữa thân cây màu đen. Rễ cây cũng màu đen, tựa hồ cắm rễ, dung nhập vào trong Hồng Mông thạch.

Lúc này tinh thần lực của Tùy Qua đồng dạng dung hợp với ý chí tinh thần của nó, cho nên tinh tường cảm giác được cành lá, rễ cây của gốc cây Hồng Mông thụ đang điên cuồng thu nhận linh khí trong nước.

Tốc độ thu nhận rất nhanh!

Tương đương với tốc độc của mười mấy tu sĩ Nguyên Anh kỳ toàn lực hô hấp thổ nạp.

Hồng Mông thụ không hổ là thiên thảo thần mộc, mặc dù trước mắt chỉ là cây non, nhưng như thế là được rồi.

Hồng Mông Thụ hấp thu linh khí từ trong nước, sau đó lại đưa vào trong Hồng Mông thạch. Đương nhiên, trong đó còn có một phần linh khí, bị Hồng Mông Thụ tự thu nhận, dùng cho trưởng thành.

Tùy Qua đặt chân lên Hồng Mông thạch, sau đó tiếp tục lặn xuống.

Lực nước vẫn gia tăng, nhưng nồng độ linh khí trong nước tựa hồ cũng đang gia tăng, tốc độ thu nhận linh khí của Hồng Mông Thụ cũng đang gia tăng.

Tùy Qua mừng thầm, không ngờ trong hoàn cảnh như vậy, lại có được nhiều chỗ tốt như vậy. Chưa nói đến có thể thu nhận đại lượng linh khí từ trong nước, cất giữ trong Hồng Mông thạch, hơn nữa còn rất có ích lợi đối với sinh trưởng của Hồng Mông thụ.

Mặc dù Hồng Mông Thụ có uy lực cực mạnh, nhưng yếu điểm duy nhất chính là sinh trưởng chậm.

Cho dù Tùy Qua dùng ngọc tủy vạn năm rót vào, tốc độ sinh trưởng cũng cực kì chậm chạp, theo Tùy Qua thấy, tốc độ giống như “ốc sên”. Nhưng đồng thời Tùy Qua cũng biết tình huống như vậy là hoàn toàn bình thường, bởi vì Hồng Mông Thụ là thiên thảo thần mộc, thiên thảo thần mộc chân chính đều được sinh ra trong thiên địa, nếu như không phải bị phá hoại, tựa hồ có thể đồng thọ với thiên địa.

Thần mộc đồng thọ với thiên địa, chu kỳ sinh trưởng sẽ dài đến cỡ nào?

Nếu như để nó tự sinh trưởng, chỉ sợ phải cần chục vạn năm, trăm vạn năm mới được. Đây cũng là nguyên nhân vì sao, rất nhiều thần mộc cấp bậc thiên thảo thường mấy ngàn năm mới nở một lần, mấy ngàn năm mới kết một quả, mấy ngàn năm mới có thể thành thục. Chỉ bởi vì thọ mạng của chúng thật sự quá dài, cho nên chu kỳ sinh trưởng cũng không giống với những cỏ cây khác.

Hiện giờ tình hình sinh trưởng của Hồng Mông thục, kỳ thật đã vô cùng nhanh chóng rồi.

Nhưng Tùy Qua vẫn không thỏa mãn, bởi vì nghe nói thần thụ chân chính phải cao hai hơn nghìn trượng, rộng hơn hai ngàn mét, cần hai ngàn người mới có thể ôm hết

Gốc cây Hồng Mông thụ của Tùy Qua đến khi nào mới có thể đạt tới trình độ như vậy. Nhưng, một khi Hồng Mông Thụ đạt đến đó trình độ đó, Tùy Qua quả quyết có thể tung hoành giới tu hành!

Lúc này, Hồng Mông Thụ vẫn không ngừng hút linh khí trong nước, đáng tiếc chính là, tốc độ sinh trưởng vẫn thong thả.

Tùy Qua thầm thở dài, biết việc này không thể gấp gáp.

Trường thành không phải là chuyện ngày một ngày hai, thần mộc cũng không phải thứ một ngày có thể trưởng thành.

Dựa vào lực phòng ngự cường đại của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, và nguyên khí bổ sung cuồn cuộn không dứt, Tùy Qua lại lặn xuống độ sâu mấy vạn thước.

Rốt cuộc.

Suy đoán của Tùy Qua được chứng thực, dưới nước quả nhiên không phải không có đáy.

Dưới nước là một tầng bùn đất rất dày, trong bùn đất còn có không ít nham thạch kiên cố, bùn đất dưới nước phì nhiêu dị thường, trong bùn đất chỉ mọc một loại thực vật, nhưng lại là một loại thực vật khiến Tùy Qua không khỏi không hành động.

Dưới đáy nước Như Mộng Thủy cốc, sinh trưởng một loại cây giống như san hô.

San hô đương nhiên không phải thực vật, nhưng cái này cũng không phải san hô chân chính, mà là một loại linh thảo:

Văn Ngọc thụ!

Còn được gọi là Ngũ Thải Ngọc thụ.

Tên giống như vật, Văn Ngọc thụ nhìn giống như cây ngọc, không có phiến lá, chỉ có cành cây trơ trụi, cho nên nhìn giống như san hô.

Sở dĩ Văn Ngọc thụ khiến Tùy Qua cũng cảm thấy tâm động, là bởi vì một đặc điểm: Văn Ngọc thụ không chỉ có thể làm tài liệu luyện đan, hơn nữa còn có thể dùng để thay đổi phẩm chất linh nhưỡng. Nói đơn giản, Văn Ngọc thụ là linh thảo, nhưng còn có thể dùng thay đổi phẩm chất linh điền,đề cao tốc độ sinh trưởng của linh thảo, coi như một loại phân bób kỳ lạ.

Đây là tác dụng đặc biệt của Văn Ngọc thụ.

Nếu lấy dịch thể của Văn Ngọc thụ dung nhập vào trong linh điền, thậm chí có thể đề cao linh điền thượng phẩm lên linh điền tuyệt phẩm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.