Chương trước
Chương sau
Tùy Qua hoàn toàn ẩn thân trong bùn đất, tinh thần lực kết hợp với thực vật dưới đáy nước, trên căn bản trở thành một gốc cây thực vật. Mặc dù chủ nhân của bàn tay màu đen rất lợi hại, nhưng nơi này đã cách cung điện rất xa, tinh thần lực của hắn có thể tới chỗ này, nhưng tất nhiên cũng sẽ có chút suy yếu, cho nên cũng không phát hiện sau khi nổ tung, Tùy Qua kỳ thật không nóng lòng trốn thoát, ngược lại ẩn thân ở chỗ không xa.

Nhưng bất luận như thế nào, Tùy Qua cuối cùng đã thoát thân thành công.

- Kẻ này thật sự lợi hại, chẳng lẻ chính là “Thiên Thủy Ma Hoàng”mà hai ma nhân kia nói.

Tùy Qua thầm nghĩ. Thiên Thủy Ma Hoàng quả nhiên bá đạo, có thể áp chế Tùy Qua sít sao như vậy. Thậm chí, Thiên Thủy Ma Hoàng chỉ xuất ra một hư ảnh bàn tay mà thôi.

Bị làm thành như vậy, trong lòng Tùy Qua thật sự biệt khuất.

Vốn dĩ “Ngũ đan hợp nhất, thiên địa vô địch thủ”, cho dù không phải là vô địch thiên hạ, ít nhất cũng có bản lĩnh bảo vệ, không ngờ lại bị một cái tay của người ta đuổi chạy trối chết, thật là mất mặt.

Hơn nữa, nếu như không phải Tùy Qua đùa bỡn chút “thủ đoạn”, chỉ sợ muốn thoát thân cũng khó.

Tùy Qua sở dĩ có thể tăng uy lực nổ tung của áp giáp Thanh Đế Mộc Hoàng lên gấp mười lần, là bởi vì trong nháy mắt hắn ngưng tụ hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, đồng thời cũng chôn “Tịch Lịch Nguyên Khí Châu” của dược thảo Tam Nguyên Châu vào trong hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng.

Vốn sau khi Tam Nguyên Châu tấn thăng làm yêu thảo, pháp lực cũng rất yếu, Tùy Qua cho rằng “Tịch Lịch Nguyên Khí Châu” cũng không có tác dụng gì. Nhưng sau khi nghe “ Tam Nguyên Châu” nói, Tịch Lịch Nguyên Khí Châu một khi nổ tung, một viên có thể ngăn cản uy lực nổ tung của một trăm viên Tinh Nguyên Đan, nhất thời có hứng thú, để Tam Nguyên Châu tận lực đề cao Tịch Lịch Nguyên Khí Châu, sử dụng cho sau này.

Không ngờ, hôm nay thật sự phải dùng đến.

Nếu luận về tu vi, Tùy Qua thật sự giục ngựa cũng không đuổi kịp Thiên Thủy Ma Hoàng, song phương chỉ sợ là xê xích mấy cảnh giới. Nhưng nếu luận về thủ đoạn ly kỳ cổ quái, Thiên Thủy Ma Hoàng lại không bằng hắn. Cũng tỷ như Tùy Qua chôn Tịch Lịch Nguyên Khí Châu vào trong hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, không chỉ động tác nhanh chóng, hơn nữa vô cùng bí mật, cho nên uy lực nổ tung trở nên cực lớn, mạnh mẽ chấn động thủ chưởng của Thiên Thủy Ma Hoàng.

Tùy Qua đồng học vẫn cho rằng trời sanh ta tài tất hữu dụng, trời sanh linh thảo cũng tất hữu dụng.

Xem ra lần này, Tịch Lịch Nguyên Khí Châu đã phát huy ra diệu dụng của nó rồi.

Sau khi xác nhận bốn phía không có nguy hiểm, Tùy Qua quyết định đi hội hợp với Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi, nhưng lúc này Tùy Qua nhất thời mới nhớ tới nơi này đã cách vị trí lúc trước quá xa, hắn đã mất đi phương vị.

Huống chi, từ tao ngộ Tùy Qua gặp gỡ, chỉ sợ Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi cũng chưa chắc có thể yên ổn chờ hắn trở về. Bây giờ, chỉ sợ cũng di chuyển trận địa tránh họa rồi.

Suy nghĩ một lát, Tùy Qua từ bỏ tính toán hội hợp.

Tinh thần lực của hắn trở lại trong Hồng Mông thạch, sau đó kêu Tiểu Ngân Trùng và Ảnh Phong nghiền nát Văn Ngọc thụ, dựa theo yêu cầu của Tùy Qua, đem đại lượng Văn Ngọc thụ nghiền thành bụi phấn, biến thành chất dinh dưỡng đề tăng phẩm chất linh điền.

Tùy Qua rắc những chất dinh dưỡng này vào một khối linh điền thượng phẩm, sau đó bắt đầu thao túng Chấn linh cuốc xới đất. Ý niệm của Tùy Qua vừa động, Chấn linh cuốc lập tức phân hoá ra mấy trăm đường cuốc ảnh, đào xới linh điền.

Chấn linh cuốc xới đất trăm ngàn lần, số phấn vụn Văn Ngọc thụ trên căn bản đã biến mất không thấy, linh khí và tinh hoa hoàn toàn thẩm thấu vào trong linh điền. Sau đó, phẩm chất của mảnh linh điền thượng phẩm này rốt cuộc bắt đầu thay đổi, trong bùn đất linh nhưỡng lờ mờ phóng thích ra kim quang nhu hòa, cả linh điền thậm chí bị nhấn chìm trong kim quang nhu hòa, hơn nữa còn có một luồng khí tức tôn quý.

Sau khi linh điền thăng cấp, Tùy Qua nhất thời cảm ứng được tồn tại của Hồng Mông Thụ, liền để Hồng Mông Thụ trở lại mảnh linh điền.

Đồng thời, ngọc tủy vạn năm, Bát Hoang Vân Vũ trận pháp mở ra, một lượng linh khí khổng lồ được rót vào trong linh điền và Hồng Mông Thụ. Nếu là linh thảo bình thường, chỉ sợ cũng sẽ bị linh khí tưới chết, nhưng Hồng Mông Thụ đương nhiên không thể nào bị “tưới chết”, nó sinh trưởng càng nhanh, lượng linh khí phun ra nuốt vào lại càng lớn.

Hơn nữa, với phẩm cấp của Hồng Mông Thụ, vốn cũng chỉ có tuyệt phẩm linh điền mới có thể miễn cưỡng thỏa mãn nhu cầu sinh trưởng của nó.

Tùy Qua tinh tường cảm giác được biến hóa của Hồng Mông Thụ, cuối cùng nới lỏng một hơi.

Lúc này, Tiểu Ngân Trùng nói với Tùy Qua:

- Lão Đại, chẳng lẽ ngươi phải chờ tới khi Hồng Mông Thụ mọc ra mấy trăm phân cành, có thể kết thành mấy trăm kim đan mới ra ngoài hay sao?

- Vậy ngươi cảm thấy thế nào?

Tùy Qua hỏi ngược lại Tiểu Ngân Trùng.

- Hắc. . . Lão Đại, nếu là ta, ta chắc chắn sẽ làm như vậy.

Tiểu Ngân Trùng cười hắc hắc:

- Ta là người nhát gan chỉ thích làm chuyện đánh đâu chắc đấy. Ta thích dùng lực lượng tuyệt đối ức hiếp người, không thích bị người ức hiếp.

- Không bị đánh, làm sao biết đánh người như thế nào. Có áp lực, mới có động lực.

Tùy Qua nói.

- Như vậy, bây giờ lão Đại vẫn chưa ra ngoài?

Tiểu Ngân Trùng hỏi.

- Chờ một chút.

Tùy Qua cười nhạt:

- Vừa mới mạo hiểm chút ít bị người đánh, cũng không thể liều mạng, để bị đánh tiếp. Đúng rồi, Tiểu Ngân Trùng ngươi còn đứng đấy làm chi, mau nghiền chất dinh dưỡng cho ta.

Tiểu Ngân Trùng vốn định trốn làm, không ngờ vẫn bị Tùy Qua phát hiện, đành phải tiếp tục nghiền nát Văn Ngọc thụ.

Nhìn Hồng Mông Thụ “thong thả mà nhanh chóng” sinh trưởng, Tùy Qua như có điều suy nghĩ.

Tâm niệm vừa động, Tùy Qua cắm mấy gốc cây Văn Ngọc thụ rất lớn vào trong một khối linh điền, sau đó dùng linh tuyền rót vào trong đó, biến mảnh linh điền này thành “ruộng nước”, dùng cho Văn Ngọc thụ sinh trưởng.

Trong “ruộng nước”, gốc cây Văn Ngọc thụ rất nhanh khôi phục sinh cơ.

Tùy Qua dò xét tình huống của mấy gốc cây Văn Ngọc thụ, sau đó bắt đầu dùng Linh thảo tứ chẩn thuật đề cao linh tính của những Văn Ngọc thụ này, Tùy Qua muốn để tốc độ và hiệu suất thu nhận linh khí trong thi hài tu sĩ, ma nhân tiến thêm một bước, sau này có thể sinh sản càng nhiều “chất dinh dưỡng”.

Ngoài ra Văn Ngọc thụ cũng có thể làm tài liệu luyện chế đan dược, đương nhiên phải đào tạo nhiều hơn.

- Đi mau! Đám lười nhác các ngươi, có tin ta nuốt hết các ngươi hay không!

Lúc này, Tùy Qua nghe thấy Tiểu Ngân Trùng tựa hồ đang quát tháo gì đó, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy không ít chi nhân chi mã bắt đầu tiến vào trong tuyệt phẩm linh điền.

Đám tiểu tử này, thật là biết an nhàn, lúc trước có thượng phẩm linh điền, bọn chúng chui vào trong thượng phẩm linh điền. Hiện giờ, có tuyệt phẩm linh điền, bọn chúng nó lại không an phận, hình như có chủ ý nhằm vào tuyệt phẩm linh điền.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.