Chương trước
Chương sau
Nhưng, mặt khác Như Mộng Thủy cốc đã biến thành căn cứ địa của ma vật. Với thủ đoạn của Thiên Thủy Ma Hoàng và Cô Tinh công chúa, rất nhiều chuyện ở Như Mộng Thủy cốc, chỉ sợ cũng khó trốn khỏi cảm giác của bọn nó. Nhất là Thiên Thủy Ma Vệ, tựa hồ chính là vệ đội thân cận của Thiên Thủy Ma Hoàng, cái này gọi là đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân, Tùy Qua vừa ra tay đã hoàn toàn xử lý Cận Hào, cũng khó trách Thiên Thủy Ma Hoàng can thiệp từ xa.

May mắn chính là, bản thể của Thiên Thủy Ma Hoàng không xuất hiện. Nếu không, chỉ sợ kết quả của Tùy Qua cũng vô cùng thê thảm.

Ngoài ra có thể thấy Thiên Thủy Ma Hoàng tựa hồ cũng có chút đố kỵ với Cô Tinh công chúa, vì vậy sau khi giao thủ một chưởng với Cô Tinh công chúa, liền lập tức biến mất, còn Tùy Qua cũng đào thoát thành công.

Sau khi tin chắc xung quanh không có nguy hiểm, Tùy Qua mới đưa Lạc Phi Đan và Xuân Thân Mạnh ra ngoài. Lúc này, Tùy Qua đã chạy trốn tới “Vòm trời” của Như Mộng Thủy cốc, bởi vì ma vật ở đây tựa hồ ít nhất, theo Tùy Qua tạm thời là nơi an toàn nhất.

- Bàn tay đen vừa rồi có lai lịch như thế nào?

Lạc Phi Đan vẫn còn sợ hãi hỏi.

- Thiên Thủy Ma Hoàng, một trong những ma vật lợi hại nhất của Như Mộng Thủy cốc.

Giọng nói của Tùy Qua lộ ra vẻ rất ngưng trọng:

- Hai vị đạo hữu cũng không phải lần đầu tiên tới Như Mộng Thủy cốc, chẳng lẽ trước kia chưa bao giờ gặp qua hắc thủ này?

Lạc Phi Đan và Xuân Thân Mạnh không hẹn mà cùng gật đầu.

Xuân Thân Mạnh lại nói tiếp:

- Nếu như trước kia gặp phải hắc thủ này, còn ai dám tùy tiện tiến vào nơi quỷ quái này!

Tâm tình của Xuân Thân Mạnh rất không tốt, hiển nhiên cũng bởi vì thân thể ma nhân canh cánh trong lòng.

- Đúng vậy. Xem ra cũng là Nam Cung Thái Nhất và Nam Cung Hoàng ngu xuẩn, nếu như không phải bọn hắn đụng vào cấm chế, chỉ sợ cũng sẽ không có cục diện như thế!

Lạc Phi Đan oán hận nói, lúc trước nếu như không phải Tùy Qua kịp thời xuất thủ, nàng tựa hồ đã bị giết chết, trong lòng đương nhiên là hận Nam Cung Hoàng và Nam Cung Thái Nhất thấu xương rồi.

Tùy Qua có vẻ do dự một lát, nói tiếp:

- Nam Cung Hoàng và Nam Cung Thái Nhất cố nhiên đáng hận, nhưng nói thật, cho dù không có Nam Cung Hoàng và Nam Cung Thái Nhất, chỉ sợ người của tứ đại thế gia các ngươi, rất có thể làm ra chuyện ngu xuẩn đồng dạng.

Xuân Thân Mạnh muốn phản bác Tùy Qua, nhưng nghĩ đến biểu hiện uy mãnh vừa rồi của Tùy Qua, nhất thời nuốt trở về, nói lời trái lương tâm:

- Tùy tiên sinh nói đúng, người có lòng tham đâu chỉ có người của Nam Cung thế gia . Những ma đầu trong Nhược Mộng Thủy cốc, sớm muộn cũng sẽ vì tham niệm của chúng ta mà bị thả ra.

- Đúng vậy, Tùy tiên sinh nói không phải không có lý. Chẳng qua trước mắt, không biết Tùy Qua tiên sinh tính toán như thế nào?

Lạc Phi Đan giao quyền chủ sự cho Tùy Qua, nói rõ hành động tiếp theo cũng nghe theo Tùy Qua an bài.

Lúc này, Tùy Qua cũng không cần thiết làm bộ khiêm nhường, nói tiếp:

- Căn cứ vào tin tức ta có được, trước mắt chìa khóa của Như Mộng Thủy cốc chỉ sợ đã rơi vào trong tay tâm ma, đầu mục của đám tâm ma tên là Cô Tinh công chúa, nghe nói tu vi đã đến Hóa Thần kỳ…

- Cái gì! Hóa Thần kỳ!

Lạc Phi Đan quá sợ hãi, sau đó than thở nói:

- Ài, quả nhiên là đạo cao một thước, ma cao một trượng, trong đám ma vật này thậm chí có tồn tại Hóa Thần kỳ, chúng ta chỉ sợ là chết chắc! Hóa Thần kỳ, cách nhau quá xa, quá kinh khủng. . .

Lạc Phi Đan lẩm bẩm thở dài, vẻ mặt đã rất tuyệt vọng.

Xuân Thân Mạnh, lại càng hoảng sợ nhìn xung quanh, sợ lúc này sẽ có ma vật lao ra ăn thịt hắn.

- Xuân Thân Mạnh.

Tùy Qua hừ một tiếng:

- Ngươi nhìn cái gì? Có phải lo lắng ma vật sẽ xuất hiện hay không, ngươi yên tâm, cho dù ma vật xuất hiện, người bị công kích đầu tiên khẳng định không phải là ngươi, hiện tại ngươi giống như ma vật, nếu như ngươi không toát ra địch ý, không chừng bọn chúng còn xem ngươi là đồng loại.

- Tùy tiên sinh, ngươi đừng nói đùa.

Xuân Thân Mạnh lúng túng nói, nhưng trong lòng có chút tán đồng lời nói của Tùy Qua, cảm thấy có lẽ Tùy Qua nói không sai, hiện tại hắn đã đoạt xá một khối thân thể ma nhân, xem ra mặc dù xấu xí không chịu nổi, nhưng không chừng có thể giữ được tính mạng.

Tùy Qua nhìn thấu ý nghĩ của Xuân Thân Mạnh, nhưng lại lười điểm phá, chỉ nói với Lạc Phi Đan:

- Tình cảnh của chúng ta không thể lạc quan, trước mắt vấn đề nghiêm trọng hơn là, sau khi đám ma vật kia chiếm được chìa khóa sẽ chuẩn bị rời khỏi nơi này, tiến vào thế giới của chúng ta. Một khi như thế, sẽ tạo thành thiên hạ hạo kiếp, bao nhiêu người vô tội, sẽ bị những ma vật này hành hạ đến chết, đoạt xá!

- Hiện giờ bản thân chúng ta còn khó bảo toàn, làm gì còn tâm trí lo lắng cho sống chết của người phàm.

Xuân Thân Mạnh lẩm bẩm nói.

Tùy Qua biết phần lớn người tu hành đều giống như Xuân Thân Mạnh, nhưng cũng lười khiển trách hắn, nhìn Lạc Phi Đan:

- Lạc đạo hữu, ngươi nghĩ thế nào?

- Thần tiên đánh giặc, người phàm gặp tai ương.

Lạc Phi Đan thở dài mpos:

- Nếu bởi vì chúng ta tạo thành sát nghiệt khôn cùng, cuối cùng là sai lầm. Tùy đạo hữu, mặc dù ta nguyện ý giúp ngươi trừ khử tai hoạ này, nhưng Xuân Thân đạo hữu nói cũng không sai, hiện giờ chúng ta còn khó bảo toàn bản thân. Ngay cả biết chìa khóa trận pháp ở trong tay ma vật, chúng ta làm sao có thể cướp đoạt?

Đây cũng chính là chỗ buồn lo của Tùy Qua.

Nhưng, Tùy Qua luôn cảm thấy, giải quyết một việc chỉ dựa vào lực lượng là không đủ, trí khôn cũng là thứ không thể thiếu.

- Biết vì sao những ma vật này chiếm được chìa khóa, nhưng vẫn chưa rời đi không?

Tùy Qua đột nhiên hỏi.

- Đúng vậy, vì sao?

Lạc Phi Đan thật ra cũng không ngu xuẩn, nàng sở dĩ không có tỉnh táo đi suy tư nguyên nhân trong đó, là bởi vì sau khi nàng tiến vào nơi này, không có thời gian suy tư. Ngược lại, mặc dù Tùy Qua lần đầu tiên tới nơi này, nhưng lại thông qua nhiều con đường có được tin tức, hiểu biết đối với Như Mộng Thủy cốc còn vượt qua đám người Lạc Phi Đan. Nhưng, Lạc Phi Đan cũng không phải hoàn toàn không phát hiện, sau khi suy nghĩ một lát, nàng nói một câu:

- Giữa đám ma nhân và tâm ma, tựa hồ có thâm cừu đại hận.

- Đúng vậy.

Tùy Qua gật đầu nói:

- Ta nghĩ, đây chính là nguyên nhân vì sao những tâm ma kia nhận được chìa khóa trận pháp, nhưng vẫn chưa rời. Chìa khóa chỉ có một, ma vật lại phân hai loại, hơn nữa còn có cừu hận với nhau. Như vậy, một khi tâm ma sử dụng chìa khóa, chỉ sợ đám ma nhân sẽ nhân cơ hội tiến công, không chỉ có thể đả thương tâm ma, thậm chí còn có thể cướp chìa khóa, với sự khôn khéo của tâm ma, dĩ nhiên có thể thấy rõ điểm này, vì vậy bọn họ mới không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Vẫn là Tùy tiên sinh sáng suốt, khiến ta bội phục!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.