Chương trước
Chương sau
Chân tướng tàn khốc, đã vượt xa tưởng tượng của Tùy Qua.

Nếu như thất bại, không chỉ có đám người Tùy Qua, Lạc Phi Đan và Tây Môn Huyền Tỗn không thể sống rời khỏi đây, hơn nữa còn có đại lượng ma vật tràn vào thế giới loài người, giống như châu chấu. Cục diện như vậy, tuyệt đối không phải thứ Tùy Qua mong muốn nhìn thấy .

Ngay cả có thể một mình chạy trốn, Tùy Qua cũng sẽ không làm như thế.

Bởi vì nếu làm như thế, chẳng phải Tùy Qua sẽ giống như đám người tu hành vô tình trong giới tu hành?

- Được! Ta giúp ngươi, sẽ dốc toàn lực giúp ngươi!

Tùy Qua đã quyết định:

- Ngươi muốn ta làm thế nào?

- Mấu chốt vẫn ở Nhược Thủy Cung và “chìa khóa” trận pháp. “Chìa khóa” trận pháp có thể ảnh hưởng và khống chế cấm chế trận pháp ở Nhược Thủy Cung, ở trong tay ma vật, sẽ ảnh hưởng đến việc ta chữa trị trận pháp trụ cột trong Nhược Thủy Cung. Ngươi cướp lấy chìa khóa, đuổi những ma vật kia ra khỏi Nhược Thủy Cung, ta có thể mau sớm chữa trị trận pháp trụ cột trong Nhược Thủy Cung, tạm thời cắt đứt ma vật dị vực tràn vào, sau đó toàn lực đối phó với Thiên Thủy Ma Hoàng và Cô Tinh công chúa.

Khí linh nói.

- Cướp lấy chìa khóa là được rồi, còn muốn ta dọn dẹp tất cả ma vật Nhược Thủy Cung, ngươi thật sự xem trọng ta quá.

Tùy Qua thở dài một tiếng.

- Làm sao, ngươi không có có lòng tin?

Khí linh hỏi.

- Có. Nhưng, chỉ cần đạt tới mục tiêu là được, ngươi không thể can thiệp hành động của ta.

Tùy Qua nói.

- Cái này là dĩ nhiên. Huống chi, ta cũng không có nhiều dư lực can thiệp hành động của ngươi.

- Tốt.

Tùy Qua nói:

- Một vấn đề cuối cùng.

- Nói đi.

- Ngươi tên là gì?

Tùy Qua hỏi.

Khí linh nói:

- Ta không có có tên.

- Vậy ta sẽ gọi ngươi là Như Mộng.

Tùy Qua nói xong, xoay người thu thập Lạc Phi Đan và Xuân Thân Mạnh vào trong Hồng Mông thạch.

Hơn nữa, lúc này Tùy Qua đột nhiên cảm ứng được tồn tại của Tây Môn Huyền Tỗn, Tần Uyển Nghi và Tần Loan.

Tùy Qua bỗng nhiên cảm giác được tồn tại của đám người Tây Môn Huyền Tỗn, hiển nhiên là khí linh “Như Mộng” giúp hắn một chuyện nhỏ.

Mặc dù phần lớn lực lượng của khí linh Như Mộng Thủy cốc cũng bị chế trụ, nhưng dù sao nó cũng là khí linh của Như Mộng Thủy cốc, dò xét vị trí của mấy người này vẫn vô cùng dễ dàng , nó nói vị trí của mấy người này cho Tùy Qua biết, cũng hi vọng Tùy Qua có thêm mấy trợ thủ mà thôi.

Mặc dù, Như Mộng căn bản không xem trọng thực lực của đám người Tây Môn Huyền Tỗn.

Cho dù là Lạc Phi Đan, cũng khó lọt mắt Như Mộng.

Ngay cả Tùy Qua, biểu hiện xông xáo như vậy, cũng phải thông qua “khảo sát” của Như Mộng, lúc này mới được nó tuyển làm trợ thủ.

Có một số việc, trong lòng hiểu là được, Tùy Qua lập tức chạy tới chỗ Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi, hai người này vẫn ẩn thân cho dưới nước. Ban đầu, bởi vì số lượng ma nhân trong nước cũng không nhiều, hai người coi như tạm thời an thân, nhưng sau đó tình huống không còn lạc quan, số lượng ma nhân càng ngày càng nhiều, hai người trốn tránh, cuối cùng vẫn bị ma nhân bao vây.

Nhưng, khi hai người đang rơi vào vây công của đám ma nhân, Tùy Qua một lần nữa hiện thân, lấy thế lôi đình vạn quân giết chết mấy ma nhân, sau đó cứu Tây Môn Huyền Tỗn và Tần Uyển Nghi ra ngoài, thu thập vào trong Hồng Mông thạch.

Sau đó, Tùy Qua thúc dục Phong Lôi cánh, trong khoảnh khắc chạy tới bên cạnh Tần Loan, cứu Tần Loan ra ngoài.

Trừ Lạc Phi Đan, Tây Môn Huyền Tỗn, Tần Uyển Nghi, Tần Loan và Xuân Thân Mạnh, những người còn lại, tựa hồ đều không có tin tức.

Không có tin tức, cũng có nghĩa đã bỏ mạng. Những người còn sống đều biết, trước mắt dưới tình huống như thế, muốn sống quả thực là chuyện không có khả năng.

Ma diễm ngập trời, những tu sĩ nhân loại muốn đến đây kiếm bảo bối, nhưng ngược lại bị bạo thể, quả nhiên là bi kịch.

- Các vị, sinh tử đều do thiên mệnh, mọi người hãy bớt đau buồn. Quan trọng là, hiện tại chúng ta phải nghĩ cách giải quyết vấn đề, sau đó rời khỏi nơi này.

Tùy Qua nói như thế, mặc dù hắn không biết những người này có thật sự cảm thấy bi thương vì đồng bạn đã chết hay không.

- Tùy đạo hữu, chúng ta còn có thể rời đi hay sao?

Tần Loan tựa hồ rất bi quan.

- Nhất định có thể rời đi, chỉ cần chúng ta tin tưởng Tùy tiên sinh!

Người nói chuyện chính là Xuân Thân Mạnh, người này đã hoàn toàn trở thành tín đồ của Tùy Qua. Dĩ nhiên, chủ yếu là bởi vì hắn được chứng kiến lợi hại của Tùy Qua, cũng biết trước mắt Tùy Qua chính là người mạnh nhất trong bọn họ, nếu như ngay cả Tùy Qua cũng đánh mất ý chí chiến đấu, như vậy chỉ sợ bọn họ cũng chỉ còn một con đường chết mà thôi.

Tần Loan lộ ra vẻ mặt xem thường Xuân Thân Mạnh, nói tiếp:

- Ta không phải không tin năng lực của Tùy đạo hữu, chỉ là ta muốn biết hiện tại phải làm sao mới có thể rời khỏi nơi này, hi vọng Tùy đạo hữu chỉ cho chúng ta một con đường, ta cũng có thể giúp một tay.

- Tình thế cấp bách, thời gian không còn nhiều.

Tùy Qua nói:

- Nhưng có một điểm, chỉ cần các ngươi toàn lực phối hợp với ta, chúng ta có lẽ còn có năm thành nắm chắc an toàn rời khỏi nơi này.

- Năm thành nắm chắc?

Lạc Phi Đan trầm giọng hỏi.

- Nhiều lắm là năm thành nắm chắc!

Tùy Qua khẳng định, hắn không muốn lừa dối đám người Lạc Phi Đan, hiện giờ tình thế thật sự không thể lạc quan. Về phần nguy cơ của thế giới loài người, Tùy Qua cũng không cần nói với đám người Lạc Phi Đan, bởi vì những người này có lẽ chỉ lo lắng cho sống chết của bọn họ, cho dù cả nhân loại tuyệt diệt, bọn họ cũng chưa chắc bi ai.

- Vậy ta sẽ nghe theo Tùy tiên sinh an bài.

Lạc Phi Đan tỏ thái độ.

Những người còn lại, đương nhiên cũng rối rít tỏ thái độ.

- Nếu đã như vậy, các vị hãy tạm tiến vào pháp bảo không gian của ta trước. Nếu không, chỉ sợ chúng ta thậm chí không thể nhích tới gần Nhược Thủy Cung.

Tùy Qua bình thản nói, cuốn những người này vào trong Hồng Mông thạch.

Nếu đi nhiều người sẽ dễ đả thảo kinh xà, vì vậy Tùy Qua quyết định đi một thân đến Nhược Thủy Cung, hoàn thành nhiệm vụ Như Mộng phân công cho hắn.

Từ tình huống trước mắt mà nói, xung quanh thủy vực đảo nhỏ trung tâm, trên căn bản đều là địa bàn của ma nhân; phạm vi bên trong đảo nhỏ trung tâm, nhất là nơi gần Nhược Thủy Cung, đều nằm dưới sự khống chế của tâm ma.

Tâm ma, phần lớn đều là vô hình thể, lực lượng có hạn, nhưng số lượng rất nhiều, hơn nữa môt khi ma nhân bị tâm ma đoạt xá, rất nhanh sẽ phản chiến, gia nhập trận doanh tâm ma. Cho nên, mặc dù xung quanh số lượng ma nhân rất nhiều, hơn nữa cao thủ đông đảo, nhưng lại rất khó đánh vào vòng trong, càng không thể nhích tới gần Nhược Thủy Cung.

Nhưng, bất kể là tâm ma hay là ma nhân, cũng biết quyết định thắng bại của trận chiến tranh này không phải là số lượng và thực lực của song phương, mà ở quyết đấu của đầu mục song phương.

Cô Tinh công chúa và Thiên Thủy Ma Hoàng, nắm trong tay vận mệnh của tất cả ma vật.

Chẳng qua, trước mắt Tùy Qua đừng nói là tiến vào Nhược Thủy Cung, ngay cả nhích tới gần Nhược Thủy Cung cũng khó khăn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.