Chương trước
Chương sau
Tuỳ Qua vào thẳng vấn đề, nói ra yêu cầu này, bởi vì hắn không muốn Như Mộng thu hồi cái chìa khoá này. Bằng không, Tuỳ Qua liền không thể tự do ra vào nơi này. Theo như hắn thấy, như mộng thuỷ cốc này thật sự là một địa điểm tầm bảo, rèn luyện tuyệt vời, chỉ là trước kia ngũ đại thế gia không lợi dụng được ưu điểm của như mộng thuỷ cốc tối đa, mới dẫn tới cục diện bi ai ngày hôm nay.

- Ta vốn muốn lấy lại chìa khoá trận pháp, bởi vì ta không muốn bản thân mình tiếp tục lâm vào hiểm cảnh. Bất quá, trước kia ngươi đã giúp ta, dựa theo cách nói của nhân loại, nếu như cứ vậy mà lấy lại chìa khoá trận pháp thì quả thật là lấy oán báo ân. Cho nên, ngươi có thể giữ lại chìa khoá trận pháp này. Bất quá, ngươi cũng phải đáp ứng một điều kiện của ta, chìa khoá trận pháp này chỉ có thể nằm trong tay ngươi. Ngoại trừ ngươi ra, bất kỳ kẻ nào cầm chìa khoá tiến vào nơi này, ta đều sẽ giết chết kẻ đó, thu hồi chìa khoá!

Như Mộng cũng đưa ra một yêu cầu cho Tuỳ Qua, chỉ là cách nghĩ của nàng có vẻ như hoàn toàn là cân nhắc vì bản thân mình, bình thản mà lạnh lùng. Đại khái là vì hành vi ngu xuẩn của Nam Cung hoàng và Nam Cung Thái Nhất, khiến nàng hoàn toàn mất đi niềm tin vào tu sĩ nhân loại. Bởi vì Như Mộng không phải là con người, cho nên một khi đã đánh mất niềm tin thì nàng sẽ không bao giờ tin tưởng tu sĩ nhân loại nữa.

Tuỳ Qua là ngoại lệ duy nhất, bởi vì hắn đã chứng minh năng lực và giá trị của bản thân cho Như Mộng thấy, hơn nữa hoàn thành sự uỷ thác của Như Mộng dành cho hắn, làm được chuyện gần như là không thể.

- Được, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi.

Tuỳ Qua nói với Như Mộng.

Kỳ thật, Như Mộng sỡm đã quyết định rồi, không phải do Tuỳ Qua có đồng ý hay không. Tuỳ Qua trịnh trọng đáp ứng cũng là vì bảo trì quan hệ hài hoà của hai bên.

Bởi vì bạn học Tuỳ Qua biết rõ, như mộng thuỷ cốc này thật sự là một bảo tàng. Nếu thật sự là bảo tàng, có thể nắm chặt trong tay mình đương nhiên là tốt nhất.

Sau khi hai bên đạt thành hiệp nghị, Như Mộng liền biến mất.

Sau một chốc do dự, Tuỳ Qua cũng rời khỏi, xuyên qua chiểu trạch, Tuỳ Qua phát hiện đám người Lạc Phi Đan vẫn còn đang đợi hắn.

Tuỳ Qua biết rõ bọn họ đang nghĩ gì, thản nhiên nói:

- Về tây tượng sơn trước đi đã, ta biết rõ các ngươi đang nghĩ gì.

-

Đám người Lạc Phi Đan gật đầu, mọi người bây giờ đã lấy Tuỳ Qua làm đầu, hắn nói gì thì chính là như vậy.

Trên đường trở về, tâm tư mọi người đểu rối rắm, phi hành cũng chậm.

Trên đường phi hành, Tuỳ Qua nhân cơ hội vận công trị thương.

Thương thế hắn gánh chịu mặc dù rất nặng, nhưng tốc độ khôi phục cũng rất nhanh, bởi vì thân thể của Tuỳ Qua vốn đã hơn hẳn tu sĩ kết đan kỳ thông thường, hơn nữa bên trong Hồng Mông Thạch có rất nhiều linh dược, đan dược, trị thương, chỉ cần còn một hơi thở, thì vẫn còn có thể khôi phục như cũ.

Lúc đến tây tượng sơn của Tây Môn thế gia, thương thế của Tuỳ Qua đã khôi phục được chừng bảy tám phần.

Nhìn Tuỳ Qua ngang nhiên đi vào vạn tượng điện, người trong Tây Môn thế gia đều nghi hoặc không thôi, bởi vì không ai hiểu rõ, vì sao tu sĩ kết đan kỳ như Tuỳ Qua cư nhiên có thể trở thành người cầm đầu của mọi người, đi trước bước vào bên trong vạn tượng điện. Thế nhưng, hiển nhiên là không ai dám đi lên ngăn cản, bởi vì ngay cả lão quái vật như Tây Môn Huyền Tỗn, Tần Uyển Nghi đều không lên tiếng, đâu tới lượt người của Tây Môn thế gia ý kiến này nọ.

Tuỳ Qua không để mắt tới ai, ngồi lên ghế đặt giữa vạn tượng điện.

Những người còn lại cũng theo đó mà tự ngồi vào vị trí tương ứng với tu vi của mình.

- Ta biết rõ, các ngươi lo lắng vấn đề sở hữu chìa khoá của như mộng thuỷ cốc.

Câu đầu tiên Tuỳ Qua nói ra liền vào thẳng vấn đề,

- trong tu hành giới, không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, điểm này ta cũng biết rõ. Mặc dù, bên trong như mộng thuỷ cốc, ta đều ra tay giúp đỡ các vị, nhưng ta cũng sẽ không ngu xuẩn tới mức tự coi mình là ân nhân của ai. Cho nên, các vị cũng có thể yên tâm, coi chuyện lúc trước trở thành ân huệ cá nhân đi, bây giờ chúng ta lại bàn bạc vấn đề từ góc độ lợi ích của gia tộc.

- Khụ khụ.

Tây Môn Huyền Tỗn ho khan hai tiếng, sau đó mới nói với Tuỳ Qua:

- Tuỳ tiên sinh, trong tất cả mọi người, giao tình của ta và ngươi hơi ít một chút, vậy thì cứ để ta nói trước vậy. giống như tiên sinh đã nói, ngươi quả thật là ân nhân cứu mạng của chúng ta. Theo lý mà nói, chúng ta không nên bàn điều kiện gì với ngươi mới đúng. Nhưng ngươi cũng đã nói, chúng ta không chỉ đại diện cho bản thân, mà còn có cả gia tộc, cho nên ta muốn hỏi Tuỳ tiên sinh một chút về vấn đề sở hữu chìa khoá trận pháp.

- Đây cũng là suy nghĩ của tất cả các người/

Tuỳ Qua nhìn qua mấy người còn lại.

Đám người Lạc Phi Đan có vẻ hơi xấu hổ, nhưng vẫn gật đầu xác nhận.

Việc liên quan tới lợi ích của gia tộc, ân huệ cá nhân thật sự chẳng là gì.

Nếu như không có như mộng thuỷ cốc, có lẽ vài năm nữa, mấy đại thế gia này cũng sẽ biến mất trong dòng sông tu hành rộng lớn này.

- Ta rất chân thành báo cho các người biết. Dù ta có đưa chìa khoá như mộng thuỷ cốc cho các ngươi đi nữa, thì khi tiến vào đó, các ngươi cũng chỉ còn con đường chết mà thôi.

Tuỳ Qua thản nhiên nói.

Một câu này, khiến cho săc mặt của đám người Lạc Phi Đan trở nên khó coi, nhưng lại không biết phải phản bác thế nào. Dẫu sao đi nữa, nếu không phải nhờ có ta, mấy người bọn họ e là đã chôn thây bên trong rồi.

- Không phải ta nói tu vi của các vị kém, mà là bất kỳ ai trong các vị cầm chìa khoá tiến vào trong đó, chắc chắn cũng sẽ mất mạng. Bởi vì, đây là lời mà khí linh của thuỷ cốc như mộng đã nói.

Hai chữ khí linh này khiến cho vài người rung động không thôi.

Bọn người Tây Môn Huyền Tỗn là lão quái vật nguyên anh kỳ, tu vi và kiến thức cũng không ít, nghe lời này của Tuỳ Qua xong, lập tức ý thức được một vấn đề mà bọn hắn vẫn xem nhẹ: như mộng thuỷ cốc là một món pháp bảo cực kỳ lợi hại!

- Xem ra các ngươi đều biết rõ cả rồi.

Tuỳ Qua nói tiếp,

- Khí linh của như mộng thuỷ cốc, bởi vì chuyện của Nam Cung Qúa Nhất, đã hoàn toàn thất vọng với ngũ đại thế gia của các ngươi rồi, cho nên dù các ngươi có cầm chìa khoá trận pháp đi nữa, thì tiến vào đó cũng chỉ có một con đường chết mà thôi, đây không phải là ta thổi phồng.

Trên gương mặt của mấy người Tây Môn Huyền Tỗn lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Lời này của Tuỳ Qua, ý nghĩa tứ đại thế gia bọn họ sẽ triệt để mất đi bảo địa là như mộng thuỷ cốc. Một lần này, cao thủ tứ đại thế gia chết hơn phân nửa, nếu như lại mất đi cả như mộng thuỷ cốc, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không có khả năng quật khởi.

- Thế nhưng ——

Nói tới đây, ngữ khí của Tuỳ Qua đột nhiên thay đổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.