May mắn Trúc Vấn Quân cũng không có nhàn rỗi, đính vào trận pháp vào ba tảng đá ngầm ở phía nam.
Sau đó trận pháp chậm rãi dừng vận chuyển, ma vật trong động tạm thời không ra được.
Tùy Qua buông lỏng một hơi.
Chính vì có một chút thời gian như vậy đã có mấy vạn ma vật vô hình đi ra ngoài.
Trong thế giới tâm ma đáng chết cũng không biết có bao nhiêu ma vật.
Tùy Qua đứng trên đá ngầm, quan sát cả hồ Minh Châu, nó đã hoàn toàn biến dạng rồi.
Nước hồ thâm thúy đã biến mất, những tảng đá trong hồ biến thành những cây cột cao, khe rãnh đá lởm chởm, địa thế kỳ lạ dưới đáy hồ hiện ra, trong đáy hồ hiện ra một cái động lớn không thấy đáy, giống như huyệt động của hồng hoang cự thú. Nhưng mà Tùy Qua xem ra, cái huyệt động này còn đáng sợ hơn động của hồng hoang dị thú.
Tâm niệm Tùy Qua khẽ động, mang nguyên anh của Tương Hoa Đống thu vào trong Hồng Mông thạch:
- Tây Môn Trung ở đâu?
- Là phản đồ sao?
Tương Hoa Đống hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi mơ tưởng tìm được nó!
- Thật sao?
Tùy Qua triển khai Thôn Ma Tâm Pháp, bắt đầu không ngừng nghiền nát nguyên anh của Tương Hoa Đống, nói:
- Ngươi thực có chủ tâm phải chịu chết sao?
Thi triển Thôn Ma Tâm Pháp, đối với tâm ma mà nói không thể nghi ngờ là thích nhất nhất, đương nhiên chỉ là với người thi pháp, quá trình này còn hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tien-thieu/3148230/chuong-1192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.