Chương trước
Chương sau
May mắn Trúc Vấn Quân cũng không có nhàn rỗi, đính vào trận pháp vào ba tảng đá ngầm ở phía nam.

Sau đó trận pháp chậm rãi dừng vận chuyển, ma vật trong động tạm thời không ra được.

Tùy Qua buông lỏng một hơi.

Chính vì có một chút thời gian như vậy đã có mấy vạn ma vật vô hình đi ra ngoài.

Trong thế giới tâm ma đáng chết cũng không biết có bao nhiêu ma vật.

Tùy Qua đứng trên đá ngầm, quan sát cả hồ Minh Châu, nó đã hoàn toàn biến dạng rồi.

Nước hồ thâm thúy đã biến mất, những tảng đá trong hồ biến thành những cây cột cao, khe rãnh đá lởm chởm, địa thế kỳ lạ dưới đáy hồ hiện ra, trong đáy hồ hiện ra một cái động lớn không thấy đáy, giống như huyệt động của hồng hoang cự thú. Nhưng mà Tùy Qua xem ra, cái huyệt động này còn đáng sợ hơn động của hồng hoang dị thú.

Tâm niệm Tùy Qua khẽ động, mang nguyên anh của Tương Hoa Đống thu vào trong Hồng Mông thạch:

- Tây Môn Trung ở đâu?

- Là phản đồ sao?

Tương Hoa Đống hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi mơ tưởng tìm được nó!

- Thật sao?

Tùy Qua triển khai Thôn Ma Tâm Pháp, bắt đầu không ngừng nghiền nát nguyên anh của Tương Hoa Đống, nói:

- Ngươi thực có chủ tâm phải chịu chết sao?

Thi triển Thôn Ma Tâm Pháp, đối với tâm ma mà nói không thể nghi ngờ là thích nhất nhất, đương nhiên chỉ là với người thi pháp, quá trình này còn hấp dẫn hơn hít ma túy cả trăm lần, nhưng mà với tâm ma bị cắn nuốt không thể nghi ngờ là chuyện tàn khốc nhất.

Cho dù là tâm ma Nguyên Anh kỳ cũng không cách nào thừa nhận được trừng phạt còn thống khổ hơn cả lăng trì này, Tương Hoa Đống kiên trì một lát thì khuất phục:

- Nó bị giam cầm trong ngọc giản, nhưng mà trong thần hồn của nó có sinh tử phù, chỉ cần thần niệm của ta khẽ động --

Tương Hoa Đống còn chưa nói xong, một đạo xích mang chém vào trong nguyên anh của nó.

Chấn Linh Sừ!

Chặt đứt thần niệm!

Tương Hoa Đống phải thần niệm khẽ động mới có thể khiến Tây Môn Trung hồn phi phách tán, nhưng mà Chấn Linh Sừ có thể chặt đứt thần niệm, nguyên anh của Tương Hoa Đống còn chưa kịp truyền thần niệm đã chém nát nguyên anh.

Tùy Qua vốn định dùng Tương Hoa Đống để hiến tế, luyện đan, nhưng mà vì Tây Môn Trung, Tùy Qua chỉ có thể "Phung phí của trời" một lần, trực tiếp tiêu diệt nguyên anh của Tương Hoa Đống, sau đó thu vào trong Chấn Linh Sừ và triệt để luyện hóa.

Vốn là chuyện phun phí của trời, nhưng mà Tùy Qua lại không nghĩ rằng sau khi Chấn Linh Sừ hấp thu nguyên anh Tương Hoa Đống, vậy mà bắt đầu phát sinh biến hóa, không ngờ sinh ra biến hóa không ngờ!

Đột nhiên phù văn của Chấn Linh Sừ sáng lên toàn bộ, bản thể Chấn Linh Sừ trở nên to lớn, giống như cây cột đồng, lơ lửng trong bầu trời đêm, giống như tiềm long thăng thiên.

Trong chốc lát, thiên địa linh khí phát sinh biến hóa, nhưng mà những linh khí biến hóa này không phải do Tùy Qua dẫn động, mà là Chấn Linh Sừ dẫn động.

Chấn Linh Sừ, nó giống như có được ý thức của mình!

Tùy Qua không chỉ đại hỉ, Chấn Linh Sừ cũng đang lột xác thành linh khí.

Như thế nhanh chóng lột xác, giống như là chuyện không thể tưởng tượng, nhưng mà cẩn thận nghĩ lại cũng bình thường.

Vì sao?

Tuyệt phẩm bảo khí muốn lột xác thành linh khí, cần bản thân có khí linh, cần cơ duyên không giả, nhưng mà giống như tu sĩ tiến hành rèn luyện lịch lãm. Đối với Chấn Linh Sừ mà nói, nó trở thành tuyệt phẩm bảo khí thời gian tuy không dài, nhưng cũng đã đi theo Tùy Qua chém giết vô số tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, Kết Đan Kỳ, thậm chí cũng chém giết hấp thu không ít nguyên anh của Nguyên Anh kỳ.

Tuy chém giết, hấp thu Nguyên Anh kỳ chưa hẳn là có thể lột xác thành linh khí, nhưng không thể nghi ngờ nguyên anh chính là thứ rèn luyện pháp bảo tốt nhất, Chấn Linh Sừ nhiều lần "Bổ", hưởng thụ đãi ngộ chuyện mà nhiều pháp mơ nằm mơ cũng muốn, hơn nữa Chấn Linh Sừ thường xuyên ở trong linh điền của Hồng Mông thạch làm việc tay chân, đây cũng là cách rèn luyện khí linh.

Nhiều phiên lịch lãm rèn luyện, rốt cuộc nó cũng lột xác thành linh khí!

Ầm ầm!

Trong bầu trời đêm có tiếng sấm truyền tới.

Thiên kiếp thần lôi, rốt cục hàng lâm!

Răng rắc!

Vô số thiên kiếp thần lôi đánh xuống, uy thế mãnh liệt.

Bất luận tuyệt phẩm bảo khí lột xác thành linh khí đều phải trai9r qua thiên kiếp thần lôi tẩy lễ mới được, Chấn Linh Sừ đương nhiên cũng không ngoại lệ. Nhưng mà khác với nhiều tuyệt phâm bảo khí, thiên kiếp thần lôi thường thường chính là tiếng chuông đòi mạng, bởi vì rất nhiều linh của bảo khí không chịu nổi thiên kiếp thần lôi oanh tạc, trực tiếp tan thành mây khói.

Đương nhiên dùng tu vị của Tùy Qua, vốn có thể ngăn cản thiên kiếp thần lôi, hấp thu thiên kiếp thần lôi vào trong Hồng Mông thạch, nhưng mà hắn đang định làm như vậy, lại đột nhiên cảm giác được thần niệm trong Chấn Linh Sừ truyền ra ý niệm chiến đấu bất khuất...

Chấn Linh Sừ này lại không cần Tùy Qua trợ giúp, muốn bằng vào thực lực bản thân độ kiếp.

Đây chính là hùng tâm tráng chí của Chấn Linh Sừ, đương nhiên Tùy Qua cũng không tiến hành can thiệp, cho dù hắn có thể trợ giúp Chấn Linh Sừ thoải mái độ kiếp thành công, nhưng từ đó cũng sinh ra ảnh hưởng tu hành về sau của Chấn Linh Sừ. Tuy nó sẽ tăng lên cảnh giới linh khí, nhưng mà khí linh không có trải qua cửa ải thiên kiếp thần lôi rèn luyện, chẳng khác nào thiếu đi một lần lịch lãm.

Mà phần lịch lãm này, khí linh và tu sĩ nhân loại không có bao nhiêu khác nhau.

Vèo!

Thiên kiếp thần lôi đánh xuống lập tức, Chấn Linh Sừ lại phóng lên trời ngăn cản thiên kiếp thần lôi.

Bá!

Một đạo xích mang xẹt qua chân trời, Chấn Linh Sừ lại chặt đứt một đạo thiên kiếp thần lôi!

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Vô số lôi điện nổ quanh Chấn Linh Sừ.

Nhìn thấy tràng diện này, Tùy Qua nhịn không được kêu tốt một tiếng.

Chấn Linh Sừ lúc này biểu hiện khí phách vô song, cho nên càng hợp khẩu vị của Tùy Qua.

Trong lòng Tùy Qua vĩnh viễn không quên tâm tư quyết chí tiến lên của Chấn Linh Sừ, Chấn Linh Sừ cũng không phải là một cái cuốc, nó chính là lưỡi hái tử thần.

Hôm nay Chấn Linh Sừ tự hành lột xác thành linh khí, cho nên có vài phần phong phạm cây cuốc trong tay của Tiên Viên chân nhân.

Tùy Qua suy đoán trước kia nhất định Tiên Viên chân nhân đã luyện ra một thanh Chấn Linh Sừ, nhưng mà không biết Tiên Viên chân nhân có Chấn Linh Sừ đạt tới trình độ nào, không biết có thể vượt qua linh khí hay không.

Nhưng mà không hề nghi ngờ, biểu hiện của Chấn Linh Sừ lúc này khiến Tùy Qua phi thường hài lòng. Chấn Linh Sừ biến thành xích mang, lại có khí linh giống như giao long màu đỏ, trong thiên kiếp lôi đình đánh xuống không dứt, mặc dù có thiên kiếp thần lôi không ngừng đánh vào Chấn Linh Sừ nhưng vẫn không thể rung chuyển nó được.

Tùy Qua cảm giác được, khí linh trong Chấn Linh Sừ đã phi thường cường hãn. Mặt khác Chấn Linh Sừ biểu hiện mạnh mẽ bởi vì Tùy Qua đã từng dùng thiên kiếp thần lôi nhiều lần rèn luyện Chấn Linh Sừ, loại trừ sạch sẽ tạp chất bên trong, cho nên đối với thiên kiếp thần lôi, khí linh Chấn Linh Sừ không có bản năng sợ hãi, cho nên bằng vào tư thái cường ngạnh độ kiếp.

Thiên kiếp thần lôi cuồng bạo, Chấn Linh Sừ linh động mà cường hoành.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.