Chương trước
Chương sau
Mặc dù Tùy Qua không biết đây là chất độc gì, nhưng ít ra hắn biết rõ tính nguy hại của loại dịch bệnh này.

Ngoài ra, đối với chuyện chữa khỏi cho Từ Kính, Tùy Qua đương nhiên có mười phần nắm chắc.

Tiên Thiên chân khí, có thể giết chết dịch bệnh trong cơ thể Từ Kính.

Còn Tùy Qua, căn bản không ngần ngại hao phí mấy phần nguyên khí .

Tùy Qua đưa bàn tay đặt lên trên đỉnh đầu Từ Kính , đầu tiên dùng Tiên Thiên chân khí bảo vệ đầu hắn, sau đó cái tay còn lại dán lên lưng Từ Kính, lấy Tiên Thiên chân khí rửa sạch dịch bệnh trong thân thể Từ Kính. Dưới tác động của Tiên Thiên chân khí, dịch bệnh dù ngoan cường cũng chỉ là gà đất chó kiểng mà thôi. Rất nhanh, thân thể nóng nảy của Từ Kính từ từ tỉnh táo lại, ánh mắt cũng bắt đầu trở nên có thần thái.

- Ai da...

Lúc này, trong miệng Từ Kính phát ra một tiếng kêu đau mơ hồ, bởi vì huyệt cằm của hắn bị Tùy Qua tháo xuống. Hơn nữa, tứ chi của hắn cũng bị Tùy Qua dỡ xuống, để ngừa hắn tiếp tục bạo tẩu.

Lúc này, nếu thần trí Từ Kính khôi phục, Tùy Qua dĩ nhiên cũng sẽ bó xương cho hắn.

Tay Tùy Qua vỗ lên người Từ Kính mấy cái, chỉ nghe thấy mấy tiếng “bành bạch”, xương cốt của hắn liền trở lại vị trí cũ.

Cuối cùng, Tùy Qua thu tay về, nhét một mảnh nhỏ Lịch Mộc trái cây vào trong miệng Từ Kính, để đầu óc hắn có thể nhanh chóng khôi phục.

Cả quá trình trị liệu, không tới mười mấy phú.

Đám người Vương Khai Tường không khỏi cảm thấy kỳ lạ, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ cũng không tin Tùy Qua lại có thể chữa khỏi loại “quái bệnh” này.

- Ta... Ta làm sao đây?

Lúc này Từ Kính hoàn toàn khôi phục thần trí, hắn đứng dậy, mờ mịt nhìn Tùy Qua:

- Ngươi... Ngươi là ai à?

- Hắn là bằng hữu của Lam Lan, vừa rồi đã cứu mạng tiểu tử ngươi.

Vương Khai Tường vỗ vai Từ Kính:

- Còn không cám ơn ân nhân.

Từ Kính bán tín bán nghi:

- Tổ trưởng, ngươi nói... Ta phát bệnh sao?

- Nói nhảm! Ngươi không chỉ phát bệnh, ngươi còn cắn người.

Vương Khai Tường hừ một tiếng:

- Dương Liễu Linh cũng bị ngươi cắn bị thương rồi.

- Không thể nào... Cô ấy có sao không?

Từ Kính lo lắng nói.

- Mông ta bị ngươi cắn!

Lúc này, bên cạnh truyền tới thanh âm của một cô gái:

- Từ Kính, ngươi thật là quá đáng! Không ngờ ngươi lại nổi điên đến mức đó!

Cô gái nói chuyện, dĩ nhiên chính là Dương Liễu Linh, lúc này nàng đang bị trói nằm trên băng ca.

Sở dĩ bị trói, dĩ nhiên cũng bởi vì những người khác lo lắng nàng bỗng nhiên nổi điên.

Dương Liễu Linh vốn cực kỳ hận Từ Kính, bởi vì Từ Kính cắn nàng, làm cho nàng cảm giác mình tám phần bị nhiễm bệnh rồi, khẳng định cũng sẽ nổi điên giống như hắn, nhưng nhìn thấy Từ Kính được chữa khỏi, tâm tình của Dương Liễu Linh đột nhiên cũng tốt lên, còn nói giỡn với Từ Kính.

- Cũng bởi vì cái mông của Dương muội muội ngươi gợi cảm, cho nên lúc ta nổi điên cũng bị hấp dẫn.

Từ Kính cũng cười giỡn.

- Đừng nói nhảm nữa, mau trị liệu đi.

Vương Khai Tường nghiêm mặt nói:

- Ta cũng không muốn thấy Dương muội muội giống như Từ Kính, chảy nước miếng muốn cắn người.

Dương Liễu Linh đang muốn phản bác, Lam Lan đã vội nói:

- Mau trị liệu đi, tất cả mọi người đã nhiễm bệnh rồi.

- Đúng vậy, mau tiếp nhận trị liệu đi.

Tùy Qua đỡ Dương Liễu Linh dậy, sau đó đưa bàn tay dán lên sau lưng nàng, đưa Tiên Thiên chân khí vào trong thân thể của nàng.

- Này, Tùy tiên sinh, làm sao trên bàn tay ngươi lại có một luồng khí lưu động?

Dương Liễu Linh có chút ngạc nhiên hỏi.

- Đó là chân khí.

Tùy Qua bình tĩnh nói.

- Chân khí? Vậy là ngươi cao thủ võ học?

Dương Liễu Linh kinh ngạc hỏi.

- Cũng được.

Tùy Qua nói:

- Dù sao, luyện mấy năm rồi.

- Tùy tiên sinh quá khiêm nhường, có thể trở thành tinh anh quốc an, khẳng định cũng là một cao thủ ngàn dặm mới tìm được.

Vương Khai Tường vuốt đuôi Tùy Qua, sau đó nói tiếp:

- Tùy tiên sinh dùng chân khí trị liệu cho chúng ta, vậy không phải sẽ hao phí không ít nguyên khí của ngươi sao?

- Xem ra Vương tiên sinh cũng hiểu võ học?

- Hắc, ta nào có hiểu, chỉ nghe qua mà thôi.

Vương Khai Tường hỏi:

- Vậy Tùy tiên sinh, một mình ngươi, có thể chữa bệnh cho nhiều người như vậy sao?

- Dù sao cũng phải thử một chút, chẳng lẽ ta có thể thấy chết mà không cứu?

Tùy Qua cười nhạt.

Hắn cười nhạt, lại khiến người khác lo lắng, không biết chân khí trên người Tùy Qua có hao hết hay không, còn bọn họ có cơ hội trị liệu hay không.

Nhưng chuyện bọn họ lo lắng cuối cùng không phát sinh, Tùy Qua cũng dùng chân khí diệt hết dịch bệnh cho mọi người.

Sau khi trị liệu xong cho tiểu tổ tin tức, sắc trời cũng gần sáng.

Lúc này, Tùy Qua nhận được điện thoại của Lạc Thanh Liên:

- Tới đây một chuyến đi, có chuyện xin hỗ trợ. Ngoài ra, kêu bạn gái của ngươi kết thúc hoạt động phỏng vấn, chuyện trở nên khó giải quyết rồi!

Tùy Qua vốn định nói Lam Lan không phải bạn gái của mình, nhưng đây không phải lúc nói những thứ này.

Cho nên, Tùy Qua nói với Lam Lan:

- Chúng ta phải rời đi thôi. Lần này chuyện trở nên khó giải quyết rồi, đi nhanh lên.

- Nhưng kế hoạch phỏng vấn của chúng ta…

- Kế hoạch cản không nổi biến hóa, đến nơi khác cũng có thể phỏng vấn .

Tùy Qua không tha cho Lam Lan.

Lam Lan đành phải gật đầu, sau đó hỏi Tùy Qua:

- Chúng ta đi đây?

- Ta biết gần đây có một tự miếu, đó là nơi tổ chữa bệnh quốc an của chúng ta ở lại, chúng ta cùng đến đó, sau khi đến nơi, các ngươi có thể nhận được đầu mối tin tức mới nhất.

Tùy Qua nói:

- Đúng rồi, còn một việc, video ta chữa bệnh tối hôm qua, các ngươi không nên công bố ra ngoài.

- Ngươi thích làm vô danh lôi phong? Được rồi, tùy ngươi vậy.

Lam Lan đáp ứng yêu cầu của Tùy Qua, sau đó báo cho người còn lại bắt đầu dời đi.

Bởi vì Tùy Qua là ân nhân cứu mạng của những người này, cho nên mặc dù Tùy Qua yêu cầu phá vỡ kế hoạch phỏng vấn của bọn họ, nhưng đám người Vương Khai Tường cũng không phản đối, rất nhanh thu dọn đồ đạc lên xe, sau đó cùng Tùy Qua chạy tới tự miếu của Lạc Thanh Liên.

Mới vừa tiến vào tự miếu, Lạc Thanh Liên đã xuất hiện trước mặt Tùy Qua, sau đó nói:

- Phương án cách ly đã thất bại, số người lây dịch bệnh nhanh chóng khuếch trương, căn cứ vào con số thống kê, trước mắt đã có hơn một ngàn người lây dịch bệnh , hơn nữa người phát bệnh nhanh chóng tăng lên hai trăm người rồi. Tùy Qua, y thuật của ngươi không tệ, ta hi vọng ngươi trợ giúp ta xử lý chuyện này.

- Dĩ nhiên, ta là khách khanh của tổ chín mà.

Tùy Qua cười nhạt, sau đó nghiêm nghị nói:

- Thật ra, những người ta mang đến, bọn họ cũng lây nhiễm dịch bệnh , nhưng được ta dùng Tiên Thiên chân khí chữa khỏi. Đúng rồi, trong tự miếu này, chẳng lẽ không có ai lây?

- Đương nhiên là có, chúng ta cũng dùng chân khí chữa khỏi .

Lạc Thanh Liên nói:

- Nhưng ngươi cũng biết, tốc độ dùng chân khí trị liệu của chúng ta, khẳng định không cản nổi tốc độ truyền bá của dịch bệnh.

- Cho nên, chúng ta nhất định phải tìm được nguyên nhân.

Tùy Qua nói:

- Ngươi biết lai lịch của loại dịch bệnh này sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.