Chương trước
Chương sau
Tùy Qua mỉm cười, tựa hồ đã sớm nhìn ra suy nghĩ trong lòng Tô Ngạn Tiên:

- Sở dĩ tông chủ có ý nghĩ như vậy, là bởi vì tông chủ nhận thức Thần Thảo tông chỉ có thể sản xuất ra Cảnh Giới Đan cho tiên thiên kỳ cùng trúc cơ kỳ…

- Cái gì! Ý của ngươi là nói, Thần Thảo tông còn có thể sản xuất thật nhiều Cảnh Giới Đan cho kết đan kỳ cùng cấp bậc cao hơn?

Tô Ngạn Tiên rốt cục hoàn toàn rung động. Bởi vì nàng biết nếu lời của Tùy Qua là sự thật, như vậy việc Thiên Lam kiếm tông siêu việt Côn Luân phái cũng không phải điều ảo tưởng, mà sẽ trở thành sự thật.

Lòng của mỗi người đều có dã tâm, chỉ là nội dung dã tâm hoàn toàn khác hẳn.

Nàng đang muốn mở miệng đáp ứng Tùy Qua, lại nghe hắn nói:

- Tông chủ yên tâm, Cảnh Giới Đan chỉ là một phương diện, Thần Thảo tông cũng không thiếu pháp bảo. Đến lúc đó Thiên Lam kiếm tông đan dược sung túc, cao thủ nhiều như mây, pháp bảo lợi hại, tất nhiên có thể thống ngự cả tu hành giới.

- Như vậy…

Tô Ngạn Tiên còn đang ảo tưởng, đột nhiên cảnh tỉnh lại, ngữ khí thay đổi:

- Nếu Thần Thảo tông các ngươi có được nhiều lá bài tẩy như vậy, dù không hợp tác với bổn tông vẫn có thể đạt được mục đích của mình, hình như đâu phải việc gì khó.

Chuyện gặp phải bánh nóng từ trên trời rơi xuống đương nhiên là chuyện tốt, nhưng ở thời điểm này cần phải cảnh giác.

Ai có thể xác định bánh nóng thì sẽ không có độc đây?

Tùy Qua cũng biết nghi ngờ của Tô Ngạn Tiên, vì thế thật thẳng thắn thành khẩn nói:

- Bởi vì chuyện mà Thần Thảo tông cần làm không phải chỉ dựa vào chúng tôi thì có thể thực hiện. Đầu tiên chúng tôi đối với việc xưng bá tu hành giới không có hứng thú. Tiếp theo ta nghĩ thiên địa đại kiếp nạn buông xuống, Thần Thảo tông làm như thế chỉ vì muốn vượt qua trận kiếp nạn này mà thôi. Thiên địa đại kiếp nạn hàng lâm, ta không tin tông chủ không hay biết gì đi?

- Thiên địa đại kiếp nạn, các ngươi thật vì chuyện này?

Vẻ mặt Tô Ngạn Tiên có chút phức tạp.

- Phải.

Vẻ mặt Tùy Qua dị thường thành khẩn:

- Ta không biết các ngươi nghĩ như thế nào, nhưng theo ta được biết, lần này thiên đại đại kiếp nạn thế tới hung hung, cho dù là đạo sĩ ngoài hóa thần kỳ đều chưa hẳn có thể chỉ lo cho thân mình.

- Nghiêm trọng như thế?

Tô Ngạn Tiên nghi ngờ:

- Thiên địa kiếp nạn khi có phát sinh, trong lịch sử tu hành giới từng phát sinh qua rất nhiều, đủ loại kiếp nạn, nhưng đối với chúng ta mà nói có đôi khi kiếp nạn cũng là một loại cơ hội. Những ẩn thế tông môn cũng không phải tu hành gia tộc, bọn hắn như ngọn đèn cạn dầu, gặp trận gió to liền bị thổi tắt.

- Ta biết mỗi một ẩn thế tông môn đều có hàng vạn hàng ngàn năm tích tụ, trong đó trải qua vô số lần kiếp nạn. Nhưng kiếp nạn lần này cũng sẽ khác hẳn dĩ vãng. Tóm lại tông chủ tin tưởng cũng được, không tin cũng tốt, đây chính là mục đích chuyến đi này của ta! Thần Thảo tông hợp tác cùng Thiên Lam kiếm tông, là hi vọng khi thiên địa kiếp nạn buông xuống Thiên Lam kiếm tông có thể dẫn dắt toàn bộ ẩn thế tông môn giúp chúng tôi một tay!

Lời của Tùy Qua thành khẩn mạnh mẽ, nói như đinh đóng cột, làm Tô Ngạn Tiên cũng có chút dao động.

Tô Ngạn Tiên trầm tư một lát, nói:

- Việc này quan hệ trọng đại, nếu lần này thiên địa đại kiếp nạn thật sự nghiêm trọng như thế, Thiên Lam kiếm tông có lẽ cũng không thể không quản đến. Về chuyện hợp tác, chỉ cần Tùy tiên sinh chân thành, bổn tông nhất định toàn lực phối hợp! Nhưng chuyện thiên địa đại kiếp nạn, bổn tông chủ sẽ tự mình đi tìm đáp án!

- Như thế tốt lắm!

Tùy Qua khẽ cười nói:

- Vì biểu lộ thành ý hợp tác, hôm nay ta sẽ đưa lên ba ngàn viên Cảnh Giới Đan tiên thiên kỳ, năm trăm viên Cảnh Giới Đan trúc cơ kỳ, xem như là quà gặp mặt đi.

Sau khi đạt thành hợp tác với Tô Ngạn Tiên, Tùy Qua vẫn chưa lập tức rời khỏi Thiên Lam kiếm tông.

Cổ Dụ đưa hắn xuống chân núi, Tùy Qua lại gặp được Tô Ngưng Yên.

- Đến chỗ của ta uống chén rượu?

Tô Ngưng Yên hỏi.

Tùy Qua gật đầu:

- Nhờ dẫn đường.

Hai người lần lượt bay lên không, sau một lát đã xuyên qua thật nhiều ngọn núi, dừng trên đỉnh một ngọn núi nhỏ.

Trên đỉnh núi không có lầu các đình đài, thậm chí cỏ cây thật hỗn độn, hoàn toàn giữ nguyên cảnh tượng “nguyên sinh thái”, chỉ có một ngôi nhà gỗ trên đỉnh núi.

Đối với người tu hành mà nói, ngôi nhà gỗ này thật đơn giản, thậm chí đối với người phàm mà nói, có vẻ rách nát.

Ngôi nhà gỗ đều dùng những đoạn gỗ tùy tiện dựng lên, thậm chí còn chưa tước vỏ cây, cấp cho Tùy Qua cảm giác Tô Ngưng Yên tự mình dùng phi kiếm chặt đứt một ít cành cây sau đó tùy ý dựng thành.

- Sao vậy, không có ý định đi vào?

Tô Ngưng Yên cười hỏi.

- Không phải, ta đang lo lắng phòng ở này có bị sụp xuống hay không.

Tùy Qua nói một câu vui đùa.

- A…vậy ngươi cứ việc yên tâm, phòng ở của ta tuy sơ sài một chút, nhưng tuyệt đối sẽ không sụp đổ.

Tô Ngưng Yên nói.

- Ta chỉ nói giỡn mà thôi.

Tùy Qua nói:

- Những đoạn gỗ Thiết Lực Mộc này tuy rằng thô kệch, nhưng dị thường cứng rắn. Vả lại bên trong lưu lại kiếm ý của ngươi, cho dù gặp phải đòn nghiêm trọng cũng khó thể lay động nửa phần, sao có thể dễ dàng sụp đổ như vậy.

Nói xong Tùy Qua đi vào “khuê các” của Tô Ngưng Yên.

Thậm chí ghế ngồi cũng chỉ là một đoạn gỗ thô sơ mà thôi.

Sau khi vững vàng ngồi xuống, Tô Ngưng Yên tùy tay chộp tới, đem một hồ lô rượu ném cho Tùy Qua.

Có rượu không thức ăn.

Xem ra Tô Ngưng Yên thật sự chỉ mời Tùy Qua đến uống rượu, đơn thuần mà thôi.

Cho nên Tùy Qua thật chủ động lấy ra một ít rau dưa trái cây gieo trồng trong Hồng Mông Thạch mời nàng nhấm nháp.

Mặc dù Tô Ngưng Yên là người tu hành, kiến thức rộng rãi, nhưng sau khi tiến vào trúc cơ kỳ cũng rất ít ăn uống, nhưng khi ăn rau dưa trái cây của Tùy Qua gieo trồng, vẫn khen không dứt miệng.

- Tùy tiên sinh, thật sự không nghĩ tới ngươi lại có thể đem rau dưa trái cây bình thường gieo trồng ra hương vị tiên quả, thật sự là lợi hại!

Tô Ngưng Yên tán thưởng.

- Chẳng lẽ Tô cô nương đã nếm qua hương vị tiên quả?

Tùy Qua cười hỏi lại.

- Ta cũng không phải tiên nhân, làm gì có tư cách nhấm nháp tiên quả, chỉ là so sánh mà thôi.

Tô Ngưng Yên nói.

- Không phải tiên nhân, cũng chưa chắc không thể nhấm nháp tiên quả.

Tùy Qua uống ngụm rượu, sau đó cách không điểm ra, mở ra một Long Can Qua, hơn nữa còn đưa tới trước mặt Tô Ngưng Yên:

- Nghe nói Long Can Qua là quả cây mà Côn Luân dùng chiêu đãi khách quý, tuy rằng không phải tiên quả, nhưng Tô cô nương hãy nếm thử hương vị, xem như vật khai vị, chờ ngày nào đó ta gieo trồng được tiên quả, sẽ thỉnh Tô cô nương nhấm nháp.

- Đa tạ.

Tô Ngưng Yên từng nghe qua danh hào của Long Can Qua, đáng tiếc chính là tuy rằng Thiên Lam kiếm tông cũng là ẩn thế tông môn, nhưng không cách nào gieo trồng Long Can Qua, bởi vậy nàng cũng là lần đầu tiên nếm thử, hương vị linh quả tự nhiên không tầm thường, huống chi còn do tự tay Tùy Qua gieo trồng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.