Chương trước
Chương sau
Xông vào?

Điều này hiển nhiên là biện pháp ngu ngốc nhất.

Đầu óc vừa động, Tùy Qua nảy ra ý hay.

- Bản nhân Không Động môn Từ Kính, phụng lệnh tông môn, xin mời Hồ HầuMinh sư thúc tổ trở về núi, có chuyện quan trọng thương lượng!

Lúc này Tùy Qua đã ăn Chúng Sinh Quả, mặc đạo bào biến thành một trungniên đạo nhân trung hậu thành thật, hơn nữa còn giả mạo đệ tử Không Động môn, thông qua thuật thiên lý truyền âm đem thanh âm xuyên thấu quavách đá truyền vào.

Với tu vi của Tùy Qua, cho dù sau lưng vách đá có vô số trận pháp nhưng vẫn có thể đem thanh âm truyền tới.

Phương thức này tuy rằng chưa chắc sẽ hữu hiệu, nhưng vẫn mưu lợi hơn so với cứng rắn xông tới.

Nếu cứng rắn xông vào, sẽ gặp phải hộ sơn đại trận, chỉ sợ còn chưa gặpđược “hiệp khách” kia thì hắn đã bị các cường giả của Thục Sơn kiếm tông đánh bỏ chạy trối chết.

Nhưng lần này Tùy Qua hiển nhiên thành công.

Sau một lát, vách núi tản ra linh khí dao động, theo sau một thiếu niên mặc áo trắng ngự kiếm bay ra, nhìn Tùy Qua hỏi:

- Ngươi là người phương nào, lại dám ở ngoài sơn môn Thục Sơn kiếm tông ồn ào xôn xao?

- Bản nhân Từ Kính, đệ tử Không Động môn.

Từ Qua cung kính nói, mặc dù đối phương chỉ là một người giữ cửa trúc cơ kỳ, nhưng đây là Thục Sơn kiếm tông, Tùy Qua phải lưu cho đối phươngchút mặt mũi.

Huống chi mục đích trọng yếu của Tùy Qua là dẫn dụ Hoàng Linh Phong củaThục Sơn kiếm tông ra ngoài. Chính là Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minhđã giương oai ở Minh Kiếm sơn, sau đó bắt đi Trầm Quân Lăng.

- Nếu là đệ tử Không Động môn, vì sao không thủ quy củ? Ngay cả Bái Sơn linh phù cũng không biết dùng sao?

Thiếu niên áo trắng nhíu mày nói, nhưng dù sao nghe danh là Không Động môn nên cũng không biểu hiện quá mức kiêu ngạo.

- Mời vị tiểu sư đệ Thục Sơn kiếm tông này thứ lỗi, bản nhân ở KhôngĐộng bế quan nhiều năm, không hiểu một ít quy củ bên ngoài. Hơn nữa vìsự tình lần này có chút gấp gáp, cho nên ta mới tùy tiện đến.

Với tu vi kết đan kỳ của Tùy Qua, xưng hô đối phương làm “tiểu sư đệ” xem như đã cấp đủ mặt mũi cho đối phương.

Quả nhiên thiếu niên áo trắng nghe xong thật hưởng thụ, nói:

- Trước đó có một tiền bối của Không Động môn đã tới, đi cùng Hoàng Linh Phong sư thúc tổ. Ngươi đã phụng lệnh tông môn thỉnh hắn về núi, vậy ta mang ngươi đi vào thông báo.

- Thỉnh tiểu sư đệ thay ta thông báo là được, ta bế quan nhiều năm, thật không hiểu quy củ của Thục Sơn kiếm tông, miễn làm mất cấp bậc lễnghĩa.

Tùy Qua vội vàng nói, phối hợp bộ dáng trung hậu thành thật của hắn giờphút này, đích thật rất có tính mê hoặc, làm cho người ta cảm thấy đượcphi thường chân thành.

- Được, nếu như vậy ta thay ngươi thông báo một tiếng đi. Nhưng đừng gây ồn ào ở nơi đây.

Thiếu niên lên tiếng.

- Đã biết, đa tạ.

Tùy Qua thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Dù hắn đã dùng Chúng Sinh Quả, nhưng nếu đi cùng tiểu tử kia vào trongThục Sơn, khó bảo toàn không bị một ít cao nhân bên trong xem thấu.Không phải vì Chúng Sinh Quả có sơ hở, mà vì Tùy Qua không hiểu nhiều về Không Động cùng Thục Sơn, chỉ sợ nói vài lời bị bại lộ. Cao thủ củaThục Sơn, cũng không giống như tiểu tử trông cửa, dễ dàng bị lừa gạt như thế.

Tùy Qua chờ một lúc, trên vách núi lại tản ra linh khí dao động, theosau Tùy Qua nhìn thấy một thanh niên mặc cẩm bào màu vàng tay cầm chiếtphiến xuất hiện, xem đặc thù của người này hẳn chính là Hồ Hầu Minh củaKhông Động môn. Hồ Hầu Minh tu vi hóa thần sơ kỳ, cho nên dùng ánh mắtcao cao tại thượng nhìn Tùy Qua, thản nhiên hỏi:

- Tông môn cho ngươi đến mời ta trở về?

- Phải, thỉnh sư thúc tổ mau trở về.

Tùy Qua cúi đầu nói.

- Thật sự là mất hứng.

Hồ Hầu Minh hừ một tiếng, phi thân bay đi.

Tùy Qua cũng bay lên không đi theo.

Chỉ một lát sau, hai người đã ra ngoài ngàn dặm.

Nhưng đúng lúc này, Hồ Hầu Minh đột nhiên dừng lại giữa không trung, xoay người nhìn Tùy Qua:

- Ngươi không phải người của Không Động môn chúng ta! Nói, ngươi là ai?Thành thật khai báo, nếu không ta nhất định cho ngươi sống không bằngchết!

- Xem ra ngươi cũng không ngu xuẩn, nhanh như vậy liền đã nhìn ra.

Tùy Qua thản nhiên nói.

- Vô nghĩa! Với tu vi kết đan kỳ của ngươi, lại có thể đuổi kịp thânpháp của ta, tuy rằng ta chưa dùng hết toàn lực nhưng thân pháp củangươi đã không đơn giản. Mặt khác, khí tức của ngươi thật xa lạ, bổn tọa chưa bao giờ gặp qua, tông môn làm sao có thể gọi một người hoàn toànxa lạ đến truyền lệnh.

Hồ Hầu Minh mở ra chiết phiến, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tùy Qua:

- Thành thật khai báo đi, nếu không ngươi sẽ chết thật khó xem.

- Bản nhân Thần Thảo tông thiếu tông chủ, Tùy Qua.

Tùy Qua bình tĩnh nói.

- Thần Thảo tông thiếu tông chủ? Ha ha!

Hồ Hầu Minh cười như điên:

- Lời đồn đãi quả nhiên không thể tin. Ta từng nghe nói tu vi cảnh giớithiếu tông chủ Thần Thảo tông không sai, bộ dáng cũng được, không nghĩtới hôm nay vừa thấy lại là hình dáng này! Xem ngươi như vậy, đã biết nữ nhân của ngươi bị Hoàng Linh Phong bắt đi rồi sao? Hắc, bất quá đó làchuyện không có cách nào, ai bảo tài nghệ của ngươi không bằng ngườiđâu. Nhưng vì sao ngươi tới tìm ta? Chẳng lẽ muốn cầu bổn tọa nói hộ, để Hoàng Linh Phong trả lại nữ nhân cho ngươi? Kỳ thật ý tưởng này củangươi không phải là không thể nào. Chờ sau khi Hoàng Linh Phong cùng bổn tọa hưởng dụng đủ rồi, chơi ngán xong, nữ nhân kia có thể trả lại chongươi. Cái gì Thần Thảo tông, môn phái nho nhỏ lại dám không biết điều!

- Xem ra ngươi hiểu lầm ý định của ta khi đến đây.

Tùy Qua ha ha cười, có vẻ phi thường chân thành:

- Kỳ thật ta là tới chuộc nữ nhân của ta. Hết thảy trong tu hành giớikhông có gì bằng hai chữ ích lợi. Các ngươi đã có bản lĩnh bắt đi nữnhân của ta, ta cũng nhận biết, nhưng nếu chuyện này truyền ra ngoài,sau này uy danh Thần Thảo tông tất nhiên sẽ bị hao tổn thật lớn, cho nên ta nguyện ý giao đủ tiền chuộc, chỉ cần có thể chuộc nàng trở về.

- Ha ha! Tiền chuộc? Thật sự là buồn cười, ngươi cảm thấy được bổn tọa cùng Hoàng sư huynh sẽ cần đồ vật gì của ngươi hay sao?

Hồ Hầu Minh cuồng vọng nói.

- Một chút đồ vật ngươi đương nhiên không thiếu. Nhưng nếu thật nhiềuđây? Nếu ta nguyện ý lấy ra một tỷ Tinh Nguyên Đan, ba trăm Tạo Hóa Đanđây?

Tùy Qua trực tiếp đưa ra cái giá trên trời.

Bởi vì muốn làm cho cao thủ hóa thần kỳ như Hồ Hầu Minh động tâm, không thể không khai ra cái giá như vậy.

Đừng nhìn bộ dáng bề ngoài chừng hai ba mươi tuổi như Hồ Hầu Minh, nhưng trên thực tế chỉ sợ hắn đã sống không biết bao nhiêu năm, hắn không thể nào là một kẻ ngu xuẩn, nếu không cũng không nhìn ra sơ hở của Tùy Qua.

- Một tỷ Tinh Nguyên Đan? Ba trăm Tạo Hóa Đan?

Hồ Hầu Minh quả nhiên động tâm, nhưng vẫn ngăn chặn vui sướng trong lòng, cố ý dùng ngữ khí bình thản hỏi:

- Ngươi lấy ra được nhiều như vậy?

- Ta mang theo trong người một ngàn vạn Tinh Nguyên Đan, mười viên Tạo Hóa Đan.

Tùy Qua vội vàng lấy đan dược ra, tỏ rõ hắn thật sự có thực lực này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.